Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1916 - Chương 1917: Ăn Trộm Lực U Ám (3)

Chương 1917: Ăn trộm lực u ám (3) Chương 1917: Ăn trộm lực u ám (3)Chương 1917: Ăn trộm lực u ám (3)

Khoảng cách càng đến gần, tốc độ của Lý Bình cũng chậm lại.

Ngay cả khi hắn tuyệt đối tự tin vào thực lực bản thân nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Che giấu khí tức tự thân, lẻn đến gần.

Đùng!

Đùng!

Trong biển U Ám - nơi âm thanh không thể truyền đi và hoàn toàn yên tĩnh, lại xuất hiện những âm thanh bị bóp nghẹt và ngắt quãng.

Giống như âm thanh của chiếc trống lớn bị đánh mạnh, khiến nhịp tim Thánh Hoàng cũng không khỏi rung động theo.

Lý Bình trở nên nghiêm túc.

Hiện tại, một thân khí huyết của hắn đã "hỗn nhược thiên thành”. Cho dù là công kích của tu sĩ cảnh giới Trường Sinh cũng chưa chắc có thể lay chuyển hắn. Nhưng hôm nay, vì âm thanh trâm đục này là bắt đầu khởi động...

"Không phải là lực lượng ngoại giới tạo thành mà là quy luật dao động của bản thân biển U Ám."

Rất nhanh, Thánh Hoàng đã đưa ra phán đoán.

Không hề kháng cự lại âm thanh trầm đục này, Lý Phàm đứng yên tại chỗ trong chốc lát, điều chỉnh nhịp tim cùng tần số với quy luật dao động của biển U Ám.

Như thể hoàn toàn dung nhập vào hắc ám, sự khó chịu của bản thân cũng theo đó biến mất.

Lúc này, Lý Bình mới tiếp tục đi về phía trước.

Rất nhanh, hắn đã "nhìn thấy nơi phát ra âm thanh trâm đục nọ.

Hoặc có thể nói là hắn cảm giác được nó.

Giống như khí cầu bị đâm thủng, lại giống như xoáy nước lớn của Huyền Hoàng giới.

Phía trước biển U Ám xuất hiện một "lỗ hổng nhỏ."

Nguyên lực bị nén dâng trào mãnh liệt từ lỗ hổng tràn vào, dưới sự phản xích của lực lượng vốn có trong biển U Ám, chút ít lực u ám đã bị hấp thụ dọc theo lối đi hình thành do sự giằng co giữa hai cỗ lực lượng.

Lý Bình dừng bước, ngắm nhìn từ xa, sự nghiêm trọng trong lòng lại tăng thêm mấy phần. “Thật đúng lúc."

Sau một hồi, hắn đưa ra một câu đánh giá như thế.

Lực lượng biển U Ám cùng với nguyên lực đè nén phun trào, tạo thành trạng thái cân bằng hoàn hảo.

Nguyên lực không thể xâm nhập biển U Ám, tương tự phản kích của biển U Ám cũng không có cách nào bị kích thích.

Trong sự cân bằng quỷ dị đã đạt thành kêu gọi nguyên lực và lực u ám.

Phải biết rằng, biển U Ám nhấp nhô liên tục.

Điều này có nghĩa là chuyển vận nguyên lực bên phía Vạn Tiên Minh cũng phải biến hóa và điều tiết theo. Nếu như trạng thái cân bằng bị phá, trong nháy mắt sẽ đón lấy sóng to gió lớn của biển U Ám vồ đến.

Vạn Tiên Minh chắc hẳn đã duy trì thiết bị này khá lâu, có vẻ như nghiên cứu về biển U Ám của bọn họ cũng đã đạt đến trình độ tiên tiến.

"Vạn Tiên Minh có người tài.'

Lý Bình không khỏi thở dài.

Suy cho cùng, Vạn Tiên Minh thống trị nửa Huyền Hoàng giới mấy ngàn năm qua, việc có át chủ bài như này cũng chẳng có gì lạ.

"So với tình huống bình thường, lực u ám tràn vào khắp nơi ở Huyền Hoàng giới ôn hòa hơn nhiều lực u ám bị hút lấy."

"Cung dễ dàng lợi dụng hơn."

Quan sát thêm một lúc nữa, Lý Bình phát hiện có manh mối trong đó.

"Chỉ là không biết Vạn Tiên Minh phí nhiều công sức hút lấy lực u ám ôn hòa này để làm gì?

Nhưng cho dù không biết thì cũng không cản trở sự hành động của Lý Bình.

Biển U Ám duy trì Huyền Hoàng ổn định, Vạn Tiên Minh hút lấy lực lượng của nó, chắc chăn là hành động nghịch thiên.

Lý Bình là "hóa thân thiên đạo Huyền Hoàng", đương nhiên không thể nào khoanh tay đứng nhìn.

Nhưng hắn cũng không vội manh động.

Thứ nhất là vì trạng thái cân bằng hoàn hảo, nếu tùy tiện phá vỡ nó, có lẽ sẽ dẫn đến sự rung chuyển của biển U Ám.

Thứ hai là vì nếu hắn ngăn chặn hành động lần này cũng chỉ là trị ngọn chứ không thể trị tận gốc.

Phương pháp Lý Bình muốn chính là một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, ngăn chặn hành động lén lút trộm lực u ám của Vạn Tiên Minh.

Sự kiên nhẫn của Thánh Hoàng rất dồi dào.

Sau khi quan sát ở nơi này hơn tháng, hắn quay về Thánh triều trước.

Dẫn gần trăm người U tộc nguyên thủy tới đây.

"Vô liêm sỉ! Thật là sự phỉ báng!"

Thánh Hoàng nhìn thấu nội tâm phẫn nộ của tộc trưởng U tộc từ biểu hiện khoa tay múa chân của hắn.

Những người Thú tộc khác nhìn biển U Ám vĩ đại thuộc tín ngưỡng của họ đang bị đánh cắp một cách lén lút, cũng căm hận tới cực điểm.

Nếu không có Lý Bình che dấu, chỉ sợ sự xúc động kịch liệt của bọn họ đã sớm nổ tung.

"Lần này tới là để giải quyết chuyện này."

"Kẻ phỉ báng đáng bị giết."

Ý niệm của Lý Bình truyền vào trong đầu người U tộc.

Trong thoáng chốc, đám người U tộc quỳ trên mặt đất, sự kiên quyết quên cả sống chết tràn đầy khuôn mặt bọn họ.

Trong một góc mà Vạn Tiên Minh không phát hiện được, đám người U tộc bắt đầu thực hiện nghi thức cổ xưa.

Đó là phương pháp kết nối với biển U Ám được truyền lại từ xa xưa.

Điều mà Lý Bình muốn bọn họ làm là khơi dậy sự chú ý của bản nguyên vùng biển U Ám này.

Đừng thấy động tĩnh ở nơi này rất ồn ào, thực ra so với biển U Ám mênh mông thì đó chỉ như trên người bị đâm một cái lỗ nhỏ mà thôi.

Dưới tình huống cân bằng không bị phá vỡ, căn bản sẽ không chú ý tới.

Vì vậy mới có thể dẫn đến việc Vạn Tiên Minh liên tục lấy trộm lực u ám.

Nhưng nếu có người U tộc dùng nghi thức làm chỉ dẫn thì mọi chuyện lại khác.
Bình Luận (0)
Comment