Chương 1889: Bầu trời tin kiếm hiện (3)
Chương 1889: Bầu trời tin kiếm hiện (3)Chương 1889: Bầu trời tin kiếm hiện (3)
Tuy hiện giờ bọn họ còn chưa Hợp Đạo, nhưng nói không chừng sau này thì sao?
Hơn nữa cho dù đời này Hợp Đạo vô vọng, Không Minh Lưu Tinh này chung quy là thứ bọn họ có thể với tới chắc?
Bọn họ không ăn được thịt còn không thể theo húp nước canh?
Trong giao dịch thị trường ngâm, giá cả Không Minh Lưu Tinh lại lân nữa tăng vọt, chỉ cần vừa hiện thân, cho dù giá cả cao cỡ nào cũng sẽ lập tức bị tranh mua sạch sẽ.
Mà có một số người thông minh đã bắt đầu đến mỗi tiểu thế giới bí cảnh, đào sâu ba thước, tìm kiếm tung tích Không Minh Lưu Tinh khắp nơi.
Thánh triều Đại Khải.
Trong Thánh Hoàng tọa, một đám đệ tử của Lý Bình tập trung.
Bọn họ đều đã biết rối loạn của Vạn Tiên Minh.
Chẳng qua mọi việc Thánh triều đều do một lời của Thánh Hoàng quyết định.
Lý Bình không nói gì bọn họ cũng chỉ có thể coi như chuyện này căn bản không xảy ra.
"Sư tôn, Không Minh Lưu Tỉnh gì đó kia, chúng ta có nên trộn lẫn một tay không."
"Xông ra Huyền Hoàng giới, thăm dò tinh hải chưa biết, nghĩ thôi đã làm người kích động rồi." Vẫn là Âu Thượng Thiên lá gan lớn nhất, cười ha ha hỏi.
"Nếu Vạn Tiên Minh đã muốn tìm chết thì cứ để bọn họ đi đi. Hợp Đạo ra ngoài của bọn họ càng nhiều, đối với chúng ta ngược lại là chuyện tốt." Chỉ một câu thản nhiên của Thánh Hoàng đã quyết định hướng đi của việc này.
Âu Thượng Thiên lộ ra vẻ mặt có chút tiếc nuối.
Nhưng người khác lại suy nghĩ ý trong lời Thánh Hoàng.
"Kế tiếp các ngươi phải đề phòng chặt chẽ, chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu bất kỳ lúc nào."
Lời của Thánh Hoàng tiếp đó lại khiến tinh thân bọn họ chấn động.
Tôn Nhị Lang gật đầu: "Những tu sĩ Vạn Tiên Minh kia bây giờ đều như bị điên, ở mỗi tiểu thế giới khắp nơi tìm kiếm Không Minh Lưu Tinh gì đó. Thánh triều chúng ta thì cũng thôi, bọn họ chắc chắn không cách nào gặp phải. Chủ yếu nhất là rất nhiêu những tiểu thế giới phụ thuộc chúng ta đã chinh phạt...
Lý Bình nói: "Tạm thời đừng nảy sinh xung đột chính diện, song cũng không cần tận lực né tránh." "Lúc động thủ quả quyết tí, đừng để lộ tin tức có liên quan tới Thánh triều."
Lời của Thánh Hoàng làm cho chúng đệ tử sôi nổi nóng lòng muốn thử.
“Tôn Nhị Lang."
"Có đệ tử."
"Y Thuật cũng đã ở chỗ chúng ta đủ lâu. Ngươi cùng hắn về lại Thái Diễn tông một chuyến đi." Thánh Hoàng hờ hững nói.
"Đệ tử tuân lệnh." Tôn Nhị Lang cúi đầu bái lạy nói.
Ý tứ của Thánh Hoàng rất rõ ràng.
Sắp đến lúc Thánh triều khai chiến với Vạn Tiên Minh, cũng là lúc Thái Diễn tông chọn ra chiến đội cuối cùng rồi.
Lúc Tôn Nhị Lang tìm ra Y Thuật trong Thánh Kinh thành, hắn cũng đã sớm có chuẩn bị, mỉm cười chờ đợi.
"Tiểu lang quân, chúng ta đi thôi."
Tôn Nhị Lang cũng không mất tự nhiên, chắp tay, hai người đi thẳng về Thái Diễn tông.
"Khoảng thời gian này tiền bối ở Thánh triều bọn ta, có thu hoạch gì khác không?" Trên đường về, Tôn Nhị Lang thử thăm dò mà hỏi.
Y Thuật cười: "Cảnh quang Thánh triều, khác với Vạn Tiên Minh, càng không hoàn toàn giống với Huyền Hoàng giới đã ngàn vạn năm. Bọn ta cũng được lợi ích không nhỏ. Trước mắt tông môn đã đạt được ý kiến thống nhất, cũng đã được sự chấp nhận của Thạch Mẫu. Đến lúc đó, ngươi sẽ biết thôi."
"Đúng rồi, lần này nói không chừng ngươi vẫn có cơ hội thấy Thạch Mẫu."
Lời của Y Thuật khiến lòng Tôn Nhị Lang hơi động.
Muốn thăm dò được càng nhiều tình hình từ đối phương, Y Thuật lại đổi chủ đề, nói về chuyện thời sự gần đây của Đại Khải.
"Bách tính của Thánh Hoàng ăn no mặc ấm, vì vậy đối với phương diện tinh thân càng truy câu cao hơn. Tuy thực lực cảnh giới của bọn họ bình thường, nhưng trên tư tưởng nào đó thực sự khiến người ta cảm thấy thú vị. Lần này ta biết được một vị văn nhân, viết một quyển tiểu thuyết chí quái. Miêu tả trong tinh hình Huyên Hoàng giới không có Truyền Pháp thiên tôn thì sẽ xảy ra chuyện gì..."
Tôn Nhị Lang hơi ngơ ngác, lại nghe Y Thuật nói: "Không giống với thế giới mô phỏng mà ngươi từng trải qua, trong tiểu thuyết ấy tuy không xuất hiện Truyền Pháp, nhưng lại vẫn có tai hoạ giáng xuống, làm loạn Huyền Hoàng."
"Có ba vị tôn giả bình thường, gom hết thế lực thiên hạ, địa vị ngang nhau. Một vị giáo hoá nuôi dân, trở thành 'thiên địa chi Sư. Một vị phẩm đức cao thượng thuần khiết, khiến người bên cạnh vui vẻ thân phục, kết thành liên minh không thể lung lay. Gọi là nhân gian chí Thánh. Một vị vô cùng uy phong bản lĩnh, lập nên Tiên triêu trên mặt đất. Binh phong sở chi, vạn vật thần phục. Gọi là 'Thái Huyền Tiên Đế..."
Y Thuật nói đến đây, sắc mặt của Tôn Nhị Lang trở nên vô cùng vi diệu.
"Ba tôn giả long tranh hổ đấu, giao chiến hơn trăm năm cũng khó phân thắng bại, chỉ tiết trong đó, lấy năng lực cá nhân để thôi diễn, tuy có hơi bừa bãi, không thể cân nhắc cẩn thận. Nhưng lại mười phần thú vị, mở ra mặt khác..."
Tôn Nhị Lang nhìn không được hỏi: "Vậy cuối cùng, rốt cuộc là ai thắng?”
"Quyển 'Huyền Hoàng tam phân diễn nghĩa' vẫn chưa viết xong, trước cửa nhà văn nhân đó đã bị người chen chúc chật như nêm cối. Chúng nhân đều nói truyện này quá bất kính với Thánh Hoàng, phải giáo huấn hắn đàng hoàng một phen. Tuy phía quan của Thánh triều không có kết cục, nhưng theo trong 'diễn nghĩa, Thái Huyền Tiên Đế xuất hiện mốt số chỗ không đúng, sóng gió lại càng lớn hơn, suýt nữa là gây ra chết người."