Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 566 - Chương 566. Đốc Thiên Lục Đa Năng (2)

Chương 566. Đốc Thiên Lục đa năng (2) Chương 566. Đốc Thiên Lục đa năng (2)

Chẳng có chút cảm giác phi hành tốc độ nhanh gì cả.

Chỉ có cảnh tượng phía sau không ngừng, bởi vì tốc độ quá nhanh mà hình ảnh nhìn qua có chút vặn vẹo.

Điều này vừa chứng minh tốc độ phi hành của Lý Phàm vào lúc này.

Cực nhanh và cực kỳ yên tĩnh, hai tình huống cực kỳ trái ngược nhau xuất hiện cùng một lúc.

Khiến cho Lý Phàm cảm thấy có hơi khó chịu.

Nhưng chẳng bao lâu sau, chợt nhận được lời nhắc nhở từ Độn Thiên Toa về việc điều chỉnh âm lượng bên ngoài.

Điều chỉnh âm thanh trong tai một chút nhưng không tắt hoàn toàn.

Cảm giác khó chịu vừa rồi lập tức tan biến.

Với vị trí được đánh dấu trên Đốc Thiên Lục được ghi nhớ trong đầu, Lý Phàm bay thẳng về phía mục tiêu.

Theo tấm bản đồ, khoảng cách giữa Lý Phàm và nơi hắn cần đến kéo dài gần một nửa thủy động thiên.

Lý Phàm đoán nếu phải tự mình phi hành, trong vòng một hai tháng cũng không thể tới nơi.

Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của Độn Thiên Toa, việc đó thậm chí không mất đến một ngày.

Hơn bảy tiếng sau, Lý Phàm đã đến điểm hẹn.

Tốc độ dần chậm lại, chất lỏng màu đen xung quanh cơ thể từ từ quay về như cũ.

Khi Lý Phàm dừng lại, nó lại biến thành một giọt nước nhỏ, ẩn mình bên trong Đan Điền.

Lý Phàm nhìn xung quanh hoàn cảnh làm việc của mình trong khoảng thời gian sắp tới.

Bên dưới vẫn là làn nước trong xanh vô tận.

Mà ở trên, dường như vươn tay lên là có thể chạm tới.

Một cây đại thụ khổng lồ treo ngược trên bầu trời, tiếp xúc gần với động thiên thuộc tính thủy.

Điều làm Lý Phàm ngạc nhiên là cây cối dạt dào sức sống này sau khi tiếp xúc với nước càng bừng bừng sức sống hơn nữa.

Nhưng cành cây khổng lồ trước mặt Lý Phàm đã hoàn toàn mục nát.

Cây màu vàng xám không hoàn chỉnh, đầy rẫy lỗ thủng.

Có vẻ như nó sẽ gãy và rơi xuống bất cứ lúc nào.

Không biết đó có phải là ảo giác do Lý Phàm nhìn chằm chằm hồi lâu gây ra hay không.

Từ trong cành cây còn sót lại phần lõi thịt bị gặm, hắn thực sự đã nhìn thấy bóng dáng không trọn vẹn của rất nhiều “người”.

Thu tầm mắt lại, đợi lát nữa nhìn đến.

Loại cảm giác kia lại biến mất không thấy đâu.

Lý Phàm lắc đầu, lấy ra Đốc Thiên Lục, cẩn thận nghiên cứu kế hoạch xây dựng lần nữa.

Ngay khi anh đang kiểm tra xung quanh, kế hoạch đã được cập nhật.

Có thêm năm tu sĩ làm hỗ trợ cho hắn, đang vội vã mang theo vật tư hậu cần chạy đến.

Lý Phàm không đợi bọn họ.

Đốc Thiên Lục phóng ra một chùm sáng, hướng thẳng vào không trung.

Sau khi xác định tọa độ xong, Lý Phàm bắt đầu công việc xây dựng Tỏa Linh trận.

Khác với việc phải đề phòng sương trắng phệ nguyên và thâm uyên ma âm mọi lúc trong Vực Thẳm Gào Thét.

Trong động thiên thuộc tính thủy hầu như không có nguy hiểm gì.

Linh khí dày đặc càng là lợi cho việc xây dựng trận pháp.

Không có cản trở, Lý Phàm có thể thỏa thích hành động.

Sau khi trải qua mấy năm chịu đựng rèn luyện, tốc độ bày trận của Lý Phàm trong trạng thái này, lại đạt tới một bậc cao.

Giống như bản năng được khắc vào sâu vào trong linh hồn, căn bản không cần suy nghĩ.

Hạ bút thành văn, đạt đến ý cảnh, nháy mắt thành trận.

Trong lòng Lý Phàm không vui không buồn, chỉ dùng hiệu suất cực cao, tốc độ khủng khiếp đẩy mạnh tốc độ bố trí trận pháp.

Nhất thời rơi vào trạng thái vong ngã.

Đợi đến lúc nhóm năm người hỗ trợ chạy đến, đã nhìn Lý Phàm đang cực kỳ chăm chú, cảnh tượng tùy ý vẩy mực xây dựng Tỏa Linh trận.

Bọn họ cũng không phải lần đầu tiên tham gia vào xây dựng trận pháp.

Nhưng trước kia tiếp xúc với các Trận Pháp Sư, bàn về tốc độ bày trận và trạng thái thong dong.

Hiển nhiên còn lâu mới có thể so sánh được với Trận Pháp Sư Kim Đan tóc trắng trước mặt này.

Năm người đưa mắt nhìn nhau.

“Người này thật sự chỉ có tu vi Kim Đan thôi sao?”

“Lý Phàm... Hình như khá quen. Chờ đã, chẳng lẽ là Lý Phàm kia?”

“Không sai được. Không hổ là người chiến đấu ở tuyến đầu trong việc xây dựng Tỏa Linh trận. Bố trận thuần thục thế này, quả thực kinh hãi thế tục.”

“Ha, lần này có thể phối hợp với hắn, cũng là phúc phần của chúng ta.”

Năm người dùng thần thức trao đổi lẫn nhau một phen.

Sau đó cũng không quấy rầy Lý Phàm, mà là bắt đầu xây dựng cứ điểm trên mặt nước phía dưới.

Tuy nhiên nghe nói Lý Phàm người này liều mạng vô cùng, vừa bố trận cũng không màng đến nghỉ ngơi.

Nhưng điều này là cần thiết để đối phó với tình huống đặc biệt.

Với lại mấy huynh đệ bọn họ không thể chịu được chống đỡ vài năm liên tục không ngừng nghỉ.

Công việc này đối với bọn họ mà nói cũng xe nhẹ đường quen, mấy người hợp lực, chưa tới ba ngày, một cứ điểm loại nhỏ ở trên mặt nước đã được xây dựng xong.

Sau đó bọn họ bắt đầu làm theo lộ trình, tiến hành kiểm tra xác minh trận pháp đơn nguyên mà Lý Phàm đã xây dựng xong.

Kết quả đã thay đổi nhận biết của bọn họ.

Trước kia bọn họ cũng đã từng nghe nói một thiên tài trận pháp bố trí trận pháp nhanh thế nào.

Nhưng kết cấu của Tỏa Linh trận rất phức tạp, bao hàm vô số bộ phận trận pháp.

Cộng thêm ảnh hưởng từ nhân tố bên ngoài, thì cho dù người có tài giỏi đến đâu, trong quá trình xây dựng cũng khó tránh khỏi sẽ xảy ra sai sót.

Nhưng trận pháp do Lý Phàm bày bố lại chẳng có chút lỗi sai phạm nào.

Không biết mệt mỏi, hiệu suất cao, chính xác.

Bình Luận (0)
Comment