Chương 1725: Một tay che thiên địa
Chương 1725: Một tay che thiên địaChương 1725: Một tay che thiên địa
Trong tình huống điều kiện phát triển đầy đủ, ' Đạo Nhất' chỉ cần thời gian khoảng chừng một năm là có thể biến toàn bộ linh khí trong tiểu thế giới thành "bản thân".
Toàn bộ quá trình đó lặng yên không một tiếng động, thậm chí còn không ảnh hưởng đến các loại sinh vật sống dựa vào linh khí thế gian.
Ngay cả tu sĩ có thực lực yếu một chút cũng không thể phát giác.
Chỉ có đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, sau khi động thiên độc lập hình thành trong cơ thể, thì mới có thể cảm ứng được linh khí biến dị này.
Lý Phàm dùng một sợi ý thức của bản thân bồi dưỡng ra được 'Đạo Nhất, phái hắn đến Ngũ Hành đại động thiên, chính là vì để ở nơi đó thực hiện một lần lột xác vượt cấp.
Mượn nhờ linh khí có quy mô khổng lồ của Ngũ Hành đại động thiên để bồi dưỡng ra lượng lớn linh khí biến dị đủ để rung chuyển toàn bộ Huyền Hoàng giới.
Trong điều kiện bình thường, Đạo Nhất không có khả năng phát triển ở Huyền Hoàng giới.
Một khi linh khí biến dị vượt qua một quy mô nào đó, tất sẽ khiến tu sĩ cảnh giác, báo cáo lên Tiên Minh.
Tuy giải quyết hơi phiền toái một chút, nhưng tiêu diệt đám côn trùng này với Vạn Tiên Minh mà nói, kỳ thật cũng không phải là việc khó khăn gì.
Nhưng dù sao từ phát hiện, đến quản lý còn cần một thời gian nhất định để phản ứng. Nếu có số lượng nền tảng đủ lớn thì có thể vào trước khi tu sĩ Huyền Hoàng giới kịp phản ứng, thực hiện một cuộc thay máu linh khí của Huyền Hoàng.
Một chiêu rút củi đáy nồi này, chính là sát chiêu Lý Bình vì phản công Huyền Hoàng giới mà chuẩn bị.
Khi linh khí có ý thức của bản thân, hơn nữa còn có thể phân biệt địch ta.
Trong quá trình tu sĩ Vạn Giới Liên Hợp hội tranh đấu với tu sĩ Vạn Tiên Minh, sợ là ưu thế chiếm được không chỉ có nửa phần.
"Dám gọi Ngày nhật nguyệt thay đổi."
"Hơi thở của Huyền Hoàng giới quá mức mục nát, là thời điểm nên mạnh mế dạy cho bọn họ một bài học."
Là phân thân của Lý Phàm, Thánh hoàng Lý Bình bị xóa bỏ những ký ức liên quan tới Hoàn Chân.
Bên trong nhận thức bản ngã của hắn, hắn là một tia ý thức muốn tự cứu lấy mình trong nguy cơ diệt thế của Huyền Hoàng giới, sản phẩm của một lần cơ duyên xảo hợp.
Cái gọi là thánh nhân thiên mệnh, đại đa số bí mật bên trong Huyền Hoàng giới, hắn biết vô cùng rõ ràng.
Thậm chí cũng từng đoán được vô số tương lai hủy diệt của bản thân.
Hơn nữa, mục tiêu cuối cùng hắn theo đuổi, chính là cải thiên hoán địa, khải phóng Huyền Hoàng giới ra khỏi sự thống trị mục nát của Vạn Tiên Minh.
Thánh hoàng Lý Bình tin tưởng chắc chắn, cách thời điểm mình hoàn thành mục tiêu này cũng không còn quá xa nữa. ....
Trận chung kết giải thi đấu câu cá lần thứ nhất của Đại Khải giới chính thức khai mạc.
Có cả thảy mười người nổi bật sẽ biểu diễn kỹ năng câu cá của bản thân ngay trước mặt Thánh Hoàng.
Ban đầu, tất cả ba người đệ tử của Thánh Hoàng đều sẽ dự thi, cuối cùng cũng chỉ có Vương Huyền Bá tâm tư đơn thuần thăng cấp được đến trận chung kết cuối cùng.
Điều này càng thêm khẳng định sự công bằng của cuộc tranh tài lần này là không thể nghi ngờ.
Xuyên qua một cánh cửa ánh sáng hình tròn, sau một đợt choáng váng, mười người dự thi đã đi đến bên trong một hoa viên nhìn như hết sức bình thường.
Thánh Hoàng Vô Diện vĩ đại đang ngồi ở trong Tiểu Trì đường cách đó không xa, nhắm mắt thả câu.
Trong mười người, tuyệt đại đa số đều là lần thứ nhất nhìn thấy thánh nhan. Bọn họ không dám quấy nhiễu, đành cúi đầu thấp thỏm chờ đợi.
Qua hồi lâu, Thánh Hoàng bỗng nhiên thu cần.
Khiến đám người cảm thấy có chút kỳ quái là, thứ câu được từ trong hồ nước không phải loài cá nào cả, mà là một chùm sáng màu trắng.
Tiện tay thu hồi lại chùm sáng, Thánh Hoàng nhìn về phía mười người thả câu kiệt xuất, giải thích quy tắc tranh tài.
"Bên trong cái ao này được ta thả xuống vô số bảo vật."
"Mỗi người một cây, một cơ hội."
"Bảo vật được câu lên từ trong đó phẩm chất càng cao, thành tích lại càng tốt...
Một lời nói khiến cho tâm trạng mọi người vô cùng kích động.
Bởi vì Thánh Hoàng đã hứa hẹn, bất kể thứ tự cao hay thấp, những bảo vật được câu lên đều thuộc về bọn họ cả!
Trong khi mọi người đang chìm trong kích động, là đệ tử của Thánh Hoàng, Vương Huyền Bá là người đầu tiên ra tay.
Trước đây Vương Huyền Bá cũng chưa từng đến hồ câu cá.
Ngồi ngơ ra hồi lâu, sau đó thu cán.
Cuối cùng, trong tay không có vật gì.
Không cói!
Chuyện này khiến cho Vương Huyền Bá không khỏi cảm thấy vô cùng chán nản.
Mấy người khác sau khi thấy cảnh này, tâm trạng tất cả đều bị chấn động kịch liệt, biết được khảo nghiệm thả câu của Thánh Hoàng tuyệt đối không đơn giản như thi câu cá bình thường. Mỗi người đều lập tức trở nên khẩn trương, nghiêm túc.
Bọn họ theo thứ tự đi về phía hồ câu cá, cuối cùng có các chùm sáng được câu lên từ trong hồ câu cá, một cái màu tím, ba cái màu lam, năm cái màu trắng.
Điều tra một phen, Lý Bình xác định những chùm sáng này không có tác dụng gì lớn cho bản thân.
Sau đó tỏ ra trịnh trọng trao lại những chùm sáng này cho những người thả câu được tuyển chọn tỉ mỉ qua từng vòng.
Lần đầu tiên thử, không có thu hoạch nào quan trọng. Lý Bình cũng lơ đễnh.