Chương 1884: Thai Hợp Đạo Tôn gia
Chương 1884: Thai Hợp Đạo Tôn giaChương 1884: Thai Hợp Đạo Tôn gia
Lúc này, Miêu Bảo đang ở trong bảo khố dưới Thánh Hoàng tọa dùng móng vuốt đùa Độ Ách chỉ thư run cầm cập. Sau khi cảm ứng được triệu hoán của Lý Bình, bóng dáng đè trên người Độ Ách chi thư không biến mất mà thân thể mèo con khác y hệt lại xuất hiện trên vai Lý Bình.
"Meo.
Miêu Bảo kêu một tiếng, coi như trả lời.
"Mang hết tất cả những thứ kia đi." Lý Bình vỗ đầu nó.
Miêu Bảo liếc mắt nhìn di tích 'Nhất Thủy tông, trong mắt lóe lên một tia ghét bỏ. Nhưng lại không vi phạm mệnh lệnh của Lý Bình.
Thân hình thoáng chốc biến thành hư vô như lam quang số liệu, Miêu Bảo hơi há mồm.
Tinh điểm màu lam mở rộng, bao phủ cả di tích dưới lòng đất vào bên trong.
Chờ sau khi Miêu Bảo biến về nguyên dạng, chỗ di tích Nhất Thủy tông' vốn dĩ bao gồm kiến trúc, trận pháp, không gian và mọi thứ trong đó.
Đều biến mất không thấy đâu nữa.
Chỉ còn lại hư vô thuần túy.
Miêu Bảo ngáp một cái, trở nên có phần rũ rươi.
Di tích Nhất Thủy tông không phải trực tiếp bị hủy mà là hoàn chỉnh được thu vào trong "bụng" Miêu Bảo. Trong một ý niệm của Lý Bình là có thể thả nó ra lần nữa.
Trên thực tế di dời cắt gọt không gian đơn thuần, dựa vào lực lượng của bản thân Lý Bình hiện giờ hoàn toàn cũng có thể làm được điểm này.
Mà nguyên do Lý Bình lại để Miêu Bảo động thủ thứ nhất là để đề phòng lực lượng tinh túy nguyên lực của mình quấy nhiễu đến phong tai ma diệt còn sót lại trong di tích.
Thứ hai...
Là thăm dò tính chất lực lượng của Miêu Bảo.
"Không chỉ thờ ơ với di cốt Thiên Đô đại pháp sư. Ngay cả phong tai ma diệt cực kỳ nhạy cảm với lực lượng của 'tiên cũng không có chút nào mà thay đổi."
"Miêu Bảo tuy không phải tiên khí nhưng dường như đi một con đường hoàn toàn khác."
Những việc trải qua của đệ tử Tôn Nhị Lang tại Chân thực chi quốc lúc trước hiện lên từng màn trước mắt Lý Bình. ...
Cùng lúc ở Thánh triều Đại Khải, dưới sự vận hành của Thánh Hoàng vô diện vĩ đại, thực lực càng ngày càng hùng hậu.
Lý Phàm thánh thai đầu bên kia tinh hải phía xa cũng nghênh đón bội thu to lớn.
Một ngày này, tinh lực hồi đãng bắt nguồn từ tường cao vô hình lại lân nữa bộc phát.
Ẩn thân trong trường thành tàn giới, Lý Phàm thánh thai có thể mơ hồ cảm nhận được thế giới xung quanh hơi rung động.
Sự chấn động, giao dung, tương hòa lẫn nhau của các mảnh vỡ khác nhau ngưng kết thành một loại lực lượng kỳ lạ chống cự tiên lực cuồn cuộn có thể tuỳ tiện phá hủy tỉnh hải.
Chịu ảnh hưởng của tinh lực hồi đãng, tuy thân thể Lý Phàm thánh thai bất giác không ngừng bị hút về phía chỗ tường cao, nhưng trong mắt của hắn lại không có kinh ngạc, kinh hoảng lần đầu gặp phải.
Mà là sự vui sướng của đắm chìm, ngộ đạo.
"Tinh lực hồi đãng là phần sót lại của lực lượng Chân Tiên."
"Mà trường thành tàn giới là thi thể Tu Tiên giới phàm tục. Tuy Tu Tiên giới lúc còn sống ở trước mặt lực lượng của tiên không chịu nổi một kích nhưng sau khi chết lại có thể liên hợp cùng nhau chống cự."
Ánh mắt Lý Phàm thánh thai càng lúc càng sáng ngời: "Đây là đạo của cả vùng tỉnh hải chí ám, tự động diễn biến."
"Không còn là tôn tại tên là hạ giới lúc Tiên giới vẫn còn. Mà là đạo thống trùng sinh, tân sinh trong sụp đổ."
"Tiên giới sụp đổ bất kể là vì loại nguyên nhân nào đều nói rõ Tiên giới đã đi ngược với đạo căn bản nhất của thế gian. Mà tinh hải chí ám vẫn còn tồn tại đến nay lại là do bản năng, chậm chạp tiến hành diễn hóa về hướng đạo căn bản nhất này."
"Cái này sinh cái kia mất, đây cũng là nguyên nhân trường thành tàn giới lại có thể chống lại lực lượng chữ triện Chân Tiên. Lúc này tinh hải chí ám còn xa chưa hoàn thành loại thăng hoa này, nhưng nếu như cho nó đủ thời gian..."
"Nói không chừng tinh hải chí ám trong tường cao có thể phát triển thành tồn tại có thể so sánh với Tiên giới lúc trước.”
Lý Phàm thánh thai như có điều ngộ ra, trong cảm nhận của hắn, vận luật tổng thể của trường thành tàn giới cũng như tiếng ca to rõ, càng lúc càng rõ ràng sáng ngời.
Tốc độ hắn trôi tới tường cao vô hình cũng dần chậm lại.
"Ngộ đạo ở đây một ngày ngang với ở Huyền Hoàng giới trăm năm."
“Nói từ trên loại ý nghĩa này, gọi nơi đây là “Tiên giới: cũng không sai.' Thân thể Lý Phàm thánh thai cuối cùng hoàn toàn bất động, lơ lửng trong mảnh vỡ chư giới.
Một đoạn kiếm quang hướng về sau lưng chém ra, hắn bay ngược theo hướng chém ra.
Mà có phần kỳ quái là kiếm quang hắn chém ra sau khi thẳng tắp bay ra một khoảng thì thay đổi phương hướng nguyên bản.
Bay tới mảnh vỡ thế giới gần nhất.
Sau khi toả định mục tiêu, gia tăng tốc độ. Giống như một sợi tơ nhện màu trắng bạc, hung hăng khảm vào trong đó.
Lý Phàm thánh thai không ngừng di động ngược hướng tường cao, từ trong trường thành tàn giới một bước bước ra ngoài.
Để lại ngàn vạn sợi tơ kiếm quang chậm rãi ẩn vào trong bóng tối.
"Có trường thành tàn giới làm đối tượng định neo, ta không chỉ không cần lo lắng lại bị tường cao hút vào. Còn có thể lấy tốc độ nhanh hơn xuyên qua trong tinh hải."
Lý Phàm thánh thai hóa thành tia sáng không thể thấy, nhanh chóng trở về Huyền tiên chu.
Một tia thần niệm để lại trước đó đã không đủ ứng phó tình thế phức tạp hơn. Là lúc đến lượt hắn lên đài. ...