Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 917 - Chương 917. Chấp Chưởng Dược Vương Tông (2)

Chương 917. Chấp chưởng Dược Vương tông (2) Chương 917. Chấp chưởng Dược Vương tông (2)

Dẫn theo bọn họ ra khỏi Dược Vương đỉnh, cùng đợi phân thân của Chu Thanh Ngang đến.

Sau gần nửa ngày, Chu Thanh Ngang lặng lẽ tới.

“Cho dù các ngươi nhìn thấy cái gì, cũng đừng hoảng sợ, giữ im lặng là được. Mọi chuyện đã có vị Chu tiền bối này, các ngươi nghe theo sắp xếp của hắn là được!” Lý Phàm nói.

Chư vị đệ tử Dược Vương tông đều gật đầu đồng ý.

Cho nên dưới sự hướng dẫn của Chu Thanh Ngang, nhóm đệ tử Dược Vương nhóm đầu tiên đã sừng sững đi tới thành Tùng Vân của Vân Tiêu.

Nói về trình độ phát huy khí thế, năm đó tông môn Dược Vương tông, cũng không hề kém thành Tùng Vân chỗ này.

Thế nên bọn họ cũng không có bao nhiêu kinh dị.

Mà những người khác trong thành thấy một đám tu sĩ xa lạ đi theo sau Chu Thanh Ngang, tuy cảm thấy có chút tò mò, nhưng cũng chỉ nghĩ đây là việc trong thành, không để ý nhiều.

Có người chủ chính thực tế Chu Thanh Ngang dẫn đường ở phía trước, đoàn người không chút trở ngại, thuận lợi đi tới nội đường bố chính.

Cao Viễn đã đứng chờ ở đây từ trước.

“Cao đạo hữu, làm phiền!” Chu Thanh Ngang chắp tay.

“Không dám, không dám.” Cao Viễn không dám sĩ diện, vội vàng đpá lại, đồng thời cẩn thận quan sát nhóm tu sĩ phía sau Chu Thanh Ngang.

Đúng như đã nói, toàn bộ đều là tu sĩ Trúc Cơ, nhưng bọn họ khiến Cao Viễn cảm thấy rất kỳ quái.

“Đây là...”

Ánh mắt Cao Viễn híp lại, chỉ chốc lát sau giống như nghĩ tới điều gì, con ngươi chợt co rút lại,

“Tu sĩ Cổ pháp?!” Hắn không nhịn được nhìn về phía Chu Thanh Ngang, thử dò xét.

Chu Thanh Ngang khẽ mỉm cười: “Sao nào? Ta không lừa đạo hữu chứ? Nhưng người này, thật sự là một vị bạn tốt của ta phát hiện từ trong bí cảnh.”

“Giống như Bí sứ đại nhân, đều là Cổ tu sĩ hàng thật giá thật!”

“Khó trách đại nhân đối với chuyện lần này mở một con mắt nhắm một con mắt.” Cao Viễn bừng tỉnh đại ngộ.

Đồngt hời hoàn toàn yên lòng, đám người kia, tuyệt đối không thể là gián điệp của Ngũ Lão hội!

Không nói đến chuyện Cổ pháp khác hẳn với pháp hiện tại. Cho dù là khí chất trên người, hay là tu thành Đạo Cơ, Kim Đan, Cổ tu sĩ cũng hoàn toàn khác biệt với tu sĩ hiện tại. Cảm giác hơi nhạy cảm một chút cũng có thể phát hiện được sự khác biệt giữa bọn họ. Phái Cổ tu sĩ làm gián điệp...

Ngũ Lão hội chắc không ngu suẩn tới mức này.

Huống hồ, Cổ tu sĩ đã sớm biến mất khỏi thế gian nhiều năm. Cho dù Ngũ Lão hội muốn, cũng chưa chắc đã có thể chọn được người thích hợp.

Nghĩ tới đây, nghi ngờ trong lòng Tu Viễn bay sạch.

Nếu thật sự không phải gián điệp, chỉ là giấu diếm thân phận Cổ tu sĩ, vậy thì dễ làm.

Cho nên Cao Viễn lấy ra một mảnh ấn phù, lần lượt hỏi thăm thân phận của những tu sĩ này, tự mình ghi danh cho họ.

“Mạnh Vô Thế, tán tu quy thuận, tu vi Trúc cơ...”

“Kỳ Dụ, tán tu quy thuận...”

Tuy chỗ của Vạn Tiên Minh ở sát biên giới biển Tùng Vân, nhưng dù sao cũng là một châu đất, hàng năm tu sĩ mới vào liên minh lên tới nghìn vạn.

Nhiều hơn mấy người này, căn bản không có chút thu hút nào.

Chỉ chốc lát, ba mươi đệ tử thượng cổ Dược Vương tông này, đều đã lặng yên không một tiếng động trở thành một thành viên trên danh nghĩa của Vạn Tiên Minh.

“Làm phiền Cao đạo hữu rồi!” Chu Thanh Ngang cười nói, trong khi nói chuyện đã chuyển ba vạn độ cống hiến đi qua.

Đây đương nhiên là trả thù lao cho Cao Viễn rồi, một ngàn độ cống hiến cho một tu sĩ, tuy không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối không phải là ít.

Dù sao cũng chỉ là chuyện động tay một chút.

Huống hồ hai bên đều biết, đây chỉ là một nhóm đầu tiên, về sau vẫn còn nhiều.

Cao Viễn cũng không già mồm cãi láo, lập tức nhận lấy độ cống hiến, hơn nữa chủ động cam kết: “Sau này nếu như còn có Cổ tu sĩ cần vào liên minh, cứ tới tìm ta là được. Thủ tục liên quan, ta nhất định làm ổn thỏa, không có một chút sơ suất nào.”

“Chẳng qua, đề phòng bị người phát hiện manh mối, tốt nhất vẫn từng nhóm, cách nhau.” Cao Viễn có chút uyển chuyển nói.

Chu Thanh Ngang chắp tay: “Vẫn là Cao đạo hữu suy nghĩ chu toàn, tiếp theo, phải thường xuyên làm phiền ngươi rồi.”

Trong lòng Cao Viễn nhẹ nhàng nhảy, hạ thấp tiếng nói: “Đạo hữu tiết lộ cho ta một chút, Cổ tu sĩ trong bí cảnh này, rốt cuộc có bao nhiêu vị?”

Chu Thanh Ngang cười không đáp, chỉ là làm một thủ thế “bốn” sau đó lập tức dẫn các đệ tử Dược Vương tông rời đi.

“Bốn trăm? Xem ra bí cảnh này có kích thước không nhỏ đâu, khó trách người bạn tốt kia của Chu Thanh Ngang muốn độc chiếm...” Cao Viễn âm thầm có chút giật mình.

Chủ trì chính vụ của biển Tùng Vân mấy năm, hôm nay tầm mắt của Cao Viễn cũng coi như là không tầm thường.

Nhưng dù vậy, hắn cũng tuyệt đối sẽ không, cũng không dám nghĩ tới, thủ thế “bốn” kia của Chu Thanh Ngang, căn bản không phải nói về bốn trăm.

Mà là bốn nghìn.

Không dẫn ba mươi tên đệ tử Dược Vương tông đã được thu xếp thân phận dẫn vào không gian Thiên Huyền Kính, mà dẫn bọn họ tới một động phủ trong khu cư trú trung tâm của Tùng Vân tiên thành.

Trong một gian mật thất trong động phủ, đồng loạt để hơn năm mươi mảnh Thiên Huyền Tiểu Kính.

“Trước tiên từng người các ngươi làm quen thao tác cơ bản của Thiên Huyền Tiểu Kính trước.”

Chu Thanh Ngang biểu diễn một lần cho mọi người, sau đó phân phó.

Bình Luận (0)
Comment