Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1800 - Chương 1801: Lại Một Vòng Phù Độ

Chương 1801: Lại một vòng Phù Độ Chương 1801: Lại một vòng Phù ĐộChương 1801: Lại một vòng Phù Độ

Mỗi lần Giải Ly điệp cuối cùng thôi diễn tới thời khắc mấu chốt, số liệu trận pháp sẽ tản ra tán loạn biến mất một phần lớn vào không khí.

Như có một sức mạnh nào đó, kéo dài thời không, gây rối vậy.

Đến mức Lý Phàm hoài nghi, nếu không phải bản thể của mình đang trốn trong không gian Diễn Pháp Giác của Vạn Tiên Minh, thì rất có khả năng sẽ bị luông sức mạnh này nhắm trúng, chứ không chỉ là làm phiền.

"Cũng may, mỗi lần thôi diễn hoàn nguyên trận pháp, cuối cùng vẫn có số liệu ở lại. Chậm hơn chút vậy."

"Đương nhiên, tốt nhất là vẫn giữ được tình trạng hiện tại của Biển U Ám không bị thay đổi"...

Khi Lý Phàm đang mải suy nghĩ, nghị quyết của Lý Bình Thánh Hoàng cũng đột nhiên biến đổi.

"Bản tọa muốn tranh đoạt Huyền Hoàng với Vạn Tiên Minh, đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn."

"Huyền Hoàng giới là nơi ở duy nhất của chúng ta, đương nhiên phải bảo vệ nó chu toàn." Lý Bình Thánh Hoàng nói theo lẽ dĩ nhiên.

"Đợi sau khi trở về, ta sẽ chuyển một bộ phận người U tộc, để chúng quay về với tín ngưỡng biển U Ám. Nếu Vạn Tiên Minh đã bắt giữ người U tộc, gây ra sự mất cân bằng trong U giới, vậy thì Thánh triều sẽ dốc sức gánh vác."

"Nhưng..."

Lý Bình nhìn ra biển cả tăm tối, sâu thẳm trước mặt. "Tuy tỉnh túy nguyên lực rất lớn, nhưng số lượng có hạn. Không biết rốt cuộc cần bao nhiêu người U tộc cầu nguyện ngày đêm, mới có thể khôi phục biển U Ám?"

Ấn thượng nhân có chút cảm động trước thái độ của Lý Bình, rồi ngẫm nghĩ một lát mới trả lời: "Căn cứ vào những gì thủ lĩnh U tộc nói, trong thời kỳ hưng thịnh của quần tộc bọn chúng, dấu chân các thành viên trải khắp thế giới hang động trong lòng đất, ước tính tối thiểu cũng phải tới năm trăm nghìn người..."

Lý Bình chậm rãi nói: "Xem ra, cách chúng ta đối đãi với U tộc cần phải cải thiện một chút rồi."

Ấn thượng nhân cũng gật đầu đồng ý.

"Lần khảo sát này, trước hết cứ dừng ở đây vậy. Ta có cảm giác, dường như hai chúng ta đang dần bị u ám này theo dõi."

"Được."

Một luồng ánh sáng vàng bao phủ toàn thân Lý Bình, làm nổi bật vẻ uy nghiêm, thần thánh của hắn.

Trong sự dao động của ánh sáng và bóng tối, dường như thời không cũng bị bóp méo.

Khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng của Lý Bình Thánh Hoàng tiêu tan trong hư không, quay trở về tiểu thế giới Đại Khải.

Không thông qua tế tự, cầu nguyện của người U tộc để tạo thành truyền tống môn, mà là trực tiếp dùng sức mạnh của mạng lưới khổng lồ tinh túy nguyên lực.

"Trước mắt, nguồn gốc của mạng lưới nguyên lực chỉ có ở Đại Khải. Nếu một ngày nào đó, người U tộc ở khắp các vùng của Huyền Hoàng cầu nguyện với †a, vậy thì ta có thể nhân mối liên hệ này để tùy ý xuất hiện ở nhiều nơi khác nhau." Lý Bình Thánh Hoàng trâm ngâm, nói. Sau khi hiểu được ý tứ của người U tộc, Lý Bình gọi Vương Huyền Bá đến. Truyền đạt cho hắn biết chiến lược mới nhất để đối phó với người U tộc. Ngoài việc tiếp tục tăng cường sản xuất người U tộc trong công xưởng huyết nhục ra, cũng cần phải đồng thời hiện thực sự lớn mạnh của đám người U tộc bình thường để phát triển không ngừng. "Những người U tộc khác, ngươi phải nghĩ cách tăng tuổi thọ của bọn họ." Vương Huyền Bá quỳ một gối nghe theo chỉ thị của Thánh Hoàng, tuy không biết nguyên nhân khiến thái độ của hắn đột nhiên thay đổi lớn như vậy, nhưng cũng vẫn trung thành tiếp nhận nhiệm vụ.

Sau khi Vương Huyền Bá rời đi, Lý Bình lại gọi tiếp Tôn Nhị Lang tới.

Giao nhiệm vụ dẫn quân chinh phạt một vài thế giới dưới lòng đất cho hẳn.

Tôn Nhị Lang nhàn rỗi đã lâu vui vẻ nhận lệnh.

Sau đó, không trực tiếp đuổi hắn đi như đã làm với Vương Huyền Bá, mà hỏi tiếp.

"Biểu hiện gần đây của Y Thuật Thái Diễn tông kia thế nào?"

Khí vận Thánh triều gộp hết trên người Lý Bình. Thân là Thiên Mệnh Thánh Hoàng của Đại Khải, hắn đương nhiên biết rõ như lòng bàn tay mọi việc xảy ra trong tiểu thế giới Đại Khải, nhưng vân cố tình hỏi.

Tôn Nhị Lang cũng không dám che giấu bất cứ điều gì, thành thật nói.

"Không ngờ rằng Thái Diễn tông lại thật sự đồng ý yêu cầu của ngươi." Giọng nói lạnh lùng, không chút cảm xúc của Lý Bình vang vọng trong Thánh Hoàng tọa.

"Nhưng cũng tốt, nếu một ngày nào đó Thánh triều bại vong, ngươi tiến về Thái Diễn tông nương náu cũng là một kết cục rất có hậu."

Tôn Nhị Lang nhất thời sửng sốt, sau đó sắc mặt thay đổi: "Sư tôn, Thánh triều sao có thể..."

Lý Bình nở nụ cười hiếm hoi: "Thế gian làm gì có phần thắng tuyệt đối? Có rất nhiều đường lui thì sao lại không thể? Nhưng chỉ giới hạn ở ngươi thôi, việc này đừng nói cho sư đệ, sư muội của ngươi biết."

"Ngươi đi trước đi."

Tôn Nhị Lang rời đi trong sự thấp thỏm lo âu.

Lý Bình ngồi ngay ngắn bên trên, trong Thánh Hoàng tọa trống rỗng chỉ còn lại mình hắn.

Tuy lần thăm dò U giới này chỉ kéo dài một lúc nhưng đã tác động rất lớn đến tâm trí hắn.

"Đại trận Phù Độ Tinh Không, hồ câu cá...

"Thực lực của ta cũng coi như đã đứng được nửa bước trên đỉnh Huyền Hoàng. Tuy nhiên, trong Huyền Hoàng giới ẩn giấu quá nhiều cổ quái. Vạn Tiên Minh thống trị một nửa Huyền Hoàng nhiều năm như vậy, căn cơ tất phải sâu xa hơn những gì bộc lộ ra."

"Huống hồ, trong trận chiến với Vạn Tiên Minh, không chỉ phải thắng, mà còn phải tốc chiến tốc thẳng. Nếu không, tu sĩ đại chiến hết năm này tháng nọ sẽ gây ra thương tích không thể hàn gắn cho thế giới này. Vốn đã như con tàu hỏng cần vá, sao có thể chịu đựng giày vò thêm lần nữa?"

Thân là Thiên Mệnh Thánh Hoàng, hắn còn có rất nhiều chuyện phải cân nhắc.

Suy nghĩ hồi lâu, bóng dáng của Lý Bình chớp lóe, biến mất khỏi tiểu thế giới Đại Khải.

Khi xuất hiện lần nữa, đã ở trong châu Cửu Sơn của Huyền Hoàng giới.

Có tỉnh túy nguyên lực hộ thể, hắn đã có tư cách thỉnh thoảng ra ngoài mà không cần quá lo lắng về an toàn cá nhân nữa.

"Thiên thú."

Đứng giữa không trung, Lý Bình cảm nhận được không gian hỗn loạn, mất trật tự xung quanh.
Bình Luận (0)
Comment