Không thiếu các loại Thiên Tài Địa Bảo, nhiều loại kỳ môn bí pháp đều tùy ý lựa chọn.
Luyện tập thực chiến, đến tu luyện thần thức, lại được các trưởng bối cường giả trong môn tận tâm chỉ bảo, chỉ đạo.
Chỉ cần ngươi thể hiện đủ ưu tú thì đây đều là những quân lương cho ngươi nhanh chóng mạnh lên.
Xem xét lại Tu Tiên giới hiện nay, một môn công pháp tốt nên được chia thành các phần khác nhau, rõ ràng muốn hạn chế chiến lực của tu sĩ.
Muốn Thiên Tài Địa Bảo để cường hóa bản thân? Muốn bí pháp ngăn địch?
Tốt, vậy làm nhiệm vụ, tích lũy độ cống hiến trước đi.
Tích lũy đủ độ cống hiến rồi vẫn còn tìm tài nguyên.
À, có khả năng quyền hạn đẳng cấp của ngươi không đủ, vậy làm tiếp nhiệm vụ điểm công huân, tích lũy mấy năm nữa đi!
…
Nhưng không biết tình hình bên Ngũ Lão hội thế nào, chắc cũng không khác mấy.
Trong hiện thực đa số tu sĩ các cấp độ ở trong mắt Chương Thiên Mặc, thậm chí bọn họ còn không bằng trình độ tu luyện bình thường.
Dù sao dựa theo trí nhớ của Lưu Đồ, lúc đầu Vạn Tiên Minh này cung cấp công pháp đều là các loại bí pháp huyền diệu.
Thiên La Thần Công được nhiều người tu hành nhất, nội dung công pháp có thể nói là vạn tượng thiên la, không chỗ nào không có.
Thu liễm khí tức, độn thuật, tu luyện thần thức, cường hóa cơ thể, luyện khí, luyện đan, chế phù, trận pháp…
Toàn diện, không thiếu gì cả.
Có thể nói là công pháp tu hành nhập môn tốt nhất.
Tuy các phương diện đều không phải đỉnh phong nhưng lại thắng ở mọi mặt.
Lý Phàm không thể đoán được, nếu hiện giờ Vạn TIên Minh bán môn công pháp này đi thì giá sẽ đắt cỡ nào.
Đây là lúc trong Vạn Tiên Minh sẽ cung cấp miễn phí một trong mấy chục loại công pháp.
So sánh hai cái này khiến Lý Phàm không khỏi thốt lên: “Sao Vạn Tiên Minh lại biến thành như vậy?”
Khoảng cách chênh lệch tu luyện giữa các tán tu lớn như vậy lại càng không nói đến đệ tử tinh ánh của đại phái như Chương Thiên Mạch.
Tuy Lý Phàm có dị bảo, bách thế luân hồi, thần thức vượt qua tu sĩ bình thường nhưng dù sao cũng không có cường hóa của hệ thống.
Cũng không có thiên tài địa bảo gì bồi bổ.
Cho nên vẫn chênh lệch không nhỏ với vị Chương sư huynh này.
Lý Phàm tự điều tra tình huống rồi nhíu mày.
“Bởi vì tiêu hao quá nhiều thần thức nên thời gian dừng lại trong Vẫn Tiên cảnh của ta cũng giảm mạnh.”
“Vốn còn có thể duy trì khoảng nửa tháng, nhưng hiện giờ chỉ có thể nghỉ ngơi bảy tám ngày.”
“Có điều dựa theo lời Trần Anh nói, trước mắt ta đã có thu hoạch. Có thể rời khỏi Vẫn Tiên cảnh sớm.”
“Chỉ cần làm nghi thức mô phỏng ngược ở trong lòng một lần là đủ.”
“Cũng không biết có đủ điều kiện đưa đồ vật về hiện thực hay không.”
Muốn đưa đồ vật, tin tức trong Vẫn Tiên cảnh về thế giới hiện thực thì nhất định phải thỏa mãn điều kiện đặc biệt.
Cụ thể là điều kiện gì, khi Trần Anh giới thiệu cũng không nói kỹ càng.
Trước mắt tìm tòi trong Thiên Huyền Kính cũng không tìm ra tin tức liên quan đến Vẫn Tiên cảnh nên Lý Phàm chỉ có thể tự tìm hiểu.
“Giá trị đồ vật càng cao thì mang về cũng càng khó.”
“Thiên La Thần Công này tạm thời không nghĩ đến. Có thể mang Tử Tiêu Quan Hồn Thuật về, mục đích của ta cũng đã đạt được.”
“Rốt cuộc là điều kiện gì? Giết Chương Thiên Mạch sao?”
Hiện giờ Lý Phàm không có đầu mối.
“Cho dù như thế nào thì trước tiên quay về hiện thực trước rồi nói.”
“NÓi không chừng có thể nhớ lại nội dung cụ thể của thuật quan hồn thì sao?”
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Lý Phàm cũng đưa ra quyết định.
Hắn trực tiếp đảo ngược nghi thức trong tâm trí.
Một làn sóng đánh đến, chớp mắt, khung cảnh xung quanh đã vỡ nát như tinh quang.
Ý thức của Lý Phàm trở lại trong Thiên Huyền Kính một lần nữa.
Lý Phàm bắt đầu cẩn thận nhớ lại đủ loại hình ảnh trong hành trình Vẫn Tiên cảnh lần này.
Mọi chuyện và mỗi một câu đối thoại với Chương sư huynh đều vẫn còn mới ẻ trong ký ức.
Nhưng khi nhớ lại Tử Tử Tiêu Quan Hồn Thuật, Thiên La Thần Công thì lại không nhớ cái gì cả.
Lấy giỏ tre múc nước thành công dã tràng.
“Quả nhiên không dễ dàng như vậy.”
“Bảo vật nâng trong lòng bàn tay lại không chiếm được như hoa trong gương, trăng dưới nước…”
“Cảm giác này thật không dễ chịu.”
“Hay ta đi một lần nữa, tìm kiếm điều kiện đặc biệt.”
“May là lần trước ta tự động đi ra nên thời gian cách lần tiếp theo tiến vào cũng giảm đi nhiều.”
Trong khoảng thời gian chờ đợi, Lý Phàm đã mua Tụng Uy phù, ngụy trang thành tu sĩ Kim Đan.
Sau đó lại dùng một viên Dịch Dung đan, cải trang ngoại hình xong thì đến đảo Định Ngư.
Bị ảnh hưởng bởi dao động cỏ Linh Vụ nên nơi này đã ít tu sĩ tụ tập hơn.
Lý Phàm chọn một con để đựat tiền cược, sau đó đến trong đám tu sĩ Kim Đan, nói bóng nói gió hỏi thăm về tin tức liên quan đến Vẫn Tiên cảnh.
Có khi vừa bước vào thì đã rơi vào cuộc chiến chính tà, bị cường giả trên chiến trường chém giết.
Có khi may mắn chiếm cứ được thân thể đệ tử môn phái nào đó nhưng chỉ hơn mười ngày ngắn ngủi mà muốn tìm ra điều kiện công pháp mang ra thì thật sự khó khăn. Chỉ có thể nuối tiếc nhìn công pháp biến mất trong trí nhớ của mình.
Hiển nhiên, không ai có thể đăng nhập nhiều lần vào cùng một địa điểm giống như Lý Phàm.
Nhưng mà, có một vị tu sĩ Kim Đan lại dương dương tự đắc thổi phồng về những chuyện mình từng trải qua.
Khi hắn xuất hiện ở Vẫn Tiên cảnh một lần nào đó, hắn chiếm cứ thân thể của một thiếu niên.
Lúc thiếu niên này còn nhỏ, gia tộc đã bị diệt môn.
Cả nhà chết thảm, chỉ có thiếu niên tránh được một kiếp.