Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 857 - Chương 857. Một Lưới Toàn Đánh Tan (2)

Chương 857. Một lưới toàn đánh tan (2) Chương 857. Một lưới toàn đánh tan (2)

Chu Thanh Ngang nghiêng đầu nhìn hắn, trầm mặc một hồi.

Mãi đến khi thấy Cao Viễn có chút chột dạ trong lòng, hắn mới lên tiếng: “Ha ha, chúng ta cũng coi như là đồng liêu nhiều năm. Cao huynh có lời gì cứ nói thẳng là gì!”

“Dựa vào tính tình Bí sứ đại nhân ta thấy, hắn không phải loại người đặc biệt coi trọng tài vật. Vì sao lần này bất chợt tỏ thái độ khác thường, động tác lớn liên tục?”

Lúc này Hà Chính Hạo cũng phụ họa nói: “Có phải đại nhân còn có mưu đồ sâu hơn trong này không? Ta cũng cho rằng đại nhân sẽ không chỉ vì độ cống hiến mà điều động binh lực như vậy.”

Chu Thanh Ngang trầm ngâm rất lâu cũng không trả lời.

Giống như đang tự hỏi cái gì.

Hà Chính Hạo và Cao Viễn thấy thế, nhất thời biết bản thân đã đoán trúng. Trái tim nhảy lên, có phần mong đợi.

Một lát sau, Chu Thanh Ngang cuối cùng quyết định, trực tiếp lấy thần thức truyền âm nói: “Bí sứ đại nhân không có nói rõ cho ta, đây cũng là suy đoán của bản thân ta.”

“Coi như là mua vui cho hai vị đạo hữu, nhất định đừng coi là thật!”

Hai người gật đầu lia lịa tỏ vẻ mình đã biết.

“Rất có thể hai vị tiên quân Hóa Thần Hồng Hi và Tử Vân sắp trở về biển Tùng Vân.”

Thân thể Hà Chính Hạo và Cao Viễn hơi run rẩy, trong nháy mắt như tự mình hiểu ra.

“Không chỉ có thế, những tu sĩ Nguyên Anh bị điều đi trong Thiên Cơ đường và Sách Trận đường đảo Vạn Tiên trước đó sợ là ít ngày nữa cũng sẽ trở về biển Tùng Vân.”

“Bí sứ đại nhân nói cho cùng cũng là nhận lệnh từ bên trên, căn cơ nông cạn. Mà bản thân hắn cũng chỉ là tu vi Kim Đan, ở trước mặt một đám tu sĩ Nguyên Anh già đời, sợ rằng không chiếm được lợi ích.”

“Thế nên Bí sứ đại nhân hắn muốn thông qua phương pháp này tạo thế vì chính mình. Nếu như suy đoán là thật, bọn họ thật sự trở về, Bí sứ đại nhân rất có thể sẽ tuyên bố miễn trừ nợ nần của các tu sĩ, lung lạc nhân tâm.”

“Nếu như suy đoán xảy ra sai lầm, như vậy Bí sứ đại nhân cũng kiếm lời đầy bồn đầy bát, không có tổn thất gì.”

“Chu Thanh Ngang” thì thầm nói ra suy đoán của mình, Cao Viễn nghe vậy bèn không nhịn được đập bàn tán dương: “Nếu như kế này thành công, e là phần lớn tu sĩ của cả biển Tùng Vân đều phải nhận ân huệ của Bí sứ đại nhân.”

“Cho dù hai vị tiên quân Hóa Thần Hồng Hi và Tử Vân trở về, muốn động vào Bí sứ đại nhân cũng phải cân nhắc hậu quả trong đó.”

“Đại nhân quả nhiên nghĩ sâu tính kỹ, đi một bước nhìn trăm bước, không phải người chúng ta có thể phỏng đoán.”

Không nghĩ tới trong kế hoạch vơ vét của cải nhìn như đơn giản lại có nhiều cong quẹo như vậy, Hà Chính Hạo cũng không kiềm nổi cảm thán.

Hai người đều bái phục vô cùng.

Chỉ là bọn họ không mảy may ý thức được, chính mình không để ý đến khâu mấu chốt nhất trong kế hoạch nhìn như có thể tròn vo kín kẽ này.

Đó chính là sau khi Lý Phàm hấp thu độ cống hiến còn thật sự có thể làm được tỉ suất lợi tức “năm năm 200%” không.

Có lẽ là vì năng lực khó tin Lý Phàm đã bày ra nhiều lần lúc trước đã hoàn thành tẩy não bọn họ trong lúc vô tri vô giác.

Lại hoặc là bọn họ tự mình não bổ Lý Phàm là Trường Sinh thiên tôn rơi xuống cảnh giới, khiến cho sự tín nhiệm của bọn họ đối với năng lực của Lý Phàm đã đạt đến mức gần như không cần suy nghĩ.

Tóm lại, đối với việc Lý Phàm có thể hoàn thành mục tiêu của kế hoạch quyên tư lần này hay không, bọn họ không nghi ngờ chút nào.

Chỉ là năm năm gấp ba thôi á?

Làm sao có thể làm khó Bí sứ đại nhân tôn kính?

Nhưng trên thực tế...

Nghiêm túc mà nói, cho dù Lý Phàm đã luân hồi mấy đời ở biển Tùng Vân, biết rõ tiên cơ.

Lần này thật sự không làm được.

Không phải là hắn vô năng, thật sự là lúc tư sản bành trướng đến mức độ nhất định, muốn gấp bội nữa thì độ khó cũng tăng lên cấp luỹ thừa.

Nói trắng ra là, Lý Phàm chỉ là kẻ đầu cơ dựa vào mua đi bán lại kiếm lợi nhuận chênh lệch giá.

Chứ không phải người chế tạo tài phú.

Hắn không phải Vạn Tiên Minh có thể sinh ra độ cống hiến vô hạn không có hạn chế.

Mấy ngàn vạn độ cống hiến dưới thao tác của hắn có lẽ còn có thể miễn cưỡng gấp mấy lần được.

Nhưng nếu như là mấy trăm triệu, mấy tỷ...

Trừ khi giữa Vạn Tiên Minh hoặc là Ngũ Lão hội lại bùng nổ một trận đại chiến không gì bì được, mà hắn cũng có thể biết trước mới được.

Nhưng làm không được cũng không sao.

Dù sao từ lúc mới bắt đầu hắn đã không định thực hiện lợi nhuận hứa hẹn.

Đây cũng là vì sao quyên tư lần này phải niêm phong năm năm.

Năm năm sau, Xích Viêm đốt biển, biển Tùng Vân sẽ thành một vùng đất chết.

Đều đã chết hết, mấy món nợ nần này tự nhiên cũng sẽ không cần trả.

Thay vì chờ sau khi bọn họ thân tử đạo tiêu, độ cống hiến bị Vạn Tiên Minh thu hồi vô ích. Còn không bằng cho phế vật Lý Phàm sử dụng.

Vì vậy Lý Phàm không có tí áp lực tâm lý nào.

Còn chuyện Lan Thương và Hạo Hiên tiên quân cùng một số khá nhiều tu sĩ Nguyên Anh sắp trở về gì đó, tuy cũng là sự thật nhưng cũng đều là lí do thoái thác dùng để lừa gạt hai người Hà Cao thôi.

Bọn họ có về không, Lý Phàm thật sự không để ý.

Bình Luận (0)
Comment