Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1999 - Chương 2000: Dị Biến Tỉnh Hải Khởi (3)

Chương 2000: Dị biến tỉnh hải khởi (3) Chương 2000: Dị biến tỉnh hải khởi (3)Chương 2000: Dị biến tỉnh hải khởi (3)

"Huống chi, mưu đồ lần này của Thánh Hoàng đây, cũng là vì Huyền Hoàng giới. Cũng không hề để lại đường lui cho bản thân, bởi vậy cũng chưa thể nói là làm giảm nhuệ khí, quyết tâm." Nhất Tuyệt đạo nhân tiếp tục nói.

Thánh Hoàng vẫn lặng im không đáp như cũ.

Chỉ là thỉnh thoảng Thánh Hoàng sẽ tung ra từng đường phát quyết, sợi rễ của linh mộc mọc ngược lắc lư theo.

Mà ở vị trí thụ tâm, tốc độ những quang ảnh Đại Khải kia bị hấp thụ dường như nhanh hơn gấp mấy lần.

Sau một hồi lâu Thánh Hoàng mới dừng động tác lại.

Hắn chợt mở miệng nói: "Quyết chiến với Vạn Tiên Minh lần này, Độ Ách tông các ngươi không cần ra tay."

"Vẫn làm theo như ta đã nói trước đó, lặng lẽ ẩn nấp, quan sát..."

"Chẳng lẽ có ánh mắt nhìn trộm khác." Giọng điệu Thánh Hoàng tỏ vẻ khó hiểu.

"Đại chiến Thánh triều và Tiên Minh, đây là thế cục hỗn loạn vạn năm khó thấy tại Huyền Hoàng. Nếu thứ lực lượng đang âm thầm theo dõi Huyên Hoàng giới vẫn đang chuyển vận. Vậy ắt sẽ tiến hành giám sát thứ này, sau đó truyên tin tức đi. Ta không yêu cầu ngươi có thể tìm ra hướng đi cuối cùng của tin tức. Chỉ cần xác định được liệu sự kiện kia có xảy ra hay không là được." Thánh Hoàng dặn dò từng câu từng chữ.

Nhất Tuyệt đạo nhân Độ Ách tông, chân mày đang nhíu chặt cuối cùng đã giãn ra.

Hắn vỗ tay tán thưởng: "Hành động lần này của Thánh Hoàng đúng là không mưu mà hợp với Độ Ách tông Đại Đạo. Nếu Thánh Hoàng bằng lòng, ta có thể dâng ra chức Chưởng môn Độ Ách tông..."

Nhất Tuyệt đạo nhân còn chưa nói xong đã bị Thánh Hoàng ngắt lời: "Bất kể ta và Truyền Pháp ai thắng ai thua, ngươi cũng phải báo kết quả cho bên thắng. Còn về việc hoàn thành nhiệm vụ sau này... Cứ làm theo các ngươi đi thôi."

Nhất Tuyệt đạo nhân cũng không vui sướng vì sắp được tự do mà là hơi kinh ngạc, cái tay nhỏ hình dạng mơ hồ của người giấy kia chỉ về linh mộc mọc ngược phía trước: "Ta không phải kè kè nữa?"

Thánh Hoàng cười khẽ: "Người sống duy nhất bên trong 'Hóa Ngoại Chi Mộc' này chỉ có Lâm Linh làm chủ thể. Trẫm cũng sẽ không để lại bất kỳ đường lui gì ở đó, Độ Ách tông các ngươi còn muốn đi cùng?"

Thoáng chốc, Nhất Tuyệt đạo nhân nhăn mặt: "Thánh Hoàng nghĩ lại đi. Chỉ dựa vào thụ linh chưa sinh ra được bao lâu thì có thể làm được cái chi? tinh hải mênh mông, nói không chừng sẽ gặp phải tai họa gì đó, nửa đường vẫn lạc. Biện pháp chạy thoát thân này của Thánh Hoàng chẳng phải là bỏ dở nữa chừng..."

Lý Bình xua tay chặn lại, ngắt lời.

Hắn nhìn chằm chằm linh mộc dựng ngược, sửa lời: "Không phải là biện pháp đào thoát, mà là lưu trữ tin tức.

Nhất Tuyệt đạo nhân than thở: "Vậy có khác gì đâu?”

Lý Bình híp mắt, im lặng không nói.

Trong 'Hóa Ngoại Chi Mộc' này không chỉ tồn tại tư liệu hình ảnh tất cả sự kiện xảy ra tại Thánh triêu từ khi xây dựng đến nay.

Thậm chí, chân linh, ký ức trú bên trong Anh linh tọa trước kia và mới vẫn lạc trong khoảng thời gian vừa qua đều sẽ phát động lúc chuyển di đến nơi này.

Đây là điều Thánh Hoàng nhận được, khơi dậy học thuyết thông tin Thái Diễn tông bất diệt, để lại một hậu chiêu vì toàn bộ Thánh triều.

Hoặc có thể nói dùng hai chữ chứng minh để miêu tả thì càng phù hợp hơn.

Nếu Lý Bình thắng, tất nhiên không nhắc tới. Hóa Ngoại Chi Mộc vốn không cần phải khởi động.

Nhưng nếu Lý Bình thua. Vậy Hóa Ngoại Chi Mộc này sẽ cuốn lấy chân linh của con dân Thánh triều bay vào sâu bên trong hư không ngay khi Đại Khải hủy diệt.

Nếu là thực thể, ắt không thể chạy thoát khỏi bàn tay của Truyền Pháp.

Nhưng nếu chỉ là thông tin, chưa chắc Truyền Pháp đã chú ý tới.

Hơn nữa, lúc đó sẽ có Độ Ách tông tham gia vào, quấy nhiễu một phen.

Trừ phi là Thánh Hoàng dâng lên nỗi phân vân trước trận chiến. Dù sao trên Hóa Ngoại Chi Mộc này sẽ không để lại vị trí cho bất kỳ người sống nào.

Mà là do Thánh Hoàng muốn để lại một vết tích cuối cùng chứng minh sự tồn tại của vô số con dân đi theo và tín ngưỡng hắn.

Lý Bình biết, Vạn Tiên Minh thống trị một nửa Huyền Hoàng trong mấy nghìn năm.

Thánh triêu Đại Khải cũng không phải thế lực đầu tiên cầm vũ khí nổi dậy.

Năm trăm năm trước đã từng xảy ra ví dụ cụ thể về việc chư giới bắt tay nhau phản kháng mạnh mẽ.

Nhưng sau khi bọn họ thất bại, tất cả thông tin liên quan tới bọn họ đều bị Vạn Tiên Minh xóa bỏ và niêm phong sạch sẽ. Giống như thể xưa nay những người thất bại này chưa từng tồn tại bao giờ.

Hành động lân này của Lý Bình là để phòng ngừa loại chuyện này xảy ra lần nữa.

"Xem như thất bại rồi, sự tôn tại của chúng ta cũng sẽ không bị xóa bỏ!"

"Nếu có thể, một vài năm sau, khi Hóa Ngoại Chi Mộc quay trở vê Huyền Hoàng, một lân nữa khơi dậy người đến sau, vậy càng không còn gì tốt hơn rồi."

Rất nhiều suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu Lý Bình.

Từng đợt từng đợt cảm xúc phun trào rồi nhanh chóng lắng lại.

"Truyền Pháp thiên tôn." Trong lòng Lý Bình mặc niệm đi mặc niệm lại cái tên này.

Thật ra, với thực lực hiện tại của hắn, đã nắm chắc ba phần, có thể đối đầu với Truyền Pháp mà không thua, thậm chí có phần thắng.

Dù sao sau khi tinh hải Ngộ Đạo, hắn đã hiểu rõ giới hạn trên hiện tại của tinh hải chí ám này ở đâu.
Bình Luận (0)
Comment