Tại một nơi cực xa, một cỗ lực lượng không ngừng lao nhanh thông qua địa mạch truyền đến.
Khiến cho tiết điểm địa mạch nơi này vốn đã khô kiệt, chậm rãi kích hoạt một lần nữa.
Nếu không có sự can thiệp của các lực lượng khác từ bên ngoài, tiết điểm địa mạch tái tạo sự sống này sẽ đưa hòn đảo chìm trở lại mặt biển.
Nhưng bây giờ có Lý Phàm ở đây, chuyện như vậy sẽ không xảy ra.
Dưới hai chân của hắn, tựa như sinh ra một vòng xoáy khổng lồ.
Địa mạch chi lực chen chúc mà tới, còn chưa thành hình, tất cả đều bị Lý Phàm hút vào trong cơ thể, chuyển hóa thành linh khí tinh khiết.
Đồng thời, phân thân tu hành công pháp cũng rất nhanh tự động vận chuyển.
Không phải là công pháp của nguyên bản gián điệp Chu Thanh Ngang tu luyện.
Mà là một bộ công pháp khác Lý Phàm lấy được từ Thiên Cơ Tông - Nguyên Anh công pháp ‘Thiên Ý Tuyền Cơ Công’ .
Bộ cổ pháp này, nguyên bản tu hành cực kỳ thong thả. Nhưng bây giờ dưới hiệu quả gia tốc không giới hạn do Đại Pháp Thôn Thiên Thực Địa cung cấp, dùng tốc độ kinh người tiến hành tăng lên.
Địa mạch chi lực cuồn cuộn không ngừng, phân thân Lý Phàm cũng không kiêng nể gì ăn no.
Một hồi sơn xuyên chi biến vốn nên kinh động tứ phương hải vực, lại dưới tình huống không một ai biết, biến mất vô hình.
Chỉ trong khoảnh khắc, tu vi của phân thân đã đạt tới bình cảnh kim đan sơ kỳ.
Do có sự tồn tại của Thiên Chi Ách, dù cho vận chuyển ‘Thiên Ý Tuyền Cơ Công’ nhanh hơn nữa, tu vi cũng không cách nào tiến thêm một bước.
Lý Phàm khẽ nhíu mày, không dừng lại động tác cắn nuốt.
Cho dù lúc này thôn phệ bao nhiêu địa mạch chi lực đều lãng phí vô ích, cũng không đau lòng chút nào.
Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp chuyển hóa thành linh lực không ngừng tích góp trong cơ thể của phân thân, triệt để lấp đầy mỗi một góc trong thân thể.
Mắt thấy phân thân này sắp triệt để bạo phát, Lý Phàm vỗ ngực mình, hấp lực trong tay bắn ra.
Lần nữa đem linh lực dư thừa trong cơ thể bản thân tiến hành thôn phệ chuyển hóa.
Thời kỳ Thượng Cổ không có ‘Thiên Chi Ách’, sẽ không xuất hiện loại tình huống giống như Lý Phàm hiện tại, thu hoạch linh lực sẽ chỉ không theo kịp tốc độ gia tăng tu vi.
Nhưng sự tồn tại của bình cảnh tu hành, khiến cho Lý Phàm lúc này đang Thôn Thiên Thực Địa, lâm vào loại tình huống quỷ dị.
Cắn nuốt lực lượng chuyển hóa, tất cả đều dùng để gia tốc tu hành công pháp.
Nhưng vẫn như cũ không cách nào tiến lên.
Công pháp vận chuyển đã đạt tới tốc độ khủng khiếp, giống như thủy triều mãnh liệt, từng đợt đánh vào đê điều vô cùng kiên cố.
Lý Phàm cẩn thận cảm nhận, ghi nhớ tất cả những gì đã xảy ra trong cơ thể.
So với địa mạch chi lực dồi dào, lực lượng của tiểu Kim Đan tu sĩ căn bản không đáng nhắc tới.
Nhưng cỗ lực lượng vốn có lẽ có thể làm cho Kim Đan tu sĩ ít nhất thăng cấp đến Nguyên Anh kỳ, lại không ngừng bị hao tổn trong quá trình trùng kích Thiên Chi Ách.
Tuy nhiên, sự thật chứng minh những gì Lý Phàm đã làm không phải là vô ích.
Sau vô số lần trùng kích, bình cảnh rốt cục xuất hiện một tia dao động.
Đôi mắt của Lý Phàm lóe lên một tia tinh quang, lần nữa tăng thêm lực cắn nuốt.
Cỗ địa mạch chi lực này chạy từ vạn dặm tới, tất cả đều chảy vào trong cơ thể của Lý Phàm.
-Phanh!
-Phanh!
Dường như Lý Phàm có thể mơ hồ nghe được tiếng va chạm ầm ầm truyền đến từ bên trong cơ thể của mình.
Ngay trong loại sừng lực lẫn nhau này, hình như có thứ gì đó đang từ từ bị nghiền nát.
Bên tai truyền đến một tiếng vỡ vụn thanh thúy.
Một lát sau.
Tu vi và khí thế của Lý Phàm không ngừng mạnh mẽ tăng lên . Trong nháy mắt, từ vừa mới đột phá Kim Đan trung kỳ không lâu, hướng đến Kim Đan hậu kỳ.
Đúng lúc này...
Lý Phàm chợt cảm thấy đáy biển vốn còn có chút ánh sáng yếu ớt bỗng hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Không chỉ là bóng tối trong phạm vi tầm nhìn.
Hơn nữa còn là cảm giác âm u của không gian bị phong tỏa.
Không dừng lại động tác thôn phệ, Lý Phàm cùng lúc ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy một cự chưởng(bàn tay to lớn) không biết xuất hiện trên đỉnh đầu mình từ lúc nào.
Nó che đi tất cả mọi thứ, giáng xuống đầu.
Lý Phàm ở trước mặt nó, nhỏ bé như một con kiến hôi.
“Thao!”
Nhìn đại năng không biết từ đâu đến này, Lý Phàm thầm mắng trong lòng.
Nhưng phân thân của hắn giờ phút này vẫn đang vận chuyển “Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp”, giống như ăn phải gan hùm mật gấu, đối mặt với cự chưởng khủng bố như vậy mà không (có một) chút sợ hãi.
Ngược lại còn há miệng, muốn nuốt cự chưởng này xuống!
Kết quả là...
Tất nhiên không ngoài dự đoán.
Ngay sau đó, Lý Phàm bị mất liên lạc với phân thân.
Đúng là vạn hạnh trong bất hạnh (Trong cái rủi có cái may), vị tồn tại vô danh kia tuy ra tay, nhưng dường như cũng không có ý truy cứu.
Không có tra xét rõ ràng, tìm ra bản thể của Lý Phàm ở chỗ này .
Nếu không, chỉ sợ sẽ bị ép về lại tình trạng ban đầu.
Lý Phàm cẩn thận hồi tưởng lại thời điểm mà cự thủ vừa rồi xuất hiện.
“Chắc bởi vì ta mạnh mẽ đột phá nên mới dẫn tới Thiên Chi Ách?”
“Là thủ đoạn của thiên địa này tạo ra, hay là...”
Khẽ nhíu mày, tinh thể hóa đạo thạch trong đầu của Lý Phàm nở rộ ra lam sắc quang mang.