Chương 1748: Người lưu lạc tỉnh hải
Chương 1748: Người lưu lạc tỉnh hảiChương 1748: Người lưu lạc tỉnh hải
Văn minh không tiến ngược lại đi lùi.
"Nếu như suy đoán của ta là thật, như vậy quả thực không dám tin tưởng, chênh lệch văn minh trong ngoài tường cao rốt cuộc sẽ đạt tới một loại tình trạng ra sao."
Đất nước văn minh phong bế, khoe khoang là mạnh nhất thế gian. Mà một ngày nào đó thông đạo ra bên ngoài bỗng nhiên được đả thông, trước mặt kẻ địch mang võ lực dẫn trước xa xa mấy thời đại, căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào, nhanh chóng luân hãm, diệt vong.
Chuyện như vậy, trong lịch sử phát triển của văn minh chẳng có gì lạ. Đừng nói trước khi xuyên không, dù là hiện giờ cũng không thiếu có những tiểu thế giới cắt đứt liên hệ với Huyền Hoàng giới, lãng quên sự tồn tại của tu tiên giả. Thành lập thế lực người phàm cường thịnh, sử quan viết nhiều viết mạnh về công tích đó.
Kết quả chỉ cần một tu sĩ Trúc Cơ kỳ là có thể tuỳ tiện hủy diệt cái gọi là "thịnh triều".
Mục tiêu cho tới nay của Lý Phàm là siêu thoát, trường sinh.
Vì thế hắn luân hồi vô số lần chỉ vì mạnh mẽ mở ra một con đường trong Huyền Hoàng giới nguy cơ tứ phía, đại nạn lâm đầu.
Cuối cùng, hắn muốn rời khỏi Tinh hải chí ám này, đi ra bên ngoài tường cao.
Nhưng lúc này, suy đoán về văn minh có thể tồn tại bên ngoài tường cao lại làm cho Lý Phàm thầm rét lòng.
"Nếu như thật sự tồn tại văn minh tu tiên đã phát triển nhiều năm như vậy. Nói không chừng đều có thể đã nắm giữ lực lượng có thể sánh ngang Chân Tiên. Thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến Hoàn Chân trên mức độ nhất định..."
Ánh mắt Lý Phàm chớp động, suy nghĩ chập chùng.
Có điều hắn ngược lại không sinh lòng sợ hãi.
Hoàn Chân là lực lượng lớn nhất của hắn.
Có thể lần lượt hồi tưởng, cũng mang ký ức, kinh nghiệm về điểm neo cố định, cho dù bên ngoài tường cao thật sự dẫn trước vạn vạn năm, hắn cũng có thể đơn giản thông qua mấy lần luân hồi, nháy mắt san bằng chênh lệch hai bên. "Chỉ cần cẩn thận một chút là được. Trước khi chưa xác minh tình huống, sử dụng phân thân, thánh thai, bản tôn tuyệt đối không ra ngoài. Mọi chuyện đều lấy chữ ổn làm đầu!"
"Không sợ bên ngoài tường cao tồn tại quái vật gì, chỉ sợ bên ngoài tường cao không tồn tại gì cả."...
Trong hư không đen kịt, Lý Phàm thánh thai biến thành kiếm quang, theo sát phía sau hai mươi chín khôi lỗi.
Cách hắn phá giới mà đi, trong Huyền Hoàng giới chỉ qua hơn nửa năm.
Mà nhìn từ góc độ của Lý Phàm thánh thai, hắn đã rời Huyền Hoàng giới ròng rã mười năm.
Tốc độ dòng chảy thời gian khác nhau, sau khi xâm nhập tinh hải, trình độ tiến một bước phóng đại.
Không lâu trước đó đã đạt đến 50:1 giá trị đỉnh, làm cho lòng người sợ hãi.
Nhưng theo Lý Phàm thánh thai tiếp tục tiến lên, thời gian chênh lệch chỗ hắn và Huyền Hoàng giới lại từ từ trở về hội tụ.
Từ 50:1, một đường xuống tới 10:1.
Chênh lệch không quá lớn so với lúc vừa rời Huyền Hoàng giới.
Lý Phàm biết, đây là bởi vì đang từ từ đến gần một nguồn lực lượng to lớn tốc độ dòng chảy thời gian vặn vẹo khác.
"Tinh hải cuồn cuộn, cho dù ta mượn vĩ lực không biết này, tốc độ đạt đến hơn trăm lần cực hạn phi độn trong Huyền Hoàng giới. Cũng dùng lâu như vậy mới đến chỗ cần đến." Lý Phàm thánh thai hơi cảm thán.
Trong mười năm này, hắn tổng cộng đã cắt gọt thần hồn hơn ba trăm lần. Từ thời kỳ đỉnh phong gần như có thể so nganh tu sĩ Hợp Đạo Huyền Hoàng. Đến bây giờ chỉ có cường độ người phàm bình thường.
Đau đớn phải chịu trong đó, cho dù lấy tính tình kiên cường của Lý Phàm cũng không muốn trải qua lần thứ hai.
May mà mấy năm sau cùng, có lẽ là vì thực lực của hắn đã hạ xuống đến mức cực kỳ yếu ớt, tân suất cảm nhiễm của điểm đen cũng giảm xuống trên diện rộng.
Đồng thời cảm ngộ sau khi trải qua hơn ba trăm lần chia cắt, Lý Phàm thánh thai cũng có một vài tâm đắc ứng đối của bản thân với dịch bệnh không tên này.
"Tuy rằng vẫn chưa biết rõ nguyên lý nó xuất hiện, nhưng có thể khẳng định, điểm đen này và có quan hệ với Tu Tiên giới đã sụp đổ biến mất trong Tinh hải chí ám"
Hơn ba trăm phân hồn bị hắc điểm lây nhiễm, nếu như chỉ là một cái bên trong đơn thuần, có lẽ vẫn không đủ để Lý Phàm cảm ứng được gì.
Nhưng lúc này bị những tử hồn cô quạnh một đường còn sót lại trong Tinh hải chí ám của hắn cộng lại để Lý Phàm tìm được điểm giống nhau của bọn chúng.
Sau khi nhìn như hoàn toàn yên lặng, bọn chúng không hề dừng lại tại chỗ.
Mà là lặng lẽ chảy xuôi về những nơi khác nhau trong Tinh hải chí ám, .
Phương thức di chuyển cũng có phần huyền diệu, không phải di chuyển trong không gian bình thường.
Càng giống như là giọt nước tự nhiên từ chỗ cao lăn xuống chỗ thấp, nhanh chóng xuyên qua trong Tinh hải chí ám.
Sau khi đạt tới mục đích thì lần lượt Vĩnh viễn biến mất trong cảm ứng của Lý Phàm.
"Những vị trí đó dường như có chỗ trùng hợp với không động ta đi qua giữa chỗ sâu tinh hải và Huyền Hoàng giới."
Lý Phàm thánh thai quay đầu lại nhìn, im lặng không nói.
"Xem ra các loại hiện tượng khó tin trong Tỉnh hải chí ám, giữa lẫn nhau có lẽ đều có chỗ liên quan."
"Như vậy uy lực tinh hải có thể sánh ngang Tiên Khư này lại rốt cuộc là chuyện thế nào? Vì sao lúc trước khi ở trong Huyền Hoàng giới lại không mảy may có cảm ứng. Gần đây mới đột ngột bạo phát ra?"