“Ta vẫn chưa phản ứng lại kịp, tơ mảnh màu đỏ cứ như một thanh kiếm sắc bén, xé không gian mà bay ra. Trong chớp mắt chém xuống sáu cái đầu của quái điểu đó!”
“Hơn nữa dây đỏ vẫn không rời ra, lại kéo thân hình còn sống sờ sờ của nó xuống đất!”
“Lúc ấy ta xem mà ngây ngốc! Bạch tiên sinh thật là quá mạnh rồi!”
…
“Tiểu Hắc, ta nhận được một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, có thể sẽ không truyền tin cho ngươi trong một khoảng thời gian dài.”
“Thật xin lỗi nha. Nhưng cũng không sao, đợi ta quay về là được!”
…
“Tiểu Hắc, ngươi nói xem, vì sao tu sĩ rõ ràng trước đây là con người. Nhưng một khi bước lên con đường tu tiên, lại có thể tàn nhẫn với đồng loại mình như thế kia chứ?”
…
Từng cảnh tượng nhanh chóng lướt qua trước mắt Lý Phàm.
Thế là Lý Phàm biết được, Hứa Khắc đã từng đến Thú Chủng giới này, gặp qua Tiểu Hắc một lần.
Lúc đó Hứa Khắc đã trở thành một thiếu niên thanh lịch, anh võ bất phàm.
Một chủ một tớ gặp nhau, ở bên đầm nước trong trên đỉnh núi này nói chuyện rất lâu.
Sau đó cuối cùng Hứa Khắc vội vã mà đến rồi vội vã mà đi.
Tiểu Hắc vốn đòi đi cùng với Hứa Khắc, lại ngại thứ nhất là lúc đó cấm chế mà Đế Tam Mô tạo ra vẫn còn, thứ hai là Hứa Khắc nói bên ngoài xảy ra biến cố lớn, nó mà theo ra ngoài ngược lại sẽ gặp nguy hiểm.
Để Tiểu Hắc ở đây, đợi thời cơ chín muồi, hắn sẽ đến đón Tiểu Hắc rời khỏi.
Sau khi ly biệt, hai người lại truyền tin nhiều lần.
Chỉ là thời gian cách nhau mỗi lần một lâu hơn, từ giọng điệu trong hình ảnh truyền tin, cũng có thể thấy được sự trưởng thành của Hứa Khắc.
Cho đến một ngày kia…
Tiểu Hắc đột nhiên mất đi cảm ứng của Hứa Khắc.
Thân là linh thú bên đời của Hứa Khắc, tuy không còn quan hệ chủ tớ nữa, nhưng giữa bọn họ vẫn có một mối liên hệ huyền diệu nào đó.
Dù cho có cách xa ngàn vạn dặm, dù cho có cách nhau bao nhiêu thế giới.
Tiểu Hắc vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của Hứa Khắc.
Mà bây giờ lại xuất hiện tình huống mất đi cảm ứng này, chỉ có một khả năng.
Đó chính là Hứa Khắc chết rồi.
Làm Thiên Mệnh Huyền Điểu, Tiểu Hắc tất nhiên vô cùng hiểu rõ khí vận Hứa Khắc phi phàm cỡ nào.
Khí vận tử kim, tỉ người không gặp được một. Dù đến nơi nào cũng gần như có thể gặp dữ hóa lành, gặp nạn chuyển an, bảo vật vô số dễ như trở bàn tay, cơ duyên không ngừng.
Nhân vật giống hắn, sao có thể chết dễ dàng được?
Quả thật, khí vận không phải vạn năng. Người mang đại khí vận không đồng nghĩa với thân thể bất tử. Nếu gặp phải kiếp nạn mà mệnh cách khó có thể thừa nhận thì vẫn có nguy cơ vẫn lạc.
Nhưng Hứa Khắc ngoại trừ có chỗ dựa là khí vận, hắn còn có dây đỏ của Bạch tiên sinh phù hộ. Tuy chỉ là một đoạn dây nhỏ vẫn có thể trọng thương cường giả đứng đầu tộc đàn yêu thú, ‘Xích Cửu Đầu’. Thực lực của Bạch tiên sinh thật sự mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng. Trong lần trao đổi cuối cùng với Hứa Khắc, Tiểu Hắc biết được dây đỏ trên cổ tay hắn vẫn còn một chút. Tiểu Hắc tin chắc trong Huyền Hoàng giới này, dù Hứa Khắc gặp phải nguy hiểm gì, dây đỏ còn lại vẫn có thể giúp hắn chạy thoát.
Vậy nên, Tiểu Hắc căn bản không thể lý giải và chấp nhận cái chết không rõ của Tiểu Hắc. Nó thề rằng phải biết rõ ràng nguyên nhân Hứa Khắc chết.
Sau khi cấm chế của Đế Tam Mô buông lỏng, nó không để ý gông xiềng hạn chế của thế giới này, mạnh mẽ rời khỏi Thú Chủng giới. Nó định dọc theo quỹ tích nhân sinh Hứa Khắc, dò tìm bí mật khiến hắn chết.
Tiểu thế giới phụ thuộc Huyền Hoàng giới nhiều vô số, chỉ căn cứ vào đôi ba câu nói năm đó mà muốn điều tra rõ chân tướng, tất nhiên là muôn vàn khó khăn. Tuy nhiên Thiên Mệnh Huyền Điểu và Hứa Khắc từng là chủ tớ, đã được định mệnh âm thầm dẫn dắt, sau khi hao tốn nghìn năm, Tiểu Hắc trong một lần trùng hợp, tiến vào một tiểu thế giới khá mênh mông. Trên bầu trời lơ lửng thi thể Xích Cửu Đầu giúp Tiểu Hắc hiểu rõ bản thân rốt cuộc tìm đến đúng nơi.
Mà sau khi gặp bạn cũ chim loan xanh, Tiểu Hắc từ lời nàng hiểu được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Sau khi thoát khỏi Ngự Thú tông, hắn dàn xếp lại bên trong một tiểu thế giới tên là ‘Linh Hư giới’, sau đó trải qua một đoạn thời gian phát triển tương đối bình ổn. Tuy mật độ linh khí ở Linh Hư giới yếu hơn Huyền Hoàng giới một chút, nhưng vẫn miễn cưỡng thỏa mãn điều kiện cần để đệ tử môn phái sinh sống. Bởi vì hạn chế pháp không thể đồng tu vẫn tồn tại nên Ngự Thú tông định ra hai loại phương án tương lai cùng tiến hành song song. Một là tập trung tất cả đệ tử có thiên phú tốt nhất, sau đó để chưởng môn, chư vị trưởng lão thống nhất truyền thụ tri thức cả đời. Ký thác hi vọng vào nhóm người này tương lai có thể thôi diễn công pháp mới, cung cấp cho người trong Ngự Thú tông tu hành. Hai là nghiên cứu pháp môn dù không tu hành ‘Ngự Thú Chân Quyết’ mà vẫn có thể tâm linh tương thông với yêu thú.
Một bên là “diễn pháp”, một bên là “ngự thú”. Hai loại phương án cùng vẽ song song, nếu cho Ngự Thú tông đủ thời gian, chưa chắc không thể tái hiện thời kì đỉnh phong ngày xưa.
Tuy thiên phú ngộ đạo Hứa Khắc không tốt, nhưng lại vô cùng thân cùng thân thiết với yêu thú. Vì thế dưới hiệu lệnh chưởng môn, hắn trở thành một thành viên nghiên cứu phương pháp ngự thú mới. Mỗi ngày quan sát chí bảo Ngự Thú tông ‘Vạn Thú Chuyển Luân’, say mê nghiên cứu, thời gian trôi qua không biết ngày tháng.