Chương 1819: Thân nạp giới ác niệm
Chương 1819: Thân nạp giới ác niệmChương 1819: Thân nạp giới ác niệm
Không lâu sau khi hắn giúp đỡ Thiên Dương Hợp Đạo, thiên địa chi lực mà hắn có thể thao túng và kêu gọi đã hơn gấp mười lần so với lúc đầu.
Đồng thời, khi hắn nắm quyền lực càng nhiều thì sự thúc giục khó hiểu của thiên đạo Huyền Hoàng trong đầu Lý Bình càng lúc càng xuất hiện thường xuyên hơn.
Thân phận này có liên quan đến tương lai của hàng tỷ con dân Đại Khải, tất nhiên Lý Bình sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Hình ảnh cảm ứng thiên đạo lóe sáng trước mắt hắn.
Cảnh tượng sa mạc hoang vu, đập vào mắt là một vùng mờ mịt. Một ngọn núi đá cao vút như thể liên kết với đất trời đang đứng sừng sững chính giữa hình ảnh.
Một lão giả đang ngồi trên đỉnh núi đá.
Sau lưng lão giả có một cỗ quan tài. Dù chỉ là hình ảnh cảm ứng nhưng Lý Bình vẫn có thể cảm nhận được khí tức tà ác và mục nát trong quan tài.
Thậm chí nó khiến Lý Bình cảm thấy hơi khó chịu.
"Huyền Hoàng giới bị ác niệm phong ấn ư?"
Lý Bình tự nhiên hiểu ra nguyên nhân thiên đạo Huyền Hoàng liên tục thúc giục.
Bản thân một bộ phận bị phong ấn, thực lực thiên đạo giảm mạnh. Đến nỗi sau đại kiếp "pháp không thể cùng tu" vào hàng ngàn năm trước, không có cách nào thả ra để có thể nhằm vào thủ đoạn của tu sĩ.
Nếu có thể tìm lại được lực lượng của bộ phận bị mất đi, có lẽ cục diện sẽ có cơ hội xoay chuyển.
Nhưng...
Tuy cách hàng tỷ vạn dặm, Lý Bình dường như có thể cảm nhận được dưới cỗ quan tài có một sự tồn tại khiến người †a phải bất an.
"Nếu như để mặc cho bộ phận ác niệm quay trở lại, nó bị tu sĩ phong ấn nhiều năm như vậy, bị đèn nén lâu, thiên đạo Huyền Hoàng chắc chắn sẽ phát sinh thay đổi cực đoan. Chuyện này chưa chắc đã là việc tốt đối với tu sĩ nhân loại, thậm chí là cả Huyền Hoàng giới."
"Nhưng lực lượng bù đắp cho thiên đạo Huyền Hoàng giới, đúng là có giá trị làm như vậy."
Gần như ngay lập tức, Lý Bình Thánh Hoàng đã có quyết định trong lòng.
Hắn muốn hấp thu bộ phận ác niệm này trước.
Đợi sau này hắn hoàn thành nặn Càn Khôn, quay về thiên đạo Huyền Hoàng thì bộ phận lực lượng này tự nhiên sẽ trở về Huyền Hoàng giới.
Trước đó, hắn nắm giữ lực lượng này trong tay so với nắm giữ thiên đạo Huyền Hoàng giới trong tay...
Đối với Lý Bình cũng không khác gì nhau.
Với thực lực hiện tại của Lý Bình, muốn thuần phục ác niệm Huyền Hoàng có chút nguy hiểm. Nhất là khi ác niệm Huyền Hoàng được vị tu sĩ tên là Hứa Khắc trông chừng, người không thể hiểu được theo lẽ thường.
Cho nên trước khi làm tốt công tác chuẩn bị vẹn toàn, Lý Bình sẽ không dễ dàng ra tay.
Hắn chỉ đành nhắm mắt làm ngơ với sự thúc giục từ Huyền Hoàng giới.
Thật ra, việc giao tiếp với lực thế giới, ở trong Thánh triều Đại Khải có một đối tượng đáng để học tập.
Ân thượng nhân.
Vốn là hóa thân tàn hồn của Tu Tiên giới khác, Ân thượng nhân có kinh nghiệm đấu tranh ý thức thế giới rất phong phú.
Tuy nhiên, trong chuyện này dường như có điều cấm ky.
Lý Bình đã hỏi thăm mấy lần nhưng Ân thượng nhân cũng nói năng rất thận trọng, không đáp lại. May mắn thay, hắn quả thật đang bận nghiên cứu phương hướng đột phá có thể có của tân pháp, Lý Bình cũng không thèm so đo với hắn làm gì.
"Ý chí thế giới..."
Không có sự trợ giúp của Ân thượng nhân, Lý Bình muốn tìm được phương pháp ứng phó thì chỉ có thể dựa vào bản thân.
Trong ký ức của hắn, hiện tại Huyền Hoàng giới có rất nhiều mảnh vỡ đến từ những Tu Tiên giới khác vẫn còn bảo tồn ý thức của riêng mình.
Có lẽ nếu tiếp xúc với chúng, hắn có thể có được thu hoạch.
Nghĩ vậy, bóng dáng Lý Bình chớp động, đi tới lối ra vào tiểu thế giới Đại Khải, biển Tùng Vân.
Hắn vừa nhìn liền thấy thiên địa chỉ phách Xích Viêm sắp được thai nghén giữa đất trời.
Như thể cảm nhận được sự tồn tại của Lý Bình, Xích Viêm trong quá trình sinh ra đã truyền đến cảm xúc nghỉ ngờ.
Lý Bình không hề gây ảnh hưởng đến quá trình Xích Viêm đốt hải.
Hắn biết đây là mảnh vỡ thế giới khác, là quá trình tất yếu để thật sự dung nhập vào trong Huyền Hoàng giới.
Lý Bình yên lặng đứng sừng sững, cảm nhận ý niệm bất khuất của vùng biển lớn nổi lên dưới chân mình.
Đối mặt với nguy cơ sinh tử, bất kỳ sự tồn tại nào đều sẽ giấy giụa đến cùng một phen.
Lý Bình cũng cảm nhận được ý nguyện cầu sinh mãnh liệt ở vùng đại dương này.
Nhưng sự cầu sinh của nó chính là "ác niệm" trần trụi đối với Huyền Hoàng giới.
Lý Bình tự xưng là hóa thân thiên đạo Huyền Hoàng, tự nhiên không thể nào đứng bên phía biển Tùng Vân.
"Nếu đã tới rồi thì ngoan ngoãn bị thần phục."
"Không cần phải vùng vây một cách vô nghĩa nữa."
Nhất niệm chi gian, thần thức bao trùm cả vùng đại dương Tùng Vân.
Cảnh tượng hàng vạn hòn đảo nằm rải rác trong đó, cho tới vô số sinh linh sống trong nước biển, thoáng chốc đều hiện lên trong đầu Lý Bình.
Lý Bình trần mặc một lúc.
"Đây là sự hy sinh cần thiết."
Trong mắt hiện lên một tia kiên định, từng tia ánh kim hiện lên trên người hắn, rồi bay ra khắp nơi trên biển Tùng Vân.
Lực lượng tỉnh túy nguyên lực gần đến mức không ai trong biển Tùng Vân có thể phát giác ra ngoại trừ tu sĩ Hóa Thần tọa trấn.
Chỉ mất vài hơi thở, kim quang đã lan rộng khắp các địa khu của biển Tùng Vân. Chúng thâm nhập sâu vào đáy đại dương, tận cùng dưới đáy biển.
Đáy biển Tùng Vân bắt đầu phát sinh chấn động kịch liệt không để ai biết.
Nếu nhìn từ trên bầu trời, có thể thấy toàn bộ bề mặt của vùng đại dương như thể đang hình thành một mạng lưới khổng lồ.
Nó bao phủ toàn bộ vùng biển sinh cơ xanh lam ở bên trong.
Trên bầu trời, mây đen giăng đầy. Mặt biển vốn tĩnh lặng, chợt nổi lên từng trận sóng to gió lớn.
Thậm chí sóng biển còn mãnh liệt hơn so với nạn bão đã xảy ra lúc trước.
Có một vài hòn đảo bất ngờ bị lật úp, những linh đảo có tu sĩ tọa trấn cũng tràn ngập nguy hiểm trong cơn gió bão.
Tu sĩ biển Tùng Vân nháo nhào, thần sắc kinh nghi bất định khi nhìn thấy dị biến giữa đất trời.