Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2106 - Chương 2107: Huyền Hoàng Sơ Phục Tô (2)

Chương 2107: Huyền Hoàng sơ phục tô (2) Chương 2107: Huyền Hoàng sơ phục tô (2)Chương 2107: Huyền Hoàng sơ phục tô (2)

Một luồng hàn ý như muốn đóng băng vạn vật chợt buông xuống trên đỉnh đầu Lý Phàm.

Nhưng lại thoáng qua là mất.

Chính là thiên địa chi phách Lý Phàm lấy thân thông Ngoa Chuyển Thiên Địa Lý triệu hoán mà đến.

Trước khi hiển hóa giáng thế thì hủy bỏ thi pháp.

Thiên địa chỉ phách tuy xuất hiện lại tiêu tán, giống như không để lại bất kỳ dấu vết nào. Nhưng trong quá trình này, thương thép trên tay Lý Phàm dường như đã nhuộm dần lực lượng thiên địa chỉ phách này, trở nên dần dần bất phàm.

Ngân quang chớp động, hàn khí bức người. Xung quanh thân thương còn thỉnh thoảng bay qua vài bông hoa tuyết hư ảo.

Chỉ qua mấy lần thử, cây thương thép này đã từ vật phàm tục biến thành thần binh tuyệt thế hoàn toàn.

Lý Phàm ngoa chuyển thiên địa lý một lần nữa, lân này không còn là thiên địa chỉ phách băng sương mà là một ngọn lửa nhảy nhót màu đỏ rực.

Phừng phừng...

Ngọn lửa đỏ thẫm ngấm vào trên thân thương thép trắng bạc, thân thương trong nháy mắt được vẽ lên một bức hoạ chín rồng sinh động như thật.

Lý Phàm nhận ra được địch ý thiên địa dần dày nơi đây, thân hình chớp động, đổi một nơi khác.

"Gọi ngươi là Viêm Long Băng Hồn Thương đi." Lý Phàm tùy ý đặt tên cho thiên địa chỉ phách vừa chế tạo xong, sau đó ném vào trong kho chứa hơn vạn món kỳ vật trong đài giảng đạo.

Mướợn pháp tắc thiên địa Huyên Hoàng hiển hiện, chế tạo kỳ vật.

Bây giờ hắn đã thuần thục hơn với loại chuyện này.

Không đơn thuần là chuẩn bị nguyên liệu trúc cơ cho các học sinh của mình, mục đích chủ yếu hơn là thông qua những kỳ vật thiên địa mới ra đời này, thời khắc phán đoán tình huống cụ thể Huyền Hoàng giới khôi phục.

Hiệu dụng tẩm bổ của ác niệm Huyền Hoàng đối với Huyền Hoàng giới còn có phần vượt ngoài dự liệu của Lý Phàm.

Thời gian dài như vậy trôi qua, sự tăng lên của Huyền Hoàng giới vẫn còn tiếp tục. Mà lại vì thăng hoa tập trung thể hiện bên trong Huyền Hoàng giới, phương pháp thường quy không cách nào phán đoán tiến độ cụ thể của nó. Thế nên Lý Phàm cần mở ra lối đi riêng.

Không phải do hắn không quan tâm.

Phản hồi Thiên Đạo khi giúp ác niệm trở về Huyền Hoàng vẫn còn chưa nhận được.

"Năm đó sau khi phân ra một phần ý niệm bám vào trên người Bạch tiên sinh, thiên đạo Huyền Hoàng thực ra không hoàn chỉnh. Khuyết thiếu phân này không hề vì hấp thu tàn giới khác mà nhận được bù đủ. Ngược lại theo sự lớn mạnh của bản thân mà trở nên càng thêm... rõ ràng.

Lý Phàm vừa tạo kỳ vật thiên địa nhân tạo vừa dốc lòng quan sát.

"Nói ngắn gọn, Huyền Hoàng giới trước đó thực ra vẫn luôn tồn tại khiếm khuyết. Trả lại ác niệm Huyền Hoàng cũng tương đương với bù đắp khiếm khuyết này."

"Diệu! Xem ra đời này Huyền Hoàng giới siêu cấp lại còn mạnh hơn trong thôi diễn của †a một chút."

Trong lúc tâm tư cuồn cuộn, lại là một món kỳ vật tới tay.

"Hửm? Tăng lên lần này gần như có thể xem nhẹ. Xem ra cuối cùng sắp hoàn thành tiêu hóa rồi." Trong lòng Lý Phàm hơi động, nhìn lên bầu trời.

Một cảm giác kỳ diệu châm chậm dâng lên trong tim.

Non nửa ngày sau, liên hệ với thiên đạo Huyền Hoàng trong mơ hồ lại lân nữa sinh ra.

Nhưng vì bản tôn mang trên người đạo cơ Huyền Hoàng diệt thế biến, Huyền Hoàng giới tự nhiên có địch ý với hắn.

Đời này "thiên quyến" phản hồi chỉ triệt tiêu kha khá địch ý, còn lược bớt khá nhiều.

Hoàn toàn không thể đánh đồng với Thánh Hoàng đã từng.

"Nhưng mà nếu thái độ đã thay đổi, sau này có cách gia tăng hảo cảm thôi." Trong lòng Lý Phàm thầm nói.

Trong cảm ứng, đám người Ân thượng nhân, Xảo Công cũng đã lần lượt nhận ra sự buông xuống của Huyền Hoàng thiên quyến.

Cảm giác ngăn cách với Huyền Hoàng giới lâu dài đến nay của những tu sĩ giới ngoại Xảo Công, Bách Hoa rốt cuộc biến mất.

Hứa Khắc vốn coi như người mang thiên vận. Chỉ là trước đây theo giam giữ phong ấn ác niệm Huyền Hoàng và cái chết của linh thú cộng sinh Tiểu Hắc, thiên vận đã tiêu tán trong mấy ngàn năm. Song lúc này, Hứa Khắc lại được thiên quyến. Tóc trắng hoá đen, lưng còng trở nên thẳng tắp. Hứa Khắc từ dần dần già đi, gần đất xa trời, trong nháy mắt biến thành hình tượng nam tử trung niên trâm ổn.

Mà phản ứng bên phía Ân thượng nhân cũng có chút vi diệu. Giống như có thứ gì trực tiếp nổ tung trong đầu hắn, đầu Ân thượng nhân nháy mắt hóa thành một bãi sương máu.

Từ trong vết thương phần cổ, lờ mờ có thể nhìn thấy thân thể đạo cụ trong cơ thể Ân thượng nhân đều đang vỡ vụn từng tấc.

Khuôn mặt người tí hon dữ tợn, không ngừng từ trong miệng phun ra những mảnh vụn bọt máu. Máu thịt thân thể phần ngoài lại lần nữa hấp thu những vật nôn ra này.

Xua tay, ngăn cản người khác muốn đi lên cứu giúp.

Ân thượng nhân phát ra một trận tiếng cười quái dị.

Bóng dáng Lý Phàm đúng lúc xuất hiện bên cạnh mọi người.

"Không cần lo lắng, chuyện này là chuyện tốt với hắn." Lý Phàm lên tiếng trấn an.

Ân thượng nhân là u hồn thế giới. Vật tàn giới tụ hợp không cách nào bị Huyền Hoàng giới hấp thu, chỉ có thể như u hồn ký sinh trong đó.

Trước đó, thái độ của Huyền Hoàng giới đối với Ân thượng nhân là biết nhưng coi nhẹ.

Nhưng bây giờ, sau khi Ân thượng nhân trợ giúp trả lại ác niệm Huyền Hoàng, thái độ của Huyền Hoàng giới đã sinh ra chuyển biến.

Nói cách khác là đã gắn mác "hữu ích" cho Ấn thượng nhân.
Bình Luận (0)
Comment