Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 578 - Chương 578. Thiên Huyền Lần Đầu Sáng Tạo (2)

Chương 578. Thiên Huyền lần đầu sáng tạo (2) Chương 578. Thiên Huyền lần đầu sáng tạo (2)

Bọn họ bay đến các động thiên khác nhau, bố trí các sinh linh ngũ hành đã được di chuyển đi trước đó.

Không lâu sau, động thiên mới được tạo ra này chầm chậm trở nên đầy sức sống.

Trong Đốc Thiên Lục, đúng lúc này cũng vang lên thông báo của Thích Bất Dịch.

Tỏa Linh Trận ở Ngũ Hành Đại động thiên thuận lợi hoàn thành, thuyền Độ Trần sẽ quay trở lại châu Thiên Thần, tiến hành hoạt động chúc mừng trong ba ngày.

Không chỉ chuẩn bị rất nhiều linh thực, linh trà trân quý, để mọi người miễn phí thưởng thức.

Mà trong thời gian nghỉ ngơi, vẫn sẽ tính trong thời gian xây dựng Ngũ Hành Đại động thiên, tăng một lượng lớn điểm tích lũy theo tốc độ cố định thống nhất.

Tin tức này vừa được đưa ra, các tu sĩ đều tình lại từ trong sự kinh ngạc mà Tỏa Linh Trận mang đến lúc nãy, ai nấy đều vui vẻ phấn khích không thôi.

“Trước mắt Tỏa Linh Trận vẫn chưa hoàn toàn xây xong hết, chắc hẳn tạm thời vẫn chưa có gì nguy hiểm đến tính mạng.” Thấy các tu sĩ đều nhao nhao thảo luận, Lý Phàm nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy chắc hẳn vẫn chưa đến lúc sắp bị diệt khẩu đâu.

Đang mải nghĩ ngợi, Lý Phàm bỗng cảm nhận được một vật phẩm nào đó trong nhẫn trữ vật bỗng có động tĩnh khác thường.

Hắn lập tức im hơi lặng tiếng, thầm đi vào trong thuyền Độ Trần, tìm một khoang thuyền không người, lấy vật phẩm đó ra.

Đó là chìa khóa điều khiển Tiên Khiển cảnh bạch cốt, Bạch Cốt Tả Thủ.

Dao động nho nhỏ được truyền ra từ bề mặt của nó.

Lý Phàm khẽ cảm ứng, nhất thời ngẩn người.

“Xin chào đạo hữu, ở trong ‘Tầm Tiên’ mãi không liên lạc được, chỉ có thể dùng phương pháp này để thông báo cho ngươi.”

“Thời hạn thuê ba mươi năm đã đến, có tiếp tục thuê Tiên Khiển cảnh bạch cốt nữa không?”

“Nếu như cần, xin hãy liên lạc với ta trước khi hết hạn.”

“Nếu không chìa khóa trước đó sẽ mất đi tác dụng, không thể đi vào Tiên Khiển cảnh bạch cốt.”

“Những đồ vật và cảnh tượng còn sót lại trong Tiên Khiển cảnh sẽ tạm thời bảo tồn ba tháng cho ngươi.”

“Ba tháng sau, ta sẽ tiến hành xử lý, dọn sạch.”

Một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu Lý Phàm.

Đó chính là chủ nhân thật sự của Tiên Khiển cảnh bạch cốt, là tu sĩ tự xưng “Tử Miểu tiên tôn”.

Năm định neo thứ chín, Lý Phàm vì để đánh lừa mọi người ở Ly giới, nên đã thuê Tiên Khiển cảnh bạch cốt ba mươi năm từ y.

Hiện giờ đã là năm định neo thứ 38, thời hạn thuê đã đến.

Tử Miểu tiên tôn đã gửi tin đến cho hắn rồi.

“Thiên Huyền Tỏa Linh Trận bắt đầu được xây dựng từ năm định neo thứ 29, không ngờ nhanh như vậy đã qua mười năm rồi.”

Nghĩ ngợi một hồi, Lý Phàm tạm thời không trả lời Tử Miểu tiên tôn.

Chờ đến khi thuyền Độ Trần trở lại châu Thiên Thần, các tu sĩ đến ‘Thiên Tinh Biệt Viện’ để ăn mừng thả lỏng bản thân.

Lý Phàm lại một thân một mình đến Luận Đạo Lâu ở trong thành.

Thuê một tiểu viện riêng tư, Lý Phàm tiện tay bố trí mấy trận pháp phòng hộ, đi vào trong Tiên Khiển cảnh bạch cốt.

Để lại bốn cái đỉnh của tiểu dược vương, sau đó kích hoạt Ngũ Hành Tịch Diệt Kiếm, phá hủy hết tất cả những gì mình đã bố trí sắp xếp.

Tiếp đó lại sử dụng quyền hạn, để lại một đoạn cảnh tượng trong Tiên Khiển cảnh.

Lý Phàm quay trở lại thế giới thực, hủy đi Bạch Cốt Tả Thủ, cắt đứt hoàn toàn sự liên kết cuối cùng với Tiên Khiển cảnh.

“Ở thế giới này mua Tiên Khiển cảnh, cũng có do phân thân Lâm Phàm làm.”

“Tiếp theo đây, dù là xảy ra bất cứ chuyện gì, chắc hẳn cũng sẽ không điều tra đến mình.”

“Bao nhiêu năm đã trôi qua rồi, nếu như không ngoài dự đoán, đỉnh dược vương thật sự ở vực Thương Ngô cũng nên xuất hiện rồi.”

“Mong rằng đám Tô tiểu muội có thể giữ được bốn chiếc đỉnh này, để mình có thể xem thử sự thần bí của đỉnh dược vương.”

Trước khi rời khỏi biệt viện của Luận Đạo Lâu, Lý Phàm lại kiểm tra Thiên Huyền Kính một lượt.

Đầu tiên là xếp hạng của bảng vàng cuộc thi.

Vẫn là vị trí thứ hai không thể lay chuyển được.

Hơn hai năm ở trong Ngũ Hành động thiên điên cuồng tích điểm, đã kéo một khoảng cách khá xa với vị trí thứ ba.

Nếu như tới đây không có biến cố gì lớn, chắc hẳn đến lúc kết thúc cũng vẫn như thế này.

Mà vị trí thứ nhất là Quách Trọng Diệp, bởi vì lý do tích điểm khó hiểu và độc nhất vô nhị kia nên lại càng vượt xa Lý Phàm.

Trước mắt xem ra chắc hẳn không có hi vọng gì để vượt qua y.

Lý Phàm nhìn chằm chằm vào tên của Quách Diệp Trọng: “Giải Ly Điệp...”

“Có lẽ Vạn Tiên Minh căn bản không có ý định đưa nó ra.”

Lý Phàm lạnh lùng hừ, đóng bảng xếp hạng lại, kiểm tra thông tấn hắn nhận được trong những năm nay.

Bởi vì bản thân nằm trong đủ các bí cảnh, Thông Tấn Linh Phù không thể liên lạc được với thế giới bên ngoài.

Nên phần lớn tin nhắn đều được gửi đến không gian của Thiên Huyền Kính.

Hầu hết là mấy lời thăm hỏi hàn huyên của Hà Chính Hạo, Kinh Huyền đạo nhân thỉnh thoảng được gửi đến, chứ không có chuyện gì quá quan trọng.

Lý Phàm nhìn lướt qua một lượt.

Sau cùng hắn kiểm tra cấp công huân của mình.

“Diễn ba mươi mốt.”

Khoảnh khắc khi Lý Phàm nhìn thấy con số này, trong lòng không khỏi lệch một nhịp.

“Không hổ là kế hoạch ngàn năm của Vạn Tiên Minh, mình chẳng qua chỉ tham dự xây dựng ba tòa trận pháp, vậy mà cấp công huân đã tăng vọt lên ba mươi mốt rồi.”

Nếu như làm nhiệm vụ công huân bình thường chậm rãi, e rằng tu vi Kim Đan cả đời này

cũng không đạt được đến mức này.”

Bình Luận (0)
Comment