Lý Phàm suy nghĩ tới đây, lần đầu tiên trong đời này, hắn có cảm giác tự bê đá tự đập chân mình.
“Khó trách Vạn Tiên Minh lại kiên quyết muốn xây dựng Thiên Huyền Toả Linh Trận như vậy, để đảm bảo số lượng nhân viên bày trận, thậm chí ngay cả người đã đào thải như mình cũng được triệu tập bổ sung.”
“Chẳng qua, đời này chuyện phổ cập Thiên Huyền Tỏa Linh trận đã là xu hướng phát triển chính, không thể ngăn cản. Sau này, mình chỉ có thể hành động càng thêm cẩn thận, ngàn vạn lần không thể bại lộ ra chỗ khác thường của bản thân.”
“Nếu như thật sự không ổn, vậy thì lập tức dùng Hoàn Chân đi. Dù sao tu vi của mình hôm nay đã đột phá tới Kim Đan, sau khi hư hóa cũng có thể giữ lại tu vi.”
Lý Phàm thầm than một tiếng, tiếp tục đọc nốt ngọc giản của Trương Chí Lương lưu lại.
Trương Chí Lương vừa thấy Thiên Huyền Tỏa Linh trận thì lập tức đã hiểu rõ uy năng của trận pháp cho nên mới đâm ra sợ hãi.
Nhưng đồng thời, ông ta cũng nhận được dẫn dắt rất lớn, quả thật Vô Hạn Pháp và Thiên Huyền Kính có thể kết hợp thật.
Nhưng nếu muốn chiếm Thiên Huyền Kính làm của riêng thì đây chỉ là lời nói vô căn cứ.
Như vậy, có dị bảo nào có thể thay thế địa vị của Thiên Huyền Kính để đảm nhiệm vai trò hạch tâm trong Vô Hạn Pháp đây?
Sau khi tòi một phen, Trương Chí Lương đã cho ra kết luận.
Là tái sinh thể của Thiên Huyền Kính.
Nếu mặt kính mới sinh là phân thân do Thiên Huyền Kính sáng tạo ra.
Vậy thì tái sinh thể là một thân thể hoàn toàn mới do Thiên Huyền Kính tạo ra trong lúc vô tình.
Với vai trò là phân thân, mỗi giây mỗi phút, mặt kính mới sinh đều giữ liên lạc với bản thể.
Còn tái sinh thể thì lại có thể được coi là một cơ thể hoàn toàn độc lập. Từ sau khi ra đời, nó đã không còn liên hệ gì với Thiên Huyền Kính, hơn nữa, nó còn được kế thừa một bộ phận đặc tính của Thiên Huyền Kính.
Nếu dùng tái sinh thể này để thay thế cho Thiên Huyền Kính thì quả thật là thích hợp nhất.
Thiên Huyền Kính xa không thể chạm, nhưng tái sinh thể của nó thì có thể mơ ước một phen.
Dù sao, trong năm tháng dài đằng đẵng, Thiên Huyền Kính cũng đã từng cho ra tới hơn mười tái sinh thể.
Công năng thực tế của chúng có mạnh có yếu, thường được dùng làm phần thưởng cho những tu sĩ có cống hiến nổi bật trong Vạn Tiên Minh.
Ví dụ, một trong những tái sinh thể đấy được gọi là “Huyền Thanh Giám”.
Bên trong mình, Huyền Thanh Giám ghi chép lại tất cả mọi thứ trên Thiên Huyền Kính lúc từ ban đầu cho tới lúc nó tách ra khỏi Thiên Huyền Kính.
Tuy rằng sau đó, tái sinh thể này không có cách nào động bộ với những tin tức mới trong Thiên Huyền Kính nữa nhưng lượng thông tin mà nó lưu giữ cũng đã tương đối toàn diện, mênh mông vô bờ, cho dù có tốn cả đời thì tu sĩ cũng không tìm hiểu hết được.
Theo Trương Chí Lương phỏng đoán, trong số các tái sinh thể, ắt hẳn có một cái hay đến nhiều cái đã kế thừa năng lực khủng bố của Thiên Huyền Kính.
Chỉ cần nắm bắt nó tới tay, vậy Vô Hạn Pháp cách ngày hoàn thiện cũng không xa.
Lấy lui làm tiến, ban đầu chỉ cần một tái sinh thể bất kỳ nào cũng có thể khởi động hình thức ban đầu của Vô Hạn Pháp.
...
“Tái sinh thể của Thiên Huyền Kính.”
“Có hơn mười cái tồn tại, nếu có tâm tìm kiếm một phen, chưa hẳn mình đã không có cách nào với tới.”
Lý Phàm chớp mắt, bắt đầu toan tính.
Mà trong phần sau của ngọc giản, những cảm ngộ cụ thể của Trương Chí Lương về Vô Hạn P quả thực là thâm sâu hơn đời trước rất nhiều.
Tăng cường thể thức tự thân diễn hóa của trận pháp, đề cao hiệu suất.
Lý Phàm vừa tu hành vừa ôn tập quá trình xây dựng Thiên Huyền Toả Linh Trận, lại vừa nghiên cứu Vô Hạn Pháp.
Thời gian yên lặng trôi qua, rất nhanh, đã tới thời gian kiểm tra của tổ Lý Phàm.
Căn cứ vào chỉ dẫn của Kỷ Hoành Đạo, Lý Phàm được truyền tống tới một không gian thật lớn.
Một trẫn trữ vật màu đen rơi vào trong tay hắn, bên trong có chứa đầy đủ các vật liệu bày trận.
Cách đó không xa là trận xu được tạo thành từ mặt kính mới sinh đang lẳng lặng trôi lơ lửng trên không.
Lý Phàm hít sâu một hơi, ổn định tâm thần, bắt đầu lấy ra vật liệu trong nhẫn trữ vật để tiến hành bày trận.
Có được bí thuật Hóa Đạo Thần Nhất phụ trợ, thủ pháp bày trận của Lý Phàm vô cùng tinh chuẩn, tốc độ lại càng thêm nhanh.
Trải qua thời gian thích ứng ban đầu, hiệu suất của hắn đột nhiên tăng mạnh.
Lý Phàm chỉ dùng có vỏn vẹn hai ngày rưỡi đã hoàn thành việc xây dựng khu vực hạch tâm của trận pháp.
Kế tiếp, Lý Phàm cần phải tiếp dẫn trận xu vào trong khu vực hạch tâm, mà hắn thì lại gặp khó khăn ở bước này.
Độ hòa hợp của trận xu với hạch tâm được đặt song song với kết cấu trận pháp và cảm ngộ dấu vết của hồn khế, trở thành một trong ba hạng mục khảo hạch chính trong lần huấn luyện kín này.
Đến nỗi, sức nặng của nó còn quan trọng hơn hai hạng mục phía trước.
Khi tự mình bố trí hạch tâm trận pháp, Lý Phàm định dẫn dắt trận xu tiến vào trong đó, nhưng từ đầu tới cuối, nó lại không có phản ứng, cuối cùng hắn cũng biết tại sao độ hòa hợp lại quan trọng đến như vậy.
Lúc này, trận xu của Thiên Huyền Toả Linh Trận giống như một thần nữ cao ngạo, tỏ thái độ hờ hững lạnh nhạt với Lý Phàm, mặc cho hắn có dùng hết sức quyến rũ của bản thân thì cũng không thể làm nàng rung động một chút nào.