Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1914 - Chương 1915: Ăn Trộm Lực U Ám

Chương 1915: Ăn trộm lực u ám Chương 1915: Ăn trộm lực u ámChương 1915: Ăn trộm lực u ám

Nhưng chung quy vẫn bảo tồn hình thái ban đầu.

Theo đường nét bị theo dõi càng ngày càng nhiều, một mô hình thu nhỏ của trận pháp cũng theo đó hiện lên trong đầu Lý Phàm.

Cùng lúc đó, trong không gian Diễn Pháp Giác.

Giải Ly điệp cuối cùng tạm thời ngừng mọi nhiệm vụ khác, bắt đầu ghi chép, phân tích đường nét trận pháp vụn vặt này.

"Cứu ta...

Di tích trận pháp này quá mức khổng lồ, tiến độ theo dõi còn không đến một phần mười, Tôn Lộ Dao đã hấp hối, sắp rơi xuống và bị thiêu cháy.

Lý Phàm bất đắc dĩ đành phải tạm thời ngừng khởi động Vô Lượng Kính.

Hắn vứt thêm một viên tinh túy nguyên lực vào để cố gắng cứu Vô Lượng Kính Linh sắp chất.

Tinh túy nguyên lực tích trữ trên người hắn được tạo ra bởi những lời câu nguyện ngày đêm của một trăm người U tộc trong mật thất huyết trì dưới đất Tôn gia trong khoảng thời gian này.

Tinh túy nguyên lực đã bị hao phí một phần khi dụ dỗ nạn bão ma diệt ẩn núp trong Vô Lượng Kính.

Lúc trước, Lý Phàm đã sử dụng một ít vì để tu bổ thương thế của Vô Lượng Kính và phân thân của chính mình.

Hiện tại tinh túy nguyên lực không còn nhiều.

Lý Phàm tính toán tốc độ tiêu hao tinh túy nguyên lực: "Vừa đủ dùng, không cần phải trở về một chuyến để lấy nữa."

"Chính là..."

Lý Phàm lơ đãng liếc nhìn về phía trung tâm của tiểu thế giới tính mịch này.

Như thể sự xuất hiện của tinh túy nguyên lực đã dẫn đến sự chú ý của đầu lâu ánh kim ẩn giấu nơi đó. Một ảo giác có chút kỳ diệu, như thể bị quái vật nhìn chằm chằm hiện lên trong đầu.

"Hừ, cho dù khi còn sống ngươi có lai lịch ghê gớm gì, hôm nay cũng chỉ còn là một cái đầu lâu mà thôi. Ngươi lại còn dám lỗ mãng trước mặt ta...' Lý Phàm đứng chắp tay, tâm thân khẽ động, trong nháy mắt một khốn trận được tạo thành.

Khóa chặt không gian của đầu lâu ánh kim, phong ấn lại. "Kiếp sau ta lại đến làm phiền ngươi."

Lý Phàm không có ý định tìm hiểu sâu chuyện gì đã xảy ra với đầu lâu ánh kim này.

Ưu tiên hàng đầu là tìm ra trận pháp hộ giới ở đây, sau đó quay lại Huyền Hoàng giới, tìm ra dấu vết của đại trận hộ giới đang ẩn giấu.

Tinh túy nguyên lực ngấm dần vào trong, Tôn Lộ Dao từ từ thức tỉnh trong cơn hôn mê.

"Nghỉ ngơi chút đi, tiếp tục."

Song, lời nói thản nhiên của Lý Phàm lại khiến hắn như bị sét đánh.

Nhưng nội tâm hắn lại không có chút ý nghĩ dám làm trái nào.

Bởi vì Tôn Lộ Dao biết sự tôn vong của Vô Lượng Kính, chỉ trong một ý niệm của Lý Phàm.

Thậm chí, trực tiếp loại bỏ kính linh là hắn và tìm một ý thức tu sĩ khác thay thế, đối với Lý Phàm cũng không phải là việc không có khả năng.

"Lần này, tuy có phần thống khổ với ngươi nhưng nó giống như một loại rèn luyện hơn. Tục ngữ nói "ngàn luyện thành thiết, vạn luyện thành cương". Ngươi chẳng qua chỉ là một phàn nhân, nhờ cơ duyên trùng hợp mà trở thành Vô Lượng Kính Linh. Ngươi cũng thấy biểu hiện bây giờ của Vô Lượng Kính rồi đấy. Tùy tiện phân tích thứ gì đó là lập tức quyết định sống chết, như thế thì sao có thể được xưng tụng là tiên khí?"

"Tuy trong chuyện này một phần nguyên nhân do Vô Lượng Kính bị tổn hại nhưng cũng không hoàn toàn như thế. Nguyên do nhiều nhất chính là kính linh là ngươi quá yếu đuối." Lý Phàm trầm giọng.

Những lời này khiến Tôn Lộ Dao xấu hổ không thôi.

"Tinh túy nguyên lực này, cho dù là tu sĩ Trường Sinh thì cũng cầu không được. Dùng trên người ngươi hoàn toàn có thể nói là phung phí của trời, nhưng ta vẫn làm như vậy..." Giọng điệu Lý Phàm thâm sâu.

"Thời khắc sinh tử có nguy hiểm và cũng có cơ duyên, ngươi cứ từ từ lĩnh ngộ đi!"

Lý Phàm vừa nói vừa thao túng Vô Lượng Kính, phân tích những gì còn sót lại của trận pháp ẩn giấu dưới phế tích thế giới.

Tôn Lộ Dao chỉ cảm thấy bản thấy nhanh chóng suy yếu, nhưng nhờ những câu nói khích lệ của Lý Phàm vừa rồi, hắn lại phấn chấn tinh thần, cố gắng duy trì thần trí thanh tinh của bản thân.

"Tuyệt đối không được cô phụ lòng tin của tiền bối!"

Những hình ảnh kể từ khi tiếp xúc với Lý Phàm đến này lần lượt hiện lên trong đầu Tôn Lộ Dao. Trước giờ sự trợ giúp của Lý Phàm là điều không thể nghi ngờ, bản thân Tôn Lộ Dao lại chưa từng có cống hiến gì. Mãi đến hôm nay mới có cơ hội báo đáp, Tôn Lộ Dao hạ quyết tâm không thể để cho Lý Phàm thất vọng.

Huống hồ, Tôn Lộ Dao biết rõ lời Lý Phàm nói là sự thật.

Liên tục rèn luyện trong sinh tử, ý thức bản nguyên của hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ. Sự trưởng thành trong mấy ngày qua còn vượt qua cả mấy chục năm trốn trong mật thất của Tôn gia.

Tôn Lộ Dao thầm cảm kích, vốn dĩ có chút u quang dao động, lại trở nên ổn định một lân nữa.

Lý Phàm thấy vậy, không khỏi khẽ gật đầu. ....

Thánh triều Đại Khải.

Đang ngồi ngay ngắn trên Thành Hoàng tọa, Lý Bình đã hoàn thành việc phục chế vào cấy ghép vào mười khí tức thiên đạo Huyền Hoàng.

Tuy nhiên, do làm việc nhiều giờ không ngừng nghỉ đã khiến tâm trạng của Miêu Bảo suy sụp và triệt để bãi công rồi.

Cho dù có dùng nhiều tinh túy nguyên lực hơn để dụ dỗ thì Miêu Bảo cũng vờ như không thấy, nằm ngáy to.

Thánh Hoàng bất đắc dĩ chỉ có thể tạm ngừng công việc.

Hắn nhìn về phía bốn châu trung tâm của Vạn Tiên Minh.

"Ánh sáng cầu vồng Ly giới ở Vạn Tiên Minh đã chuẩn bị xong chưa?"
Bình Luận (0)
Comment