Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 725 - Chương 725. Luân Hồi Bố Thiên Cục

Chương 725. Luân hồi bố thiên cục Chương 725. Luân hồi bố thiên cục

Lý Phàm cảm ứng nơi Sát Cơ Vô Tướng khóa chặt. Đã hơn một năm trôi qua, người này vẫn chưa trở về Huyền Hoàng giới từ trong mắt biển.

Xem ra hắn đã thu hoạch được rất nhiều từ lần kỳ ngộ này.

“Không sao cả, ngươi không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta.”

Lý Phàm đưa mắt nhìn Vân Thủy Thiên Cung đang đứng sừng sững trên bầu trời một lát, gạt bỏ suy nghĩ của mình và lặng lẽ quay trở lại.

Đảo Thân Hóa.

Dạo gần đây, Diệp Phi Bằng rất đắc ý về bản thân.

Khoảng thời gian trước, từ sau khi vị tiên sư kia đem bọn họ đưa đến hòn đảo này và không thèm quan tâm đến bọn họ, bỗng nhiên xuất hiện lại lần nữa.

Đồng thời, đây cũng là lần đầu tiên hắn kiểm tra tiến độ tu hành của một đám trẻ ở trên đảo.

Những người khắc khổ tu luyện và tiến bộ vượt bậc sẽ được hắn ban thưởng linh thạch và đan dược.

Mà những người lơ là tu luyện, tu vi trì trệ thì sẽ bị trừng phạt phải chiến đấu cùng “ác nhân khôi lỗi” trong ba ngày ba đêm.

Nói văn vẻ thì là chiến đấu nhưng thực chất đó là ẩu đả đơn phương.

“Ác nhân khôi lỗi” là cách là bọn trẻ trên đảo gọi tên những khôi lỗi trông ngu ngu ngơ ngơ kia.

Ban đầu, bọn họ còn nghĩ rằng khôi lỗi này chắc rất dễ đối phó.

Sau khi tu hành một thời gian ngắn, một vài đứa trẻ kích động, chủ động khiêu chiến với khôi lỗi.

Người đầu tiên dám thử sức là Tôn Nhị Lang, hắn có thiên phú dị bẩm và thông thạo các loại võ thuật.

Chưa đầy nửa năm, hắn đã tu hành từ một người phàm trở thành Luyện Khí trung kỳ.

Cộng thêm bản thân hắn còn tinh thông võ học, có thể phát huy 200% sức chiến đấu trong thực chiến.

Trong những trận đấu giao hữu bình thường, hầu như không có đứa trẻ nào trên đảo có thể địch lại hắn được một hiệp.

Thế là, tâm tính Tôn Nhị Lang dần dần trở nên kiêu ngạo, hắn dẫn đầu khiêu chiến khôi lỗi Thiên Dương trước mắt bao người.

Kết quả ư, không cần nghĩ cũng biết.

Khôi lỗi Thiên Dương ghi nhớ phân phó của Lý Phàm, chỉ cần không đánh chết, không tổn thương căn cơ tu tâm của người khiêu chiến thì cứ vậy mà đánh.

Tuy bọn khôi lỗi ra tay rất có chừng mực nhưng lại khiến Tôn Nhị Lang cảm nhận sâu sắc cái gì gọi là lòng người hiểm ác, giả heo ăn thịt hổ.

Dường như thực lực của bọn khôi lỗi chỉ cao hơn Tôn Nhị Lang một chút, chỉ cần cố gắng hơn nữa là có thể đánh bại hắn.

Khôi lỗi Thiên Dương phát động Tôn Nhị Lang liên tục công kích.

Nhưng mỗi khi đến thời điểm quan trọng thì hắn đều bỏ lỡ một cách đầy tiếc nuối.

Lòng háo thắng cực cao của Tôn Nhị Lang đã khiến hắn chiến đấu cho đến khi ngã gục và ngất xỉu và trận đấu kết thúc.

Ngày hôm sau, Tôn Nhị Lang tỉnh dậy và lĩnh ngộ ra điều gì đó.

Sau khi bế quan tu luyện bảy ngày bảy đêm, hắn thật sự đã đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ.

Quá phấn kích, hắn quyết định lấy lại danh dự và thách thức Thiên Dương một lần nữa.

Kết quả…

Vẫn thiếu một chút nữa!

Lúc này, đám trẻ trên đảo đều nhận ra có điều gì đó không ổn.

Khôi lỗi tưởng chừng như trung thực hiền lành này đang cố ý trêu đùa bọn họ!

Trong cơn tức giận, Tôn Nhị Lang lại bị đánh đến ngất xỉu một lần nữa.

Những ngày sau đó, bất luận đám trẻ có thể hiện tu vi khi chiến đấu với đám khôi lỗi đến đâu thì nó cũng chỉ vận dụng lực lượng vượt trội hơn một chút.

Đồng thời, có đứa trẻ tức giận đến nỗi gọi thẳng Thiên Dương là đại ác nhân.

Cũng có một vài đứa trẻ mơ hồ hiểu ra rằng, khôi lỗi Thiên Dương là một đối tượng huấn luyện hoàn hảo.

Nên bọn họ bắt đầu không ngừng tìm kiếm Thiên Dương để đối chiến.

Đương nhiên, Diệp Phi Bằng cũng là một người trong số đó.

Thật ra, chiến đấu không phải là điều hắn mong muốn, nhưng với tư cách là người “đồng tu tam pháp” duy nhất trên đảo, Diệp Phi Bằng sẽ không bao giờ cho phép mình yếu thế hơn những người khác.

Đáng tiếc, thiên phú của hắn không phải cao nhất, ban đầu hắn còn có thể dựa vào tu luyện đồng thời cả nhục thân và tu vi để chiếm được ưu thế.

Tuy nhiên, khi cảnh giới của những người khác dần dần nâng cao thì biểu hiện của Diệp Phi Bằng trong đối chiến với Thiên Dương cũng dần bị những người khác đuổi kịp.

Ngay lúc hắn đang có hơi nóng lòng thì tiên sư tới.

Tuy thưởng phạt phân minh nhưng Diệp Phi Bằng vẫn có sự ưu đãi khác.

Sau khi tiên sư kiểm tra tiến độ tu hành và kiểm tra toàn diện thân thể của hắn.

Tiên sư cảm thấy “Định Hải Thần Kiếm” mà hắn đang tu hành có thể không còn thích hợp nữa.

Thế là, tiên sư hóa đi tu vi của hắn, đồng thời trao tặng cho hắn một công pháp mới là “Thương Hải Du Long Công”.

Diệp Phi Bằng tiến hành tu luyện công pháp “Thương Hải Du Long Công” này quả nhiên thông thuận hơn so với “Định Hải Thần Kiếm”.

Sang ngày thứ hai sau khi chuyển công pháp tu hành, hắn đã thành công đột phá đến Luyện Khí trung kỳ.

Cộng thêm đan dược mà tiên sư ban thưởng cho hắn đã khiến lực lượng mật tàng trong cơ thể được giải phóng.

Sau khi nhục thân cường hóa, cho dù là Tôn Nhị Lang đang ở cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ cũng không phải là đối thủ của Diệp Phi Bằng trong thực chiến.

Cuối cùng, Diệp Phi Bằng cũng cảm thấy yên tâm hơn một chút khi thân phận “hài tử vương” của hắn được củng cố.

Bình Luận (0)
Comment