Chương 2081: Biến hoá của Hoàn Chân (2)
Chương 2081: Biến hoá của Hoàn Chân (2)Chương 2081: Biến hoá của Hoàn Chân (2)
"Tuy nhiên dù sao cũng là tiên khí. Để ở nơi sâu Vẫn Tiên cảnh không dùng, khác nào kho báu phủ bụi. Kiếp này, vẫn là phải dùng thôi. Càng không cần nói vẫn còn tụ lực tiên linh thuần tuý kia.
Chính tay dùng lực tiên linh bày ra tiên trận diệt thế, Lý Phàm mới thật sự hiểu rõ, sự cường đại, phóng khoáng của 'Tiên.
Trong thức hải, Giải Ly điệp cuối cùng toả ra ánh sáng bảy màu không giống bình thường.
Trong ánh sáng, tiên trận chân chính trong một khắc không ngừng bị thôi diễn.
Tiên trận sinh ra, tiên trận chuyển vận, tiên trận sụp đổ.
Trong quá trình của đại trận Vạn Vật Quy Hư diệt thế ở kiếp trước, Giải Ly điệp cuối cùng tập hợp số liệu của trận pháp vô cùng đầy đủ. Rất giống như thực sự hoàn thành suy biến của sự khác biệt giữa tiên và phàm, bây giờ đã đủ để giống như trận pháp thôi diễn phàm tục, dựa theo yêu cầu của Lý Phàm, tự phát ra tiên trận thôi diễn.
Cho dù tốc độ thôi diễn cực chậm, mức độ phụ tải đối với Giải Ly điệp cũng vô cùng cao.
Nhưng dưới sự sắp xếp đâu vào đấy của nhân cách tự tạo của Giải Ly điệp, ngược lại không gây ra ảnh hưởng gì đến việc tu hành bình thường của Lý Phàm.
Trước mắt phương hướng thôi diễn chủ yếu của tiên trận Giải Ly điệp cuối cùng, chính là tiên trận giáng cấp.
Lấy cái giá giảm nhẹ uy năng của trận pháp, hy vọng có thể dùng năng lượng hơi ít hơn một bậc để điều khiển.
Tiên phàm khác nhau, Lý Phàm không cách nào tạo ra lực tiên linh quy mô lớn. Cho dù có thể lượm lặt được một chút từ di sản của đại thiên tôn, cũng không đủ để phục vụ cho kế hoạch đời này của Lý Phàm.
Nhưng tiếp cận vô hạn với nguyên lực thuần tuý của lực tiên linh, đối với Lý Phàm mà nói, gân như là lấy không bao giờ hết.
Nếu như có thể làm được việc lấy nguyên lực thuần tuý điều khiển tiên trận, không còn nghi ngờ gì sẽ giảm được rất nhiều phiền toái.
Cho dù là Truyền Pháp, Thiên Y quay về Huyên Hoàng giới, hắn cũng có thể nhẹ nhàng nắm thóp.
Không cần vất vả tạo ra một phân thân Thánh Hoàng nữa, đi đối chọi với nó.
Trong tiên trận diệt thế của kiếp trước, thực lực chân chính của Truyền Pháp, Thiên Y, Lý Phàm đã trông thấy vô cùng rõ ràng.
Đã có sự so sánh thực lực trước, lúc tạo ra tiên trận, cũng xem như trong lòng đã hiểu rõ.
"Chỉ cần không quá ép bọn họ đến cùng đường, dựa vào tiên trận, muốn mời bọn họ đàng hoàng ngồi xuống bàn luận, vẫn là không vấn đề gì."
Trước mắt Lý Phàm vụt qua thân hình trong suốt của Truyền Pháp sau khi thân thể bị chôn vùi.
Lúc đó trong cuồng phong diệt thế, cực kỳ hỗn loạn. Hắn cũng không thể nhìn được rõ ràng.
Nhưng mơ hồ cảm nhận được một tia khí tức quen thuộc trên thân hình trong suốt kia.
"Kiếp này có cơ hội, có lẽ có thể nghiệm chứng một phen."
Chân Tiên giáng thế, tất cả ở Huyền Hoàng giới đều như con sâu cái kiến.
Miêu Bảo nhảy lên, hư ảnh Chân Tiên cũng không phải là bữa ăn trong mâm.
Chênh lệch giữa Huyền Hoàng giới và tường cao, có thể thấy được.
Nhưng cũng không có nghĩa là, tất cả bên trong Huyền Hoàng giới đều đã không còn giá trị.
Khi Lý Phàm đang là thái sư người phàm, có chênh lệch so với trường sinh Huyền Hoàng. Cũng như chênh lệch hiện này của Huyền Hoàng giới với tường cao.
Nhưng một trăm hai mươi sáu kiếp luân hồi, thái sư người phàm xưa kia, liên đã đủ có thể làm quân cờ cho trường sinh Huyền Hoàng rồi.
Bên ngoài tường cao có thể săn Chân Tiên thì sao?
Cho thêm Lý Phàm một trăm hai mươi sáu kiếp nữa, chưa chắc không thể cũng lấy Chân Tiên làm cời
Chẳng qua chỉ là, trước mắt bên ngoài tường cao đối với Lý Phàm mà nói, dù sao cũng là hoàn toàn chưa biết gì.
Với thực lực trước mắt của hắn, cũng không đủ để đặt chân ra ngoài tường cao.
Vì vậy mọi thứ vẫn cần phải làm từng bước, theo kế hoạch mà làm. ...
Nghĩ ngợi như vậy, Lý Phàm lại hoàn thành xong một pho điêu khắc Miêu Bảo.
Thần thức quét qua, trong ba năm hắn đã điêu khắc xong chín nghìn chín trăm chín mươi chín pho điêu khắc gỗ.
Chất đầy căn nhà gõ, lại chèn ép thêm một bước không gian vốn đã không rộng rãi lắm.
Ngón tay Lý Phàm chợt bốc ra một mồi lửa, sau đó ném vào đống điêu khắc gỗ Miêu Bảo kia.
Bừng!
Ngọn lửa cuồn cuộn, chớp mắt biến thành liệt hoả hừng hực.
Nhưng chỉ thiêu đốt điêu khắc gỗ Miêu Bảo, không hề lan nhà gỗ.
Điêu khắc gỗ cháy rụi trong ngọn lửa, không có khói đen, thậm chí không có bụi bay.
Trong chớp mắt, chín nghìn chín trăm chín mươi chín pho điêu khắc gỗ này đã bị lửa lớn nuốt mất, triệt để biến mất khỏi thế gian.
Cứ như chưa từng xuất hiện bao giờ.
Lý Phàm yên lặng nhìn trận lửa lớn này, chậm rãi dập tắt.
Hình chiếu của vô số hình ảnh Miêu Bảo trong mắt, cũng theo ngọn lừa đang dần tắt, từ từ biến mất.
Yên lặng đứng sững hồi lâu, Lý Phàm dời tâm mắt.
Nhìn về mặt bảng Hoàn Chân.
Ánh sáng nhấp nháy nhảy nhót, hình chiếu ra ký tự không thể thân thuộc hơn. ...
'Kết thúc lần mô phỏng này'
'Ngươi có thể chọn một trong những lựa chọn dưới đây để tiến hành bảo lưu:
1. Một vật phẩm của bản thân trong lần mô phỏng này.
2. Cảnh giới tu vi của bản thân trong lần mô phỏng này.
3. Ký ức mô phỏng của một vị nhân viên có quan hệ thân thiết với bản thân trong lần mô phỏng này. Ký ức này có thể để nhân viên kế thừa.