Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2326 - Chương 2327: Huyền Hoàng Tái Sinh Biến (2)

Chương 2327: Huyền Hoàng tái sinh biến (2) Chương 2327: Huyền Hoàng tái sinh biến (2)Chương 2327: Huyền Hoàng tái sinh biến (2)

Suy nghĩ trổ về tiểu Thiên Thú trước mắt.

“Hình dạng sinh linh được khắc trong tỉnh hải, quá mức to lớn. Muốn thăm dò, rất tốn thời gian”

“Còn hình dạng trong Thiên Thú chi nhãn, vốn đã khắc không ra øì. Lại còn ở trong pháp trận do Huyền Thiên bày ra, quá mức méo mó..." “Ngược lại, hình dạng trên người thứ nhỏ này, có thể là thứ gần với diện mạo ban đầu nhất”

Nghĩ đến đây, Lý Phàm lại không khỏi vuốt ve Thiên Thú nhỏ. Sự thiện ý tỏa ra, Thiên Thú chi nhãn không những không tiếp nhận. Ngược lại còn càng thêm căng thẳng, thậm chí có xu hướng đánh thức Thiên Thú nhỏ đang ngủ say.

Phải nói rằng, quả nhiên là tạo vật của Tiên giới, giác quan rất nhạy bén.

Lý Phàm cũng không ép quá chặt, còn nhiều thời gian để chế ngự thứ nhỏ này.

Đừng nói chỉ là vật phẩm sinh linh, cho dù là sinh linh thực sự, Lý Phàm cũng có đủ cách để chế ngự. Ý niệm vừa động, giữa lúc ánh sáng xanh lóc lên, Thu Thủy đã đến bên cạnh Lý Phàm. Hắn lập tức nhận ra sự tồn tại của Thiên Thú nhỏ. Có lẽ vì là đồng loại nên sự cảnh giác của Thiên Thú nhỏ đối với Thu Thủy đã giảm đi rất nhiều.

“Trước tiên giao tên nhỏ này cho ngươi, chăm sóc nó thật tốt” Lý Phàm dặn dò.

“Tuân lệnh đại lão gia!” Thu Thủy không dám chậm trễ, tiến lại ôm lấy Thiên Thú nhỏ. Cũng phát hiện ra quần cờ Tiên vực bị Thiên Thú nhỏ đè bên dưới.

Dù sao cũng không phải là tạo vật của Tiên giới, Thu Thủy không thể giống như Thiên Thú, nhận ra sự bất phàm của quân cờ.

Mà hắn mang trong mình sức mạnh vô hạn của tỉnh hải, căn bản cũng không hứng thú với một thế giới. Chỉ trung thành thực hiện mệnh lệnh của Lý Phàm.

Sau khi phát hiện Thiên Thú nhỏ không hứng thú với sức mạnh vô hạn tỉnh hải của mình, sắc mặt Thu Thủy lộ vẻ khổ số.

“Nó có quân cờ đó gặm là đủ rồi. Ngươi không cần cho ăn thêm”

“Đưa nó đi, Huyền Hoàng giới, tinh hải, đi dạo khắp nơi là được." Lý Phàm nhàn nhạt nói. Thu Thủy lập tức thở phào nhẹ nhõm, mang theo Thiên Thú nhỏ, lĩnh mệnh rời đi. “Với mức độ nhạy cảm của thứ nhỏ đó, có lẽ có thể có một số phát hiện bất ngờ khác” Với thực lực Thái Thượng cảnh của Thu Thủy, hơn nữa còn có thể giao tiếp với chân ý bản nguyên tinh hải, Lý Phàm không lo lắng cho sự an toàn của hai người họ. Tầm mắt trở lại thiên địa chỉ phách trong suốt.

Sau 3,2,3,2,3 tổng cộng năm lần vận chuyển, thiên địa chỉ phách trong suốt rốt cuộc đã dung nhập toàn bộ bán tiên khí vào trong Huyền Hoàng giỚI.

Trên đại địa Huyền Hoàng, ngoàải Thiên Thú nhỏ ra, còn xuất hiện bốn loại hình thái sinh mệnh kỳ lạ là Tuyết sơn Nhân Liễm, Thiên lý long trùng, Lưu quang thải vân, Cuồng bôn cự mộc.

Trong đó đáng nói nhất chính là đám mây kỳ lạ lơ lửng giữa không trung, tỏa ra bảy sắc cầu vồng.

Đám mây tự phát ra ánh sáng và bóng, biến hóa từng khắc. Cảnh tượng hiển thị, đại đa số đều đến từ trong Huyền Hoàng giới. Nhưng trong khoảnh khắc vô tình, nó còn chiếu rọi ra cảnh tượng Tiên giới ngày xưal

Chính vì Lý Phàm từng dò xét diện mạo Tiên giới trong ký ức Chân Tiên nên mới có thể nhận ra.

“Nên là do nuốt ba kiện bán tiên khí gây ra”

Sau khi diễn hóa ra cảnh tượng Tiên giới, cho dù chỉ là trong chớp mắt, nó cũng giống như Lý Phàm từng gặp phải. Đám mây sôi trào, lật úp. Sắc cầu vồng bảy màu không ngừng lóe lên, cả đám mây như sắp bốc hơi, biến mất. Sau khi trở về hình thái bình thường, Lưu quang thải vần đã co lại mất một phần mười. Nhưng không hiểu sao, nó không những không ngăn chặn việc chiếu rọi cảnh tượng Tiên giới lần nữa. Ngược lại còn biến hóa càng thêm thường xuyên.

Mỗi lần chiếu rọi đều là dùng chính mạng sống của mình để tiêu hao.

Sau khi lặp đi lặp lại tám lần, Lưu quang thải vần hoản toản tan thành mây khói.

Lý Phàm mơ hồ như thấy được pháp tắc ẩn chứa trong bán tiên khí mà nó nuốt vào, nhẹ nhàng dung nhập vào trong thiên đạo Huyền Hoàng giới. Tính đến lúc này, kể từ khi Lưu quang thải vần giáng sinh, cũng chỉ mới hơn nửa tháng mà thôi.

“Mây tan mây tụ, hơn nửa tháng thời gian, đối với đám mây mà nói đã là trường thọ. Nhưng đối với tạo vật siêu phàm mà nói thì chính là trung đạo băng tử.”

Lý Phàm nhìn về ba tạo vật khác.

Thiên địa chi phách Xích Viêm treo cao trên đỉnh đầu, Tuyết sơn Nhân Liễm đang biến thành Hỏa diệm sơn.

Thiên lý long trùng không ngừng phân chia chính mình, một chia làm hai, hai chia làm bốn. Nửa tháng trôi qua, đã biến thành mấy chục tỷ con trùng nhỏ. Nhưng loại trùng nhỏ này không có năng lực sinh tồn, chỉ biết ăn, lại tiếp tục phân chia chính mình. Khi thể hình phân chia không đủ để chúng tìm kiếm thức ăn nữa thì trùng đàn cũng không còn xa ngày diệt vong. Còn Cuồng bôn cự mộc thì vẫn không ngừng cuồng bôn về phía trước. Lá cây khô héo, cảnh cây gãy vụn trong lúc phi nước đại. Cũng sắp đến lúc tử vong.

Bốn đại tạo vật, chỉ có Thiên Thú nhỏ vẫn đang say giấc nông.

“Đây là, thiên đạo Huyền Hoàng giới cố ý làm như vậy..” “Có lẽ là phát hiện ra tuổi thọ của Thiên Thú nhỏ quá dài, thời gian hoàn thành việc nuốt chửng pháp tắc tiên khí quá lâu. Cho nên mới sinh ra biến hóa đặc biệt như vậy. Lý Phàm nhìn ra được manh mối. “Hoàn Chân để nó tìm ra một con đường mới. Sau này, e rằng tuần hoàn nội bộ của Huyền Hoàng giới sẽ tăng tốc rất nhiều”

“Tương ứng với đó, sinh linh kỳ quái trong Huyền Hoàng giới cũng sẽ xuất hiện liên tục.”

Đây là biến hóa kỳ quái mà ngay cả khi đối mặt với nguy cơ diệt thế, Huyền Hoàng giới cũng chưa từng xuất hiện.

Lý Phàm rất hứng thú ghi chép lại.

Con đường tự biến đổi của Huyền Hoàng giới vô cùng đặc biệt.

Gây ra biến cố 'Pháp bất khả đồng tư' khiến các tu sĩ thời thượng cổ tàn sát lẫn nhau, vô số tông môn diệt vong chính là sự phản kích của thiên đạo Huyền Hoàng đối với các tu sĩ tân pháp nuốt trời nuốt đất.
Bình Luận (0)
Comment