Chương 1954: Diệt thế câu sinh ý (3)
Chương 1954: Diệt thế câu sinh ý (3)Chương 1954: Diệt thế câu sinh ý (3)
"Làm việc trước đi đã." Vào lúc Lý Bình lo lắng Mặc Nho Bân sẽ trở nên điên cuồng, không chịu khống chế, Mặc Nho Bân lại chẳng mấy chốc tỉnh táo trở lại.
Truyền lượng lớn tin tức vào trong đầu Lý Bình.
"Đây là... Tụ Linh Thăng Tiên trận?" Lý Bình liếc mắt là nhìn ra huyền cơ trong đó.
"Nói trên ý nghĩa nghiêm khắc là Tụ Linh Thăng Tiên trận sau khi qua sửa đổi của Hiên Viên đại ca. Thăng Tiên trận phiên bản nguyên sơ là do một đại tu Ma Đạo sáng tạo. Hì hì, người này là hung ma tuyệt thế chân chính. Hắn sinh ra thấp kém, tư chất tu hành của bản thân cũng không đủ, đi đến Kim Đan đã là cực hạn. Có điều hắn quả thực đã sáng tạo ra hung trận này, chỉ cần trận pháp bao phủ, mọi thứ trong đó đều sẽ bị luyện hóa thành năng lượng thuần túy nhất."
"Hắn hạ thủ từ tiểu thế giới người phàm trước, từ yếu đến mẽ, không biết đã diệt tuyệt sinh linh của bao nhiêu thế giới mới cuối cùng phi thăng vào Tiên giới. Sau khi hắn vào Tiên giới, chuyện đầu tiên làm đó là tiến hành cải tiến trận pháp, còn muốn lặp lại chiêu cũ ở Tiên giới. Hừ, nhưng mà nhân vật như vậy ở trong kiếp nạn Tiên giới cũng chẳng khác gì con ruồi, nói chết là chết. Bảo vật tích lũy cả đời đều hời cho Hiên Viên đại ca. Song Hiên Viên đại ca ngược lại ghét bỏ di sản của hắn vô cùng..." Mặc Nho Bân cười mỉa nói.
"Loại người điên cuông hung tàn như thế cũng có thể đắc đạo thành tiên? Tiên kiếp ở thế giới chỗ hắn và Huyền Hoàng giới không giống nhau à?”" Lý Bình cau mày hỏi.
Bởi vì trong ký ức của Lý Bình, trong Huyền Hoàng giới, độ khó thiên kiếp phải đối mặt khi độ kiếp của hung đồ như vậy là gấp mấy chục lân có thừa so với bình thường. Căn bản không có khả năng độ kiếp thành công. Vì thế mới có câu hỏi này.
"Thiên kiếp mạnh cỡ nào đi nữa thì ở hạ giới cũng có cực hạn. Chỉ cần mạnh hơn nó là được. Huống chi thiện ác thực ra cũng không có định luận..."
Lý Bình có thể cảm nhận được rõ ràng, Mặc Nho Bân đang nói lại rơi vào trong một loại trạng thái mê mang nào đó.
"Cần ta làm gì?" Lý Bình đúng lúc dời đi lực chú ý của Mặc Nho Bân.
"Trình độ trận pháp của ngươi hẳn sẽ không yếu hơn Hiên Viên đại ca là bao. Trung khu kiểm soát Tụ Linh Thăng Tiên trận nơi này không thể vọng động. Nếu có thể, lại gia cố một tầng trận pháp, ép nơi này vào bên trong biển U Ám một chút. Sau đó cắt đứt liên hệ giữa pháp khí khống trận trong tay Vạn Tiên Minh và đại trận." Mặc Nho Bân lấy lại tinh thân nói như thế.
Lý Bình gật đầu, vừa quan sát chỉ tiết trận pháp xung quanh vừa so sánh với trận đồ Thăng Tiên trận hiện lên trong đầu. "Không hổ là Huyền Thiên Vương, có thể gọi là đệ nhất nhân kinh tài tuyệt thế của Huyền Hoàng giới vạn năm qua."
Cùng là trận pháp sư, sau khi Lý Bình cảm nhận được chỗ tuyệt diệu của trận pháp nơi này, không khỏi sinh ra cảm giác cùng chung chí hướng với đối phương.
Tinh túy nguyên lực đến từ cầu nguyện của người U tộc sau khi trải qua hấp thu chuyển hóa của biển U Ám cũng chính là di hài Chân Tiên, ngưng tụ ở chỗ sâu trận pháp.
Nhìn qua chỉ là tích góp không hề có quy luật, nhưng Lý Bình lại mơ hồ nhìn ra, thông qua thủ đoạn nào đó, có thể nháy mắt đồng thời bộc phát ra những lực lượng có thể chống lại Chân Tiên này.
Thúc đẩy Huyền Hoàng giới thoát khỏi khống chế của Chân Tiên Tiên Khư.
"Lấy trận phàm tục khống chế lực Chân Tiên, khá lắm."
Lý Bình không tìm được bóng dáng đại trận nguyên sơ Huyên Hoàng giới trong trận pháp biển U Ám. Trận pháp nơi này hẳn là một mình Huyền Thiên Vương tạo ra. Cho dù là Chân Tiên vẫn lạc cũng đủ để chứng minh trình độ trận pháp siêu nhiên của Hiên Viên Hoành.
"Gia cố trận pháp cần một vài vật liệu phụ tá...' Sau khi Lý Bình quan sát một thời gian, do dự nói.
"Chỗ ta có." Mặc Nho Bân nói.
Dường như có chuẩn bị từ đầu, chờ hai người ẩn thân từ chỗ cầu sinh chỉ ý', trở lại trung khu trận pháp, hắn bèn lấy ra một đống vật liệu.
Lý Bình nhẹ gật đầu, tất cả đều là vật liệu cần để gia cố trận pháp.
"Đừng lấy loại ánh mắt đó nhìn ta, mặt ngươi vẫn là mượn của ta đấy."
"Ta là pháp vương Huyền Thiên giáo, cho dù vội vàng thoát thân, trên người mang theo vật tư có thể đông sơn tái khởi cũng rất bình thường mà?”
"Nói ra thì, vì sao ngươi cũng không có mặt? Chẳng lẽ có quan hệ gì với vị Chân Tiên Hiên Viên đại ca cứu lúc trước? Gan ta nhỏ lắm, ngươi đừng có làm ta sợ..."
Lý Bình không để ý đến mấy lời điên khùng của Mặc Nho Bân mà bắt đầu tập trung tinh thần bố trận.
Có vết xe đổ của Huyền Thiên Vương làm tham khảo, Lý Bình chỉ cần xem mèo vẽ hổ là được. Đối với hắn cũng không phải việc gì khó.
Theo trận pháp dần thành hình,'đài thiên văn" chỗ bọn họ cũng dường như cao lên.
Mặc Nho Bân cực kỳ hài lòng gật đầu, đợi sau khi Lý Bình hoàn thành lại lấy ra một đống vật liệu. "Lại sâu thêm một tí. Triệt để đặt cầu sinh chi ý' của Chân Tiên ở chỗ sâu biển U Ám”"
Về việc này, Lý Bình cũng giữ ý kiến tán thành. Không hề oán giận, tiếp tục làm việc.
Sau khi vật liệu tiêu hao hết, cảnh tượng biển U Ám trong tầm mắt đã chỉ còn kích thước một nữa lúc đầu nhìn thấy.