Chương 1776: Tội nhân Huyền Hoàng giới
Chương 1776: Tội nhân Huyền Hoàng giớiChương 1776: Tội nhân Huyền Hoàng giới
Trần Thiên Hải cũng chỉ có thể cho rằng, chỉ là bản thân bị tâm ma quấy phá đơn thuần.
"Thủ đoạn của Truyền Pháp quả nhiên quỷ quyệt khó phòng."
"Chỉ tiếc năm đó sư tôn còn chưa nói lai lịch của hắn đã tiên thăng. Mà người biết chuyện của Tiên tông khác cũng sớm đã không biết tung tích. Chẳng qua, đã nhiều năm như vậy, ta cũng đã thôi diễn ra đại khái..."
Trần Thiên Hải vừa nghe Tôn Nhị Lang kể lại kinh nghiệm mô phỏng trải qua, vừa suy nghĩ cuồn cuộn.
"Phải rồi, tiền bối, những công pháp ta học ở thế giới mô phỏng..." Tôn Nhị Lang muốn nói lại thôi. "Tự nhiên cũng là thật." Trần Thiên Hải thản nhiên nói.
"Nhưng ngươi tốt nhất đừng học tập sử dụng trong hiện thực. Nếu không nói không chừng sẽ dẫn tới truy sát của Hộ Pháp đường Vạn Tiên Minh." Trần Thiên Hải lại bổ sung thêm.
"Hộ Pháp đường Vạn Tiên Minh sao..." Tôn Nhị Lang thấp giọng nói, trong mắt lại không có vẻ sợ hãi.
"Được rồi, nếu tiểu lang quân đã có thu hoạch lớn vậy thì mời về cho. Đừng để sư tôn ngươi chờ quá lâu." Trần Thiên Hải hạ lệnh đuổi khách.
"Y Thuật hắn sẽ đi cùng ngươi đến Đại Khải tiểu thế giới."
Lời còn chưa dứt, Tôn Nhị Lang bèn cảm giác trước mắt mình mơ hồ một hồi.
Lúc lấy lại tinh thân, người đã ở bên ngoài kiến trúc trong suốt màu lam. Y Thuật cười tửm tỉm đứng bên cạnh, giống như chờ đã lâu.
"Hửm?" Tôn Nhị Lang thoáng chốc nhận ra sự khác nhau của Y Thuật lúc này và trước kia.
Thậm chí trong Thái Diễn tông này, tất cả tu sĩ đều khác trước.
Không còn là khí tức chung lạnh băng hoàn toàn nhất trí, mà là sống sờ sờ, có sinh cơ thuộc về chính mình.
"Nhờ phúc của tiểu lang quân, ta lại tạm thời có thân thể hiện thực, có thể ra ngoài tiêu sái một trận." Y Thuật mỉm cười, giải thích cho Tôn Nhị Lang hiện trạng của Thái Diễn tông hiện giờ.
"Tin tức bất diệt.." Trải qua mấy trăm năm lịch luyện trong thế giới mô phỏng, Tôn Nhị Lang rõ ràng đã trầm ổn hơn rất nhiều.
Nhưng vẫn bị suy nghĩ như thiên mã hành không của Thái Diễn tông làm cho khiếp sợ.
"Tiểu lang quân không cần kinh ngạc, nếu ngươi thật sự tự mình thể hội một lần như bọn ta là biết có thân thể thực tế hay không, thực ra cũng không khác nhau là bao. Thậm chí thân thể hiện thực còn là gánh nặng không hơn không kém”" Y Thuật cười ha ha nói.
"Nhưng thỉnh thoảng điều hoà một chút cũng không tệ lắm."
Y Thuật theo Tôn Nhị Lang ra khỏi Thái Huyền giới, đi thẳng đến lối vào Đại Khải tiểu thế giới ở biển Tùng Vân.
Hiển nhiên Thái Diễn tông không hề xa lạ đối với phương vị của Đại Khải tiểu thế giới.
Song sau khi xuyên qua đại trận Tiên Tuyệt, những gì nhìn thấy chỉ là một mảnh hư không mênh mông, không có bất kỳ tiểu thế giới nào tồn tại, Y Thuật cuối cùng lộ ra một tia kinh ngạc.
Tôn Nhị Lang đầu tiên là ngây người, sau đó dường như ký ức trăm năm trước rốt cuộc khôi phục.
Hắn hơi xấu hổ nói: "Tiền bối chờ một lát, Thánh triều Đại Khải ta bây giờ phân ly trong hư không, trôi giạt bất định. Ta cũng không biết hiện tại nó ở nơi nào..."
"Chờ ta đi hỏi."
Một lúc sau, một vệt kim quang đột nhiên bay tới từ trong bóng tối, nháy mắt đến trước mặt hai người.
"Tham kiến Bách Hoa tiền bối!" Tôn Nhị Lang thấy rõ người tới, cung kính hành lễ.
Bách Hoa đạo nhân quét mắt liếc qua trên người Y Thuật, không nói thêm gì. "Đi theo ta."
Lưu ly kim quang bao phủ hai người, hư không xung quanh như vặn vẹo, phát ra quang hoa quỷ dị.
Chờ kim quang tan đi, bọn họ đã trở về trong Thánh triều Đại Khải.
"Bách Hoa tiền bối, hình như tu vi lại tinh tiến không ít?"
Trải qua mô phỏng trăm năm, bây giờ Tôn Nhị Lang đã xưa đâu bằng nay. Tự nhiên nhìn ra biến hóa xảy ra trên người Bách Hoa đạo nhân trong khoảng thời gian chính mình rời đi.
Không khỏi trong lòng nghiêm nghị.
Mà Y Thuật thì nổi lên hứng thú nhìn lên năm vòng tròn giao tương hô ứng, kết nối lẫn nhau và sáu ngôi sao sáng ngời bốn phía vòng tròn giữa không trung. "Bách Hoa tiền bối lại đã vận chuyển hai động thiên. Đúng thật là vất vả. Hình như quy mô hai động thiên mới này còn lớn hơn trước đó một chút, khó trách ta cảm giác tốc độ hành động trong hư không Đại Khải lại rõ ràng nhanh hơn rất nhiều." Tôn Nhị Lang thâm nghĩ trong lòng.
"Thánh triều Đại Khải quả nhiên danh bất hư truyền." Y Thuật cảm ứng quanh người thời khắc bao phủ đủ loại sức mạnh của tiểu thế giới, không khỏi thật lòng thật dạ nói.
"Ta nghĩ, nhiều nhất không quá năm mười năm, kể hèn một thế giới người phàm có thể xảy ra biến hóa long trời lở đất như thế. Ta thật sự tò mò về sư tôn của tiểu lang quân ngươi lắm đó."
Bách Hoa đạo nhân không khỏi lại đánh giá Y Thuật. Lại không hề nói lời nào, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Đưa hai người tới trước Thánh Hoàng tọa rồi trực tiếp rời đi.
Nhìn thân thể nguy nga như núi ngồi ngay ngắn phía trên, trong lòng Tôn Nhị Lang run lên.
Vốn cho rằng ở thế giới mô phỏng đã trải qua nhiều thế gian như chân thực như vậy, từng gặp những tu sĩ Trường Sinh kỳ chí cường của thập tông Tiên đạo ngày xưa, lúc trở về đối mặt với sư tôn sẽ biểu hiện tự nhiên hơn phần nào.
Nhưng lúc này Tôn Nhị Lang biết chính mình đã sai.
Lúc đối mặt cường giả Trường Sinh kỳ, điều Tôn Nhị Lang cảm nhận được là uy áp của cường giả đối với kẻ yếu bắt gốc từ chênh lệch cảnh giới.