Chương 2090: Tiên phàm gian chỉ biến (2)
Chương 2090: Tiên phàm gian chỉ biến (2)Chương 2090: Tiên phàm gian chỉ biến (2)
Mà lúc này, bậc thang cao nhất đài giảng đạo đã là đại biểu cho cảnh giới Kim Đan viên mãn.
Trên tầng bình đài đó có tổng cộng có ba người ngồi thẳng nhìn xuống chúng sinh Đại Huyền cách mình càng ngày càng xa phía dưới.
Chính là Tôn Nhị Lang, Vương Huyền Bá, Nhạc Trấn Uy.
Nhạc Trấn Uy đến sau vượt trước, đủ để thấy thiên tư phi phàm của hắn.
Ba người đều là môn hạ của thánh sư, lấy sư huynh đệ xưng hô.
"Tôn sư huynh, cảnh giới Nguyên Anh kế tiếp cần cắn nuốt động thiên thiên địa. Xem ra chúng ta không tránh được phải rời Đại Huyền một chuyến." Cho dù đối phương nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều, Nhạc Trấn Uy vẫn vô cùng cung kính hỏi.
Thánh sư không chỉ truyên thụ đạo pháp huyền cơ, các thường thức trong tu tiên và tình báo tình thế cụ thể của Tu Tiên giới cũng đề cập nhiều lần. Vì vậy tu sĩ Đại Huyền không phải hoàn toàn không biết gì vê thế giới bên ngoài Đại Huyền.
Tôn Nhị Lang cũng không tự cao tự đại: "Nhạc đại ca không cần đa lễ. Tuổi ngươi lớn hơn ta, nên là ta gọi ngươi sư huynh mới đúng.
Không đợi đối phương trả lời thế nào, Tôn Nhị Lang bèn đi thẳng vào vấn đề: "Ngươi ta đồng môn, Huyên Hoàng bản giới nguy cơ trùng trùng, lần này đi xa nên đi cùng nhau, chiếu cố lẫn nhau."
"Chúng ta là thủ đồ của thánh sư, đã biết được địa điểm động thiên sư tôn đánh dấu cho chúng ta. Nhưng mà....
Giọng điệu Tôn Nhị Lang ngạo nghễ, trong mắt lóe lên một tia tự tin: "Những động thiên đó chẳng qua là mấy loại tầm thường. Miễn cưỡng thành tựu Nguyên Anh cũng được, nhưng nếu như có dã tâm, muốn tiến thêm một bước nhìn trộm cảnh giới Hóa Thần thì còn thiếu rất nhiều!"
"Ta muốn đi tìm động thiên thích hợp với bản thân." Giọng điệu Tôn Nhị Lang kiên quyết.
Nhạc Trấn Uy thì bày ra vẻ mặt mừng rỡ: "Suy nghĩ của Tôn sư huynh và ta quả thực không mưu mà hợpI"
"Lãnh địa Vạn Tiên Minh, phần lớn động thiên bị Tiên Minh và gia tộc quyền thế trong minh chia cắt lũng đoạn. Ngược lại là cơ hội bên phía Ngũ Lão hội lớn hơn một chút. Nhất là Vô Ưu Nhạc Thổ, nghe nói tu sĩ trong đó đều đắm chìm trong mộng cảnh, hiện thực căn bản ở trạng thái không đề phòng..." Ba người một tính toàn, đã đạt thành nhận thức chung.
Sau đó cáo từ thánh sư, rời khỏi Đại Huyền, tiến đến chỗ Vô Ưu Nhạc Thổ.
Ảo ảnh Lý Phàm trên đài giảng đạo như có như không liếc nhìn bọn họ.
Lời nói truyên đạo trong miệng không ngừng.
Hiện tại đài giảng đạo này đã là trung tâm Đại Huyền.
Mấy năm qua, dưới sự khống chế của thiên cách nghĩ tạo, lực trận đạo không ngừng một khắc lặng yên lưu chuyển. Giống như một dụng cụ dung luyện to lớn chiếu rọi tất cả sinh linh nghe đạo bên trong, điêu trong một hạt châu màu trắng bạc.
Nguyên lý của nó thì là tham khảo của 'hồng châu cửu tinh Huyền Hoàng Lý Phàm nhìn thấy lúc trước. Tuy trước mắt còn chưa thể làm được hoàn toàn ghi chép tất cả thông tin sinh linh. Nhưng là đã có thể đồng bộ toàn bộ những chuyện trải qua của sinh linh chiếu đến trong hạt châu trắng bạc ghi chép, bảo tồn.
Giống như một đôi mắt to lớn chăm chú nhìn sinh linh trong đài giảng đạo. Mặc cho bọn họ chạy bao xa đều không thể đào khỏi nhìn trộm.
Loại giám thị này chỉ tác dụng lên bản thân sinh linh. Cho nên sẽ không bị lực lượng bên ngoài khác phát giác. Không giới hạn ở những chuyện trải qua của sinh linh trong hiện thực, cho dù là trong mộng cảnh, ảo giác cũng khó thoát chiếu rọi của hắn.
"Chúng sinh hồng trần, vào mắt khó thoát."
“Thiên địa chi sư, vạn linh chi sư.”
Âm thanh truyền đạo của bóng dáng vang vọng Đại Huyền tiểu thế giới, rất lâu không dứt....
Cùng lúc đó.
Bản tôn Lý Phàm thì một thân một mình đi tới tiểu thế giới U tộc tụ tập.
Không trực tiếp động thủ bắt mà là ẩn vào chỗ tối, quan sát sinh hoạt của người U tộc.
Rất có quy luật, cũng rất đơn giản.
Ăn, cầu nguyện, võ luyện, sinh sản, ngủ.
"Huyết mạch của Đại thiên tôn đời đầu, cho dù Huyền Thiên giáo đã sớm sụp đổ, gông xiêng áp đặt trên người bọn họ lại trước sau chưa thay đổi." Mắt Lý Phàm lộ ra cảm khái.
Dưới sự đuổi bắt không ngừng của Vạn Tiên Minh, số lượng người U tộc may mắn sống sót càng ngày càng giảm. Nếu như không có lực lượng bên ngoài can thiếp, sợ rằng cuối cùng khó thoát vận mệnh diệt sạch.
Lần này Lý Phàm hiện thân nơi đây không có dự định giống như đời trước, dùng xưởng máu thịt tiến hành tự dưỡng đối với bọn họ. Mà là có dự định khác. Huyết nhục hóa dĩ nhiên có thể cung cấp lượng lớn người U tộc, thu hoạch lượng lớn tinh túy nguyên lực.
Nhưng Lý Phàm càng tò mò hơn về nguyên nhân tinh túy nguyên lực' sinh ra.
Cùng là sinh linh Huyền Hoàng giới, vì sao câu nguyện của người U tộc có thể tạo ra tinh túy nguyên lực lực cận tiên. Mà cầu nguyện của người phàm, thậm chí tu sĩ lại chỉ có thể nhiều nhất ngưng tụ thành lực lượng như khí vận, niềm tin?
Cái gọi là huyết mạch 'Đại thiên tôn lại rốt cuộc là vật gì?
Đời trước Vương Huyền Bá đều không tinh luyện ra được huyết mạch đặc biệt dẫn nên từ trong thân thể hơn vạn người U tộc. Lý Phàm biết là hắn đã tìm sai cách.
Nếu đã không tinh luyện được...
Vậy thì thứ phản tổ xemlI
Lý Phàm phân ra một luồng thần niệm lấy thuật đạo đan của tiên chu đoạt xá thân thể nam tử thể phách cường đại nhất trong đám người U tộc trước mắt.