Chương 1808: Tôn gia nghênh Thánh Thai
Chương 1808: Tôn gia nghênh Thánh ThaiChương 1808: Tôn gia nghênh Thánh Thai
Sau khi an ủi đệ đệ vài câu, Tôn Lộ Viễn lại tiếp tục nói: "Đúng rồi, còn có một tin tức tốt nữa. Ngưng Lộ đã đột phá, khoảng cách từ Hóa Thần hậu kỳ đến Hợp Đạo chỉ còn một bước ngắn nữa."
"Khi nàng đột phá, khí cơ hỗn loạn, vậy nên ta nhận thấy trong cơ thể nàng còn ẩn chứa một luồng sinh cơ khác."
"Là trước đây khi nàng mang thai đứa con của Lộc Nhi, nhưng mà có một tiểu tâm tư, vẫn luôn dùng bí pháp để phong ấn." Tôn Lộ Viễn tự tiếu phi tiếu nói.
Nhìn thấy ánh mắt có chút cổ quái của đệ đệ, Tôn Lộ Viễn nghiêm mặt nói: "Ta đã kiểm tra, đúng là huyết mạch của Tôn gia ta. Cho dù Ngưng Lộ có thân phận gì, chỉ cần nàng có thể sinh ra con cho Tôn gia chúng ta, điều đó cũng không thành vấn đề."
"Ta dự định để Ngưng Lộ tạm thời phong ấn chặt sinh cơ của bào thai trong bụng nàng, đợi sau khi nàng Hợp Đạo rồi mới sinh ra." Tôn Lộ Viễn đột nhiên nói một câu như vậy.
"Thiên phú của Lộc Nhi vốn đã bất phàm, tư chất của Ngưng Lộ cũng coi như là không tệ. Con của bọn họ chắc chắn là tiểu bối đáng giá được mong chờ nhất trong Tôn gia."
"Trong quá trình tu sĩ nuốt chửng thiên địa, pháp tắc Thiên Địa gia thân. Nếu như bào thai trong cơ thể mẹ có thể đồng thời cảm nhận được..."
Trong giọng nói của Tôn Lộ Viễn có chút hưng phấn: "E rằng trong tương lai sau này đứa trẻ này ra đời, thiên phú sẽ không thua kém bất kỳ một vị thiên tài nào trong Tiên Minh. Tôn gia chúng ta mới coi như là có người nói nghiệp chân chính"
"Điều quan trọng nhất chính là, chúng ta của hiện tại, có đủ thực lực để lên kế hoạch cho một thiên địa chỉ phách cho hắn”
Bàn luận về tương lai của Tôn gia, Tôn Lộ Viễn luôn giống như luôn có chuyện nói không hết.
Đệ đệ Tôn Lộ Dao cũng bình tĩnh một cách hiếm thấy, mỉm cười lắng nghe.
"Đúng là một bức tranh về huynh đệ tình thâm tuyệt đẹp." Cho đến khi Tôn Lộ Viễn đi khỏi, tiếng cười quái đản của ảo ảnh vị tiền bối thần bí kia mới đánh thức anh dậy. Lúc này Tôn Lộ Dao mới tỉnh ngộ, hắn đã làm rất nhiều việc mà hắn buộc phải làm với tư cách đại ca.
"Đứa bé nhà họ trẻ của Tôn gia các ngươi kia... có chút thú vị."
Lời nói của phân thần của Lý Phàm đột nhiên khiến trái tim của Tôn Lộ Dao nhảy lên cổ họng.
"Yên tâm, ta còn chưa đến mức thèm muốn thân thể của một đứa trẻ." Lý Phàm cười nhạo nói.
"Ta đây có 'Tạo Hóa Hồng Lô Công" có thể liên tục khai thác tiềm năng của cơ thể. Quan trọng nhất chính là không có ngưỡng tu hành, e là có thể tu luyện cả khi còn trong bụng mẹ. Ta cũng có 'Vô Cực Doanh Hư Pháp, có thể thông qua ngũ hành tương sinh tương khắc chỉ lực để không ngừng tăng cường thần hồn của bản thân..." Phân thần của Lý Phàm nói ra mấy câu, đã khiến trong lòng Tôn Lộ Dao chấn động.
"Tuy tu luyện Vô Cực Doanh Hư Pháp cần phải được ngũ hành chí bảo bổ sung thêm, nhưng mà nghĩ tới bối cảnh của Tôn gia các ngươi hiện tại, hẳn là cũng không thể làm khó các ngươi."
"Từ thời kỳ Tiên Thiên Thai Nhi, đã luôn rèn luyện thần hồn thân thể của mình. Còn có thể dùng thân thể của mẹ để đến gần cảm ngộ thiên đạo Huyền Hoàng. Chậc chậc... Ta đã có chút mong đợi. Đứa trẻ này khi sinh ra, trong tương lai sẽ là quái vật như thế nào." Phần thân Lý Phàm phát ra tiếng cười u ám.
"Tiền bối.. Có điều kiện gì?' Tất nhiên là Tôn Lộ Dao cũng động tâm.
Chẳng qua là hiểu sâu sắc rằng trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí. Lập tức giọng trầm hỏi.
"Điều kiện?" Không ngờ rằng phân thần Lý Phàm lại cười lạnh nói: "Tôn gia các ngươi xứng đáng nói điều kiện ở trước mặt ta sao?"
"Cả tộc cũng chỉ có ba tên Hợp Đạo, †a có thể diệt sạch trong nháy mắt."
Tôn Lộ Dao im lặng.
"Cũng chỉ là tâm huyết dâng trào, muốn thử thử mà thôi." Giọng điệu của phân thần Lý Phàm sâu xa nói.
Lý Phàm không hề nói dối.
Trên thực tế, hắn còn hiểu về tình trạng của bào thai trong bụng Ngô Ngưng Lộ hơn hai cả hai huynh đệ Tôn gia.
Trước đây, để quan sát và dự đoán về thất thải hông quang đi qua Vạn Tiên Minh, phân thần của hắn đã sử dụng cơ thể của Ngô Ngưng Lộ, lẻn ra ngoài để đi chế tạo một số khôi lỗi.
Mà Lý Phàm phát hiện, trong thời gian hắn phụ thân, thai nhi vậy mà lại mơ hồ có cảm ứng.
Đã phát ra những ý niệm muốn "đuổi" hắn đi theo bản năng.
Điều này khiến cho Lý Phàm cảm thấy hứng thú.
Hắn có linh cảm, nếu như bào thai có thể thuận lợi sinh ra, e rằng thành tựu sau này sẽ không hề đơn giản.
Nếu như trong tình huống bình thường, bào thai sẽ bị mẹ ruột phong ấn áp chế quá lâu, muốn thuận lợi sống sót cũng không dễ dàng gì.
Cho dù có thể miễn cưỡng ra đời, cũng là khí vận vốn sinh ra đã kém cỏi.
Càng không cần nói đến tu hành. Chẳng qua là đời này có Lý Phàm nhúng tay, hắn sẽ chào đón một vận mệnh hoàn toàn mới của chính mình.
Trong lúc phân thân Lý Phàm bắt tay vào làm giáo viên giáo dục tiền sản, Tôn Lộ Viễn đã tìm được lối vào tiểu thế giới Đại Khải.
Phá trận điệp trong tay không ngừng nhấp nháy, đang định thôi diễn, tìm ra sơ hở trong trận pháp ở đây.
Đây chính là bảo bối phá trận mà hắn đặc biệt mượn từ chỗ Kỷ Hoành Đạo, tuy tuyệt đối không bằng đối phương tự mình đến, nhưng muốn phá trận phòng hộ bình thường thì hẳn là không có vấn đề gì.
Không ngờ là phá trận điệp kia lại giống như đã bị hỏng, chỉ nhấp nháy, mãi mà vẫn không có kết quả.
"Không phải chứ?" Tôn Lộ Viễn có chút bối rối.
Cầm phá trận điệp trong tay, thay đổi phương hướng.
"Muốn đến thì cứ nói thẳng là được, Thánh triều Đại Khải ta làm sao có thể đuổi người đi?"
Trong khi Tôn Lộ Viễn vẫn còn đang ra sức kiểm tra, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai hắn.
Trong lòng Tôn Lộ Viễn lập tức kinh ngạc, cất phá trận điệp đi, cảnh giác nhìn về hướng phát ra âm thanh.