Chương 1668: Tiên lực hóa hư vô
Chương 1668: Tiên lực hóa hư vôChương 1668: Tiên lực hóa hư vô
Vậy mà thường tỏa ra một luồng cảm giác trong suốt như ẩn như hiện, giống như u hồn.
"'Tồn tại' của ta cũng đang dần biến mất."
Vừa mới trở lại định neo 1 năm, Hoàn Chân vẫn đang trong quá trình nạp năng lượng. Nếu lúc này hắn chết, vậy tức là thực sự chết, không còn cơ hội làm lại.
Trước tình cảnh tuyệt vọng như vậy, Lý Phàm không hề ruột gan rối bời.
Hắn suy tư nhanh chóng một cách vô cùng tỉnh táo.
Qua kinh nghiệm hoàn toàn xóa nhòa ảnh hưởng mà tiên lực Tiên Khư mang đến trong vài lần Hoàn Chân trước đó đã khiến Lý Phàm hiểu rõ, ảnh hưởng Vô Diện Chân Tiên gây ra trên cơ thể mình lần này cũng có thể hóa giải qua nhiều lần Hoàn Chân.
Điều này không phải cũng cho thấy, khi đối mặt với chân tiên, năng lực của "Hoàn Chân đã từng bước như trứng chọi đá. Và bản thân Lý Phàm quá yếu.
Nhưng bây giờ có một số vấn đề quan trọng đặt ra trước mắt Lý Phàm.
"Thứ nhất, Hoàn Chân cần phải nạp năng lượng. Và trước đó, nếu không làm gì đó, e rằng ta không thể gắng gượng lâu đến vậy."
"Thứ hai, dưới ánh hưởng của tiên lực lộng lẫy từ Vô Diện Chân Tiên, ta biến thành như vậy. So với kiếp trước, khi là sứ giả Chân Tiên, giờ đây ảnh hưởng của thần đối với ta sâu sắc hơn. Nói cách khác..." "Ngay khi đời này bắt đầu, ta đã rơi vào Chân Tiên chi võng. Căn cứ vào những thứ đã trải qua vào đoạn cuối của đời trước, dù ta khơi gợi ngàn vạn tương sinh biến của Huyền Hoàng cũng chưa chắc đã thu hút sự chú ý của Vô Diện Chân Tiên. Nhưng một khi ta khởi động Hoàn Chân, thì ắt sẽ thu hút thần đến."...
Lý Phàm bước ra khỏi căn nhà gỗ trên đỉnh núi, bước vào Vân Hải rộng lớn bên ngoài.
Nhìn mặt trời đỏ đang mọc ở chân trời, dưới ánh mặt trời nhưng Lý Phàm lại không cảm nhận được chút nóng ấm nào.
Trái lại, một cảm giác lạnh lẽo không thể kiểm soát xuất hiện trong trái tim hắn.
Lý Phàm tính tọa bên vách núi, nghiêm túc suy ngẫm. Đồng thời lại như đang chờ đợi điều 9ì.
Cho đến khi mặt trời đã treo trên đỉnh đầu, chừng non nửa ngày đã trôi đi, núi Giải Ly của Đại Huyền vẫn trời yên biển lặng như trước.
Không có gì bất ngờ xảy ra.
Lúc này Lý Phàm mới thở phào nhẹ nhõm, cảm giác tránh được một kiếp ùa vào tâm trí.
"Vô Diện Chân Tiên không đến."
Đứng dậy, khẽ phủi bụi bặm trên cơ thể.
Cảm nhận cơ thể ngày càng hư vô hơn, Lý Phàm nhìn thông báo của Hoàn Chân vẫn đang liên tục lập lòe trên màn sáng "trước mắt".
Vẫn không đưa ra lựa chọn gì như cũ, mà tạm thời bỏ qua. Trở lại căn nhà gỗ trên đỉnh núi, hắn nằm trên giường, trâm ngâm nói.
"Bản chất của Hoàn Chân là gì?"
"Thật là giả, khi giả cũng là thật."
"Đối với ta, con côn trùng đột nhiên xuất hiện trong Chân Tiên chỉ võng mà không có bất kì một dấu hiệu nào, Vô Diện Chân Tiên lại chọn thờ ơ. Hoặc giải thích, thần cũng không thể nhận thấy tình hình cụ thể trong tiểu thế giới của Huyền Hoàng giới. Hoặc..."
"Trước đó, thế giới không hề tồn tại. Khoảnh khắc ta trở về, thời gian bắt đầu chuyển động, mọi thứ mới chính thức có ý nghĩa. Theo quan điểm của ta, là vì nhân quả của kiếp trước chợt xuất hiện trong Chân Tiên chỉ võng. Nhưng đối với Vô Diện Chân Tiên kia, ta vốn đã tồn tại trên Chân Tiên chỉ võng. Vậy nên cũng không có gì khác thường. Đó cũng là nguyên nhân thần không buông xống."
Vô số suy nghĩ cuộn trào trong đầu Lý Phàm.
"Nếu như thời gian chảy ngược, vậy thì Vô Diện Chân Tiên trên tiết điểm thời gian này hiện tại chắc hẳn có thể nhạy bén cảm nhận được thay đổi xảy ra trên cơ thể bản thân. Đối với chân tiên, biết rõ chuyện gì đó sẽ xảy ra ngoài tâm kiểm soát của bản thân họ, thần nhất định sẽ không tha cho biến số này, thuận theo dòng mạch, tìm đến tận cửa."
"Nhưng không có chuyện gì xảy ra."
Lý Phàm lặp đi lặp lại trong lòng dòng chữ luôn luôn xuất hiện cùng với 'Hoàn Chân”.
"Thật là giả, khi giả cũng là thật."
"Hóa ảo thành thực, tổ chức lại vạn vật. Có Thần vật bên người như vậy, lại rơi vào tình cảnh chật vật như hiện tại, quả thực có phần không thể nào nói nổi." Lý Phàm lắc đầu, tự giễu nói.
Suy cho cùng, hắn vẫn còn đánh giá khá thấp sức mạnh của chân tiên.
Không ngờ được rằng, dù đã phát động Hoàn Chân, tiên lực rực rỡ kia vẫn có thể ngược dòng tìm đến.
Hơn nữa, dường như càng là tồn tại mạnh mẽ lại càng nhạy bén với lực lượng của 'Hoàn Chân.
Cái bộc phát bớt chợt kia của Vô Diện Chân Tiên, trấn áp tiên lực Tiên Khư, hành động vội vàng, rõ ràng biết điều gì đó về Hoàn Chân.
"Biểu hiện của Hoàn Chân gắn bó chặt chế với thực lực của ta. Trước khi vẫn chưa thăng tiến đến cảnh giới Trường Sinh, ta vẫn không nên đụng chạm đến các thần."
Lý Phàm thầm nghĩ như vậy. Về chân tiên, sau khi Hoàn Chân làm tổng kết suy đoán theo giai đoạn, Lý Phàm cuối cùng mới bắt đầu ngẫm nghĩ, làm sao để giải quyết tình thế tiến thoái lưỡng nan mà hắn gặp phải lúc này.
"Hiện tại vị trí của ta ở điểm neo thứ ba, Hoàn Chân là kỳ vật trúc cơ, tu vi là Trúc Cơ hậu kỳ. Nếu như lựa chọn kế thừa tu vi ở kiếp trước, thế thì sẽ hoàn thành thuế biến từ Trúc Cơ kỳ đến Hoá Thần kỳ trong nháy mắt."
"Nhưng lúc này ta đang ở trong Chân Tiên chỉ võng. Trước mắt chưa thu hút sự chú ý của Vô Diện Chân Tiên là vì thực lực của bản thân ta không đáng kể. Nhưng nếu con kiến Trúc Cơ trong nháy mắt đã biến thành con kiến Hóa Thần. Thì rất có khả năng thu hút ánh mắt thần..."