Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 945 - Chương 945. Tùng Vân Việc Cuối Cùng (2)

Chương 945. Tùng Vân việc cuối cùng (2) Chương 945. Tùng Vân việc cuối cùng (2)

“Không nhiều, chỉ cần hai ba trăm triệu thôi.” Chu Thanh Ngang cũng thản nhiên nói.

Tu sĩ Ngũ Lão hội bỗng hóa đá.

“Bao... nhiêu?” Nhất thời, hắn hoài nghi mình đã nghe lầm.

Chu Thanh Ngang nói lại lần nữa.

“Việc này... Đạo hữu chờ chút, ta phải xin chỉ thị.” Hắn lau mồ hôi trên trán, đến giọng điệu cũng hơi run rẩy.

Chu Thanh Ngang vẫy tay, bảo hắn nhanh đi.

Lần này mất nhiều thời gian hơn lần xin chỉ thị trước đó, tu sĩ hắc y gần như hư thoát.

“Này, bên trên đã đồng ý với yêu cầu của ngươi. Nhưng...”

Hắn hơi lo lắng: “Danh sách vật tư vừa bàn đến có thể phải điều chỉnh.”

“Sao?” Chu Thanh Ngang lộ ra vẻ không hài lòng, xoay người rời đi.

“Chờ chút! Chờ chút!” Tu sĩ hắc y vội vàng bước lên níu lại.

“Việc gì cũng có thể thương lượng! Đạo hữu, số lượng linh thạch chế thức ngươi cần quả thật quá nhiều. Còn muốn không bị Vạn Tiên Minh chú ý điều tra đến, việc đã khó càng thêm khó hơn!” Hắn giải thích.

“Nếu không phải là việc khó, ta tìm các ngươi làm gì? Tự ta giải quyết cho xong.” Chu Thanh Ngang lạnh lùng nói.

Tu sĩ Ngũ Lão hội liên tục gật đầu, không dám phản bác.

Hai bên lại đàm phán một hồi, cuối cùng đã đạt được thỏa thuận.

Cùng với lúc một đạo kim quang bay vào trong cơ thể Chu Thanh Ngang, gián điệp hắc y cũng từ từ hòa tan vào trong kim quang, dần biến mất.

Tuy nhiên, trên mặt hắn không hề có chút sợ hãi hay hoang mang.

Hắn chỉ căn dặn Chu Thanh Ngang địa điểm và chi tiết giao hẹn của lần giao dịch tiếp theo.

Sau khi gián điệp hắc y hoàn toàn biến mất, Chu Thanh Ngang cẩn thận quan sát một lát rồi khẽ lắc đầu.

“Lấy người làm khế ước, không sợ sống chết. Đúng là tà môn.”

Ngay sau đó hắn tiêu hủy toàn bộ dấu vết ở nơi này, lặng lẽ trở về.

Mười ngày sau, Chu Thanh Ngang lại gặp được một gián điệp hắc y có khí tức tương tự, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.

Cũng giống như lần trước, hắn đưa ra một viên ‘Không Minh Thạch Mẫu’, vật tư cần thiết trong danh sách đều ở trong đó.

Sau khi kiểm tra sơ qua một lượt, Lý Phàm cũng nói ra danh tính của tu sĩ thượng cổ được khai quật ra đó.

“Pháp Vương Huyền Thiên giáo?”

Sau khi đối phương biết được, hiển nhiên vô cùng kinh ngạc.

Tuy nhiên, có vẻ điều này đã được dự đoán trước, rất nhanh hắn đã khôi phục lại vẻ bình thường.

“Quả nhiên Huyền Thiên giáo ngày xưa còn có tàn dư còn sót lại trên thế giới này. Là người lẩn trốn ở Tử Tiêu tông, cuối cùng là…” Tu sĩ Ngũ Lão hội thì thầm tự nhủ.

Nói đến đây, hắn nhìn về hướng Chu Thanh Ngang.

“Chính xác là chuyện đó rất quan trọng đối với Ngũ Lão hội bọn ta. Tuy nói là giao dịch, nhưng vẫn cần phải cám ơn đạo hữu. Cồn về độ cống hiến cần tẩy trắng …”

Hắn ngừng một lát, nói: “Trong vòng một tháng, sẽ có hơn mười tu sĩ với thân phận khác nhau mang theo linh thạch chế thức an toàn đến gõ cửa. Đạo hữu chỉ cần chuyển độ cống hiến cho bọn họ là được.”

Dường như sợ Chu Thanh Ngang lo lắng, hắn còn nói thêm: “Những tu sĩ này đều sử dụng những thân phận trống rỗng mà Ngũ Lão hội chúng ta đã tạo ra từ trước đến nay. Sau khi hoàn thành giao dịch không lâu, sẽ vì đủ loại nguyên nhân mà chết đi. Không cần lo lắng bị truy tra, lộ bí mật.”

Sau khi thận trọng bàn giao mật ngữ chắp đầu, lần này giao dịch của hai bên coi như cơ bản hoàn thành viên mãn.

“Rất kỳ vọng sự hợp tác tiếp theo của chúng ta.” Lúc rời khỏi, tu sĩ áo đen của Ngũ Lão hội nhìn Chu Thanh Ngang, chầm chậm nói.

“Ta cũng thế.” Chu Thanh Ngang chắp tay, cười đáp.

Nói xong hắn xoay người rời đi.

Cho đến khi hình bóng của Chu Thanh Ngang biến mất phía chân trời, tu sĩ Ngũ Lão hội mới cau mày, nói nhỏ: “Chu Thanh Ngang, Lý Phàm…”

“Thân phận thật sự của bọn họ cuối cùng là thế nào. Điều tra lâu như vậy, một chút tin tức hữu dụng cũng không tìm được.”

“Phúc Thiên hội, có thực sự tồn tại không? Hay là nói, căn bản vốn là cái xác để một vài tu sĩ trong nội bộ của Vạn Tiên Minh muốn dùng tin tức có được của bản thân đổi lấy tài nguyên?”

Nghĩ một hồi lâu, hắn cười bình thản.

“Bất luận thế nào, có thể cung cấp tình báo cho chúng ta là được. Nội bộ Vạn Tiên Minh càng loạn càng tốt!”

Hình bóng của tu sĩ Ngũ Lão hội càng lúc càng nhạt dần, biến mất giữa không trung.

Mà sau khi hoàn thành giao dịch Chu Thanh Ngang cũng giống như không có chuyện gì xảy ra, trờ về Tùng Vân tiên thành.

Ra tay độ cống hiến cực lớn thế này, hắn đã sớm chuẩn bị sẵn cho việc tin tức bị lộ rồi. Nhưng không sao, phía Ngũ Lão hội nhiều nhất cũng suy đoán “Tu sĩ của Thiên Cơ tông Lý Phàm” cũng là thành viên của Phúc Thiên hội, thậm chí có thể đoán được, thân phận tu sĩ thượng cổ cũng là giả.

Nhưng thân phận thật sự của Lý Phàm thì tuyệt đối không thể nào đoán ra được.

Ai có thể nghĩ rằng, thân phận thực sự của tu sĩ không ít phong ba lên đường ở Huyền Hoàng giới này, là một vị “người phàm” đến từ thế giới nhỏ?

Đợi không lâu sau, toàn bộ chân tướng đều bị đều bị chôn vùi ở trong thảm họa diệt giới. Tính ra có muốn tra đi nữa, cũng không thể nào tra được.

Dòng sông thời gian lao nhanh về phía trước, tất cả đều tiến hành ổn định từng bước một rồi.

Số lượng tu sĩ tỉnh lại của Dược Vương tông đã đạt đến ba trăm mười sáu người, tính cả Liễu Tam.

Bình Luận (0)
Comment