Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 2331 - Chương 2332: Tam Xoa Diễn Tân Thế

Chương 2332: Tam Xoa diễn tân thế Chương 2332: Tam Xoa diễn tân thếChương 2332: Tam Xoa diễn tân thế

Người thám hiểm cấp 7 tên là Hầu Minh Ngộ này, thiên phú tu hành trong hiện thực không cao. Nghe giảng đạo ảnh hư hơn một tháng, mới miễn cưỡng đột phá Luyện Khí kỷ. Không ngờ sau khi Lý Phàm phái vào mộng cảnh Nhạc Thổ, trong thế giới mộng cảnh đầu tiên do cơ duyên xảo hợp, đã đạt được một bảo vật nghịch thiên có thể trọng chế pháp bảo vỡ vụn, mất hiệu lực, tên là Trọng Viên Kính.

Trong mộng cảnh Nhạc Thổ, hầu như tất cả các pháp bảo mạnh mẽ đều có giới hạn số lần sử dụng nhất định. Khi số lần dùng hết, muốn sử dụng lại, một là tiêu hao lượng lớn Nhạc Thổ tệ để nạp năng lượng. Hai là lợi dụng các pháp bảo cấp thấp khác để nuôi nạp năng lượng.

Đổi lại giá kích hoạt quá lớn, đôi khi thậm chí còn không đáng.

Vì vậy, một số người sẽ chọn bán công khai những bảo vật mất hiệu lực này với giá thấp. Ít nhất cũng có thể lấy lại chút vốn.

Hầu Minh Ngộ lợi dụng đặc tính nghịch thiên của Trọng Viên Kính, sau khi sửa chữa bảo vật, lại bán ra.

Sau vài lần, kiếm được đây túi. Mộng cảnh Nhạc Thổ quá lớn, mỗi lần hoàn thành giao dịch, Hầu Minh Ngộ đều sẽ đổi khu vực mộng cảnh lớn thường ở. Vì vậy, trong một thời gian dài, không ai phát hiện ra bí mật của hắn.

Mà khi tin tức hắn mang theo Trọng Viên Kính cuối cùng cũng bại lộ, Hầu Minh Ngộ đã phát triển đủ mạnh.

Trên người bảo vật nhiều vô kể, thậm chí số lượng bảo vật dẫn theo còn có thể sánh ngang với các đội ngũ hàng đầu trong Nhạc Thổ. Mà mỗi lần thực hiện nhiệm vụ thế giới mộng cảnh, Hầu Minh Ngộ đều có thể không tiếc giá nào, sử dụng bảo vật của mình để điên cuồng oanh tạc. Cho dù là thế giới quỷ quyệt mà Võ lực mất hiệu lực, hắn cũng có thể nhờ vào nhiều pháp bảo, mỗi lần đều hóa nguy thành an. Vì vậy, hiệu suất Hầu Minh Ngộ công phá thế giới mộng cảnh, xa hơn hẳn người thường.

Người khác dù có tham lam vô tận nhưng Hầu Minh Ngộ từ đầu đến cuối đều hành động một mình, từ chối mọi lời mời hợp tác, lập đội. Hoàn toàn không có cách nảo đối phó với hắn.

Từng có một lần, mấy đội ngũ lớn liên thủ, nhờ vào một pháp bảo truy tung, trong quá trình Hầu Minh Ngộ thực hiện nhiệm vụ, cưỡng ép đi theo. Muốn hợp mưu, cướp đoạt Trọng Viên Kính.

Nhưng Hầu Minh Ngộ dường như đã sớm phát hiện ra sự truy đuổi của bọn họ, đã sớm bố trí Phục trong thế giới. Đợi đến khi những kẻ truy đuổi tập hợp đầy đủ, còn chưa kịp ra tay, toàn bộ thế giới đã rơi vào cảnh tận thế khủng khiếp. Còn đâu tâm trí mà truy sát. Vài đội ngũ lớn tan tác như chim muông thú chạy, chết thương vô số. Sau khi tổng kết, bọn họ trước tiên nghi ngờ trong đội ngũ hợp tác có nội gián, sau đó lại suy đoán, trên người Hầu Minh Ngộ chắc chắn còn có một bảo vật có thể dự đoán tương lai, tránh hung tìm cát.

Sau chuyện này, âm mưu nhắm vào Hầu Minh Ngộ trong mộng cảnh Nhạc Thổ tạm thời biến mất.

Thực ra những người này đoán không sai, ngoài Trọng Viên Kính, Hầu Minh Ngộ quả thực còn có bảo vật bên mình. Bảo vật này lại không phải vật trong mộng cảnh. Mà là sự chú ý của Lý Phàm!

Là tiên phong thám hiểm Vô Ưu mộng cảnh dưới trướng mình, Lý Phàm làm sao có thể để Hầu Minh Ngộ dễ dàng bị thương như vậy. Gửi một triệu người vào mộng cảnh, đều tương đương với từng đôi mắt của Lý Phàm. Thậm chí có một số người còn nằm trong vài đội ngũ lớn nhắm vào Hầu Minh Ngộ. Chỉ là bản thân bọn họ không nhận ra, mình là kẻ phản bội mà thôi.

Có Lý Phàm che chở, Hầu Minh Ngộ ở trong Vô Ứu Nhạc Thổ, gần như không có lo lắng về tính mạng.

Mà Hầu Minh Ngộ cũng không làm Lý Phàm thất vọng.

Hắn ở trong mộng cảnh tầng sâu trải qua vài thế giới, đã chứng thực phán đoán của Lý Phàm.

Phạm vi mộng cảnh của Vô Ưu Nhạc Thổ, đã sớm rời khỏi Huyền Hoàng giới, lan đến trong tỉnh không.

Bởi vì Lý Phàm ở trong vài thế giới đó, rõ ràng nhìn thấy bóng dáng Huyền Tiên chu! Không phải là tiên chu cụ thể, mà là Hoang Thần ngàn mắt, Thiên Tỉnh Quang Liên, Đoạn Thần Bích, Truy Đạo Cự Nhân từng khái niệm riêng lẻ.

“Bên tiên chu hẳn là không biết chuyện này. Vô Ứu mộng cảnh cũng không cưỡng ép kéo người tiên chu vào trong ảo mộng. Chỉ là lấy những thứ vô tình hiện lên trong ý thức của bọn họ làm bản gốc để xây dựng mộng cảnh”

“Người tiên chu không phải hạng tầm thường. Cho dù như vậy nhưng vẫn dễ dàng bị Vô Ưu bắt được suy nghĩ. Vô Ưu... mạnh như vậy sao?” Lý Phàm không khỏi hơi nhíu mày. “Nhưng có thể xác định được là, sự tồn tại của Hoàn Chân, hắn không cảm nhận được. Có lẽ là Huyền Tiên chu lúc nào đó đã trúng đạo của Vô Ưu” Lý Phàm nhìn xa, tâm mắt như xuyên qua tinh không vô tận, đến dưới chân tường cao. “Đã bao trùm tiên chu vào trong, có lẽ khoảng cách phá võ phong tỏa của tường cao cũng không còn xa.

“Thảo nào Vô Ưu dường như vẫn luôn không quan tâm đến đủ loại chuyện trong Huyền Hoàng giới. Cho dù Huyền Hoàng diệt thế mấy lần, hắn cũng chỉ ẩn núp, không ra sức ngăn cản. Là muốn cứu nước bằng đường vòng, dùng phương pháp khác để xuyên qua tường cao?”

Phát hiện trước đó đã gần như chứng thực, phong tỏa của tường cao dường như đối với năng lượng ý thức, tinh thân, tác dụng yếu hơn. Lý Phàm cũng đã sớm mơ hồ đoán được hành động nhỏ của Vô Ưu Nhạc Thổ, chỉ là hiện tại mới được chứng thực mà thôi.

“Nếu như chân thân ra ngoài tường, quá nguy hiểm. Không bằng mượn lực lượng của Vô u mộng cảnh, trước tiên thăm dò hư thực..” Ý nghĩ như vậy thoáng qua trong lòng Lý Phàm.

“Những người mà ta kỳ vọng như Tôn Nhị Lang, tiến độ thám hiểm căn bản không theo kịp tên Vô Danh tiểu tốt tên Hầu Minh Ngộ này. Quả nhiên vẫn phải dùng người đúng chỗ, để bọn họ làm việc mình giỏi.”

Khẽ lắc đầu, Lý Phàm lại phân ra một luồng tâm thần, giám sát từng cử động của Hầu Minh Ngộ.

Đời này Lý Phàm vẫn chưa định tiếp xúc với Vô Ưu.

Tuy Lý Phàm xác định, bên Vô Ưu chắc chắn đã phát hiện ra người bày trận Huyền Hoàng này chính là mình, chính là kẻ chủ mưu đứng sau việc phái một triệu người xâm nhập mộng cảnh.
Bình Luận (0)
Comment