Hỗn Độn Đế Quyền mà Vương Bình triển khai thật sự quá kinh khủng, vượt xa hơn so với bất kỳ thiên cấp thần thông nào khác, thậm chí là thần thông được ghi lại trong thứ phẩm tiên kinh phỏng chừng so ra cũng còn kém hơn Hỗn Độn Đế Quyền.
“Hay cho một cái Hỗn Độn Đế Kinh, hay cho một cái Hỗn Độn Đế Quyền. Uy lực bực này, thậm chí là lấy ra trân bảo thứ phẩm tiên kinh của tộc ta cũng không thể bằng. Hỗn Độn đạo, thật sự là đạo của mọi đạo.”
Nhìn thấy cú đấm kinh khủng này, Chuẩn Tiên Cố gia vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, không ngừng tán thưởng.
Chuẩn Tiên của Tiên tháp cũng như thế.
Sau đó, hai lão quái vật ánh mắt lóe lên, trong lòng sinh ra ít nhiều tâm tư.
Về phần Đại Đế áo bào lam sắc mặt đại biến, lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
Đối mặt một quyền này, hắn ngăn không được, có trốn cũng không thoát, cuối cùng sẽ hoàn toàn bị oanh sát, cứ thế ngã xuống.
Sức mạnh của quyền này đã đạt đến cấp độ đáng sợ như vậy.
Tuy nhiên, Đại Đế áo bào lam nhanh chóng bình tĩnh lại, tế ra một thứ giống như con rối.
Khi con rối xuất hiện, ánh sáng đỏ kỳ lạ cũng bắt đầu xuất hiện, một hình bóng dần xuất hiện trong ánh sáng đỏ.
Đó là một con quái vật giống hệt như ác quỷ trong truyền thuyết phương Tây, hơi thở của nó máu me tàn bạo, cũng mạnh mẽ đến cực hạn, vượt xa cấp độ của Đại Đế.
“Rống!”
Sau khi ác ma này xuất hiện, nó rít lên.
Chỉ với một tiếng rít gào, nó đã làm vỡ nát Hỗn Độn Đế Quyền của Vương Bình, khiến Vương Bình biến sắc, không do dự kích hoạt hiệu quả của thiên phú màu vàng – Vô hiệu hóa tổn thương.
Tuy nhiên, rõ ràng thiên phú màu vàng mà Vương Bình kích hoạt không thể chống lại sức mạnh của ác ma vượt qua cấp độ Đại Đế, cũng không thể phát huy hiệu quả cần có hoàn toàn, không thể làm cho Vương Bình trở nên miễn nhiễm với tổn thương, hắn vẫn bị chấn cho khí huyết sôi trào, thân hình rạn nứt.
Mặc dù nhanh chóng phục hồi sau khi bị tổn thương, nhưng Vương Bình vẫn bị thương.
Ngoài việc Vương Bình bị thương, mười tinh vực ngay trước mặt cũng bị con ác ma này phát ra tiếng hét làm vỡ tan tành, bị hủy diệt hoàn toàn.
Thậm chí, một Đại Đế bình thường không may khác cũng bị dư chấn lan đến, cơ thể cũng bị nứt toạc.
Dù hắn nhanh chóng thân hồi thân hình, nhưng rõ ràng đã chịu thương cực kì nghiêm trọng.
Một cảnh này đã khiến phần đông tu sĩ chấn động, họ hoàn toàn không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Bọn họ vốn nghĩ rằng trận đế chiến này đã sắp kết thúc, kết cục sẽ là Chuẩn Đế đại viên mãn mạnh mẽ trấn sát Đại Đế.
Nhưng không ai có thể nghĩ rằng sẽ có biến cố như vậy.
Đại Đế áo bào lam đã triệu hồi ra một con ác ma vượt qua cấp độ Đại Đế, một tiếng hét đã hủy diệt Hỗn Độn Đế Quyền của Vương Bình, hủy diệt hơn mười tinh vực, gần như đánh chết một Đại Đế đến xem náo nhiệt.
“Con quái vật này không phải là sinh vật của thế giới chúng ta, nó đến từ Chư Thiên. Lực lượng khủng khiếp này, chẳng lẽ nó đã đạt đến cấp độ tiên?”
Rất nhanh, phần đông Đại Đế đều tỏ ra mười phần kiêng kị đối với con ác ma này, sắc mặt ai cũng nghiêm nghị, nhìn ra sự thật về ác ma, thì thào tự nói.
Bọn họ là Chuẩn Tiên, đương nhiên có thể nhìn ra nhiều thứ.
Thậm chí, cả hai còn cảm thấy, nếu thật sự chiến đấu, có lẽ bọn họ không phải là đối thủ của con ác ma này.
“Tên Chuẩn Để ngay trước mắt này rốt cuộc nắm giữ thân phận gì mà có thể kéo các Đại Đế từ xa đến thế giới này còn mang theo một con quái vật kinh khủng như vậy.”
Tất cả các Đại Đế và cả hai vị Chuẩn Tiên đều không thể bình tĩnh, bắt đầu đoán mò về thân phận của Vương Bình.
“Các tiền bối, các ngươi thật sự để mắt ta, một người Đại Đế đến giết ta thì cũng thôi đi, nhưng lại còn mang đến một sinh linh cấp Chuẩn Tiên mạnh mẽ như vậy.”
Vương Bình nhìn vào ác ma trước mắt, cảm nhận được sức ép vượt trội của nó, thở dài một tiếng.
“Trước kia, ta cũng hiểu được đại tài tiểu dụng. Nhưng, xem chừng vị đại nhân kia cũng coi như nhìn xa trông rộng. Ta vẫn cứ nghĩ rằng, chỉ để đối đầu với một tên Chuẩn Đế, hắn lại phái ta một Đại Đế, đồng thời còn cho ta mang theo thứ này, quả là quá xem trọng ngươi và cũng xem nhẹ ta. Nhưng hiện tại xem ra, vẫn là do ta quá nông cạn, đối phó với một hậu bối vượt cấp như ngươi quả thật phải chuẩn bị một ít đại sát khí.”
Áo choàng của Đại Đế làm bào bay bay, thở dài một tiếng, chậm rãi nói.
“Nếu ta đã sử dụng đến đồ vật này, hậu bối, ngươi có thể yên tâm chết đi. Ta rất rõ ràng biết rằng ngươi muốn truyền tống, nhưng ở cấp độ của ngươi, ngươi cũng nên hiểu rằng truyền tống đòi hỏi chuẩn bị, sẽ tiêu tốn thời gian. Lúc này có là Đại Đế cũng có thể ra tay, càng không nói đến Chuẩn Tiên.”
Ngưng một lúc, Đại Đế áo bào lam lộ ra sát ý, trầm giọng nói.
“Điểm này, ta đương nhiên hiểu rõ.”
Biểu cảm của Vương Bình vẫn bình thản như trước, không hoàn toàn phủ nhận những gì Đại Đế áo bào lam nói.
Tất nhiên, hắn tự biết nhược điểm của truyền tống của group chat.
Tuy nhiên, điều đó chỉ xảy ra trong tình huống bình thường, nếu Alpha chi trả một cái giá lớn để bảo vệ hắn, hắn có thể thoát khỏi đây.
Hiển nhiên, Đại Đế áo bào lam không nghĩ rằng hội Alpha sẽ coi trọng một thành viên group như vậy, có thể hy sinh nhiều lợi ích của chính mình để bảo vệ một người.
Có thể, ở trong group chat người xuyên không đời thứ hai, những người xuyên không tiền bối này đã có ấn tượng không tốt về cách làm của Alpha.
Thực tế, Alpha cũng thực sự không đáng tin cậy, có nhiều thành viên cấp Đại Đế đều đã chết, nhưng nó hoàn toàn không quan tâm.
Có lẽ, thậm chí ngay cả khi bậc tiên chết trong nhiệm vụ, bọn họ cũng không quan tâm.
Tuy nhiên, đánh giá ở Vương Bình, Đại Đế áo bào lam cũng có vài phần đánh cược cùng đe dọa.
Nếu lúc trước, những đại lão trong group chat người xuyên không đời thứ hai chưa biết hắn yêu nghiệt như vậy, nếu đánh thì có thể chắc chắn rằng Alpha tuyệt đối sẽ không bảo vệ hắn.