Lý Phàm theo thường lệ tìm tòi một phen, tăng cường công pháp năng lực nhất tâm đa dụng.
Lần này rốt cuộc có kết quả, nhưng sau khi Lý Phàm cẩn thận xem xét đọc giới thiệu của công pháp, cũng nhíu mày, có chút không hài lòng.
Công pháp tên là “Nhất nhân thiên tướng”.
Sau khi tu luyện thành công, quả thật có thể tăng cường thật lớn năng lực xử lý đa tiến trình.
Nhưng có tác dụng phụ không vượt qua được: về lâu về dài, sẽ hình thành nhiều tầng nhân cách không thể khống chế ở trong cơ thể.
Tương đương với phân liệt nhân cách.
Lý Phàm đương nhiên không muốn tu luyện công pháp biến bản thân thành bệnh tâm thần.
Chỉ có thể bất đắc dĩ vứt bỏ.
Trên thực tế, về pháp môn nhất tâm đa dụng, trong lòng Lý Phàm đã có đối tượng có thể thỉnh giáo từ lâu.
Chính là Tiêu Tu Viễn tu hành đạo hàng vạn hàng nghìn khôi lỗi.
Khôi lỗi thế thân của Tiêu Tu Viễn trải rộng Tu Tiên giới, số lượng ngàn vạn.
Mà, mỗi một khôi lỗi của hắn đều trông rất sống động, thần thái động tác vẻ mặt đều không khác gì người thật.
Mấy lần trước Lý Phàm gặp được hắn, căn bản không thể nhận ra có gì khác biệt.
Đồng thời thao túng nhiều khôi lỗi như vậy, còn có thể làm đến không chút chậm chạp, tất nhiên có phương pháp đặc biệt của hắn.
Chỉ là không biết, là bởi vì nguyên nhân công pháp đặc biệt của ‘Đạo hàng vạn hàng nghìn khôi lỗi’, hay là có pháp môn khác.
Trước kia phân thân của Lý Phàm luôn muốn liên hệ với Tiêu Tu Viễn, hỏi một phen.
Nhưng hắn dường như vẫn chưa bình thường trở lại từ trong tổn thất lớn của cỏ Linh Vụ, Thiên Lý đường đóng cửa không tiếp khách, hắn cũng không đáp lại.
Lý Phàm chỉ đành tiếp tục chờ.
Công pháp không có thu hoạch, Lý Phàm lại thử giải khóa đặc quyền mới của mình.
Trước đó luôn không có cách nòa tìm thấy tin tức liên quan tới Vẫn Tiên cảnh, muốn biết rõ làm sao mang vật phẩm về, đều phải ăn mặc cải trang, tìm người nói bóng nói gió.
Sau này trái lại không cần phiền phức như vậy.
Sau kh tìm kiếm Vẫn Tiên cảnh, vô số tin tức nhất thời nhảy ra.
Lý Phàm phát hiện, tất cả những tin tức này đều đến từ một phần tương đối độc lập.
‘Tìm tiên’.
Trên Tìm tiên, chỉ bàn về chuyện liên quan tới Vẫn Tiên cảnh. Tất cả phát ngôn đề cập đến sự thật, đều sẽ bị tập trung xóa bỏ trước tiên.
Phát ngôn trên phần này, có thể dùng thân phận thật của mình.
Cũng có thể xin một acc clone, tránh nguy hiểm bị bại lộ.
Lý Phàm không đăng kí, mà trực tiếp xem lướt về quan tin tức liên quan đến Tìm tiên.
Phần lớn phát ngôn đều là đang thảo luận, trao đổi gặp được trong Vẫn Tiên cảnh.
Và phương pháp mang vật phẩm ra.
Cũng có một vài tu sĩ từng thành công mang vật phẩm ra khỏi Vẫn Tiên cảnh, sẽ tuyên bố tiến công chiếm đóng.
Chỉ cần trả thù lao nhất định, hơn nữa ký kết khế ước giữ bí mật, sẽ xem xét.
Lý Phàm tò mò, tìm tòi tin tức có liên quan tới thành Ninh Viễn.
Nhưng mà làm cho hắn giật mình chính là, tư liệu trong Tìm tiên có thể nói là mênh mông như biển, nhưng lại không có một cái liên quan tới thành Ninh Viễn.
Lý Phàm lại tìm tới Tử Tiêu tông, Chương Thiên Mạch.
Cũng không có tu sĩ khác gặp được Chương Thiên Mạch, ngược lại Tử Tiêu tông lại xuất hiện không ít tin tức.
Lý Phàm xem một phen, lại phát hiện, Tử Tiêu tông mà tu sĩ khác gặp được đã sớm trở thành một mảnh phế tích.
Trong tông thi hài khắp nơi trên đất, không để lại một người sống.
Lúc này Lý Phàm mới phát hiện, bản thân và tu sĩ bình thường tiến vào trong Vẫn Tiên cảnh, mốc thời gian của các vị trí khác nhau.
Mốc thời gian sư huynh đệ Chương Thiên Mạch, Lý Trần đi thành Ninh Viễn lấy thọ quả, tân pháp vừa mới sinh ra không lâu, còn chưa được thế nhân biết.
Mà phần lớn tu sĩ, sau khi bọn họ tiến vào Vẫn Tiên cảnh, mốc thời gian của vị trí.
Tranh giành pháp mới, pháp cũ sớm hạ xuống màn che.
Quy tắc pháp không thể đồng tu, đã hiện thế hơn ba mươi năm.
Trật tự sắp sụp đổ, đại chém giết sắp giáng xuống.
“Tranh giành pháp mới cũ, ít nhất cũng cần hơn mười năm. Sau đó pháp mới phồn thịnh, số lượng tu sĩ phát triển cực hạn, dẫn tới thiên địa phản chế. Điều này lại cần mấy trăm năm...”
“Bị nhốt trong một khu vực độc lập cũng thôi đi, làm sao mốc thời gian của vị trí còn có thể kém tu sĩ bình thường nhiều năm như vậy?”
Trong lòng Lý Phàm không khỏi dâng lên vô số nghi hoặc.
Vì thế hắn lại tìm tòi tin tức liên quan tới chênh lệch mốc thời gian.
Phát hiện, tuy tình huống này hiếm thấy, nhưng không phải hoàn toàn chưa từng xuất hiện.
Từng có một vị tu sĩ, xuất hiện trong một khu vực Vẫn Tiên cảnh hoàn toàn không tồn tại tu tiên giả.
Khu vực gần dường như tự thành một thế giới, là không gian kỳ lạ mà diệt sạch toàn bộ tu tiên giả, sau đó văn minh người phàm lại trải qua hơn ngàn năm diễn hóa thành.
Đây là mốc thời gian có thể xuất hiện ở tương lai.
Còn có một vị tu sĩ, ở địa điểm Vẫn Tiên cảnh đăng ký, là quá khứ càng xa xôi hơn.
Dường như là một đại chiến kinh thiên động địa.
Song phương giao chiến không biết là trận doanh gì, nhưng tu sĩ tham chiến số lượng nhiều, quả thực nghe rợn cả người.
Theo như vị tu sĩ tên là ‘Bất nhị nhân’ này tường thuật: “Chi chít dày đặc như kiến, trải rộng khắp không gian.”
“Quang mang pháp bảo, thuật pháp không ngừng lóe ra.”
“Mỗi một khắc đều có vô số tu sĩ chết đi.”
“Kim Đan, Nguyên Anh chỉ có thể đảm đương vật hi sinh xông trận. Hóa Thần, Hợp Đạo thậm chí Trường Sinh thiên tôn đều ngã xuống trong chiến đấu này.”
“Đại địa, không gian bị xé rách, hắc lôi hỗn độn đánh chớp nhoáng chiến trường từ ngoài không gian, tu sĩ ngã xuống như mưa.”