Hắn ác chiến với áo bào lam Đại Đế có một ít chút lưu thủ, chỉ là kiểm tra sức chiến đấu của bản thân, cũng lo lắng áo bào lam Đại Đế có lá bài tẩy gì đó.
Nhưng, hắn bây giờ đã kiểm tra sức chiến đấu của bản thân, vậy thì không có gì phải lưu thủ.
“Hỗn Độn Đế Quyền!”
Vương Bình quát lạnh một tiếng, đấm ra một quyền, vô số khí hỗn độn tràn ra, hình thành một đôi đế quyền, mang theo uy thế phá vỡ tinh vực vô tận, đánh về phía Phong Tâm Đại Đế.
Lần này, Vương Bình trực tiếp mở ra thiên phú hoàng kim - Đa Trọng Tấu và thiên phú bảy màu - Phi Tiêu Bạo Phá hết sức hiệu quả.
Có lẽ, cũng là do Phong Tâm Đại Đế xui xẻo.
Lần này, phát động thiên phú bảy màu - Phi Tiêu Bạo Phá càng có hiệu quả bạo kích gấp mười lần.
Theo bạo kích gấp mười lần, một quyền này của Vương Bình uy lực tăng vọt đến cấp độ kinh khủng, phân hoá thành hai luồng, trực tiếp đánh nổ thần thông của Phong Tâm Đại Đế, sau đó đánh thẳng về phía Phong Tâm Đại Đế.
Việc này, khiến Phong Tâm Đại Đế lộ vẻ mặt sợ hãi, không nghĩ tới Vương Bình trong trận chiến trước đó còn có chỗ bảo lưu.
Cú đấm này, quá mạnh mẽ, nếu hắn bị đánh trúng, không chết cũng tàn phế.
Rõ ràng không giống với trong tưởng tượng của hắn.
Hắn, đã đánh giá thấp sức chiến đấu của Vương Bình.
Nhưng, điều này cũng không trách hắn, ai biết một Chuẩn Đế lại mạnh đến trình độ biến thái như vậy, Chuẩn Đế đại viên mãn có thể ôm sức chiến đấu tu vi kinh khủng như thế.
Lúc này, Phong Tâm Đại Đế đã muốn dùng thần thông bảo mệnh đáy hòm tránh thoát đòn đánh này.
Tuy rằng như vậy nhưng sẽ phải bỏ ra cái giá quá lớn, nhưng dù sao cũng còn hơn mạnh mẽ chống đỡ Hỗn Độn Đế Quyền này ngã xuống tại chỗ.
Chỉ là, Phong Tâm Đại Đế vừa mới dùng thần thông, biểu cảm đã cứng ngắc.
Bởi vì hắn phát hiện thần thông của mình lại mất đi hiệu lực.
Sau đó, hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỗn Độn Đế Quyền đánh về phía hắn, bao phủ hắn hoàn toàn.
Từ đây, hư không đổ nát, chôn vùi Phong Tâm Đại Đế cũng bị Vương Bình một đòn thuấn sát, hóa thành hư vô, ngay cả cơ hội khôi phục nhục thân cũng không có.
Khi Phong Tâm Đại Đế ngã xuống, toàn bộ thượng giới đều là chấn động, một viên hư huyễn Đại Đế quả lóng lánh, cuối cùng từ từ tiêu tan, hóa thành hư vô.
Sau đó, toàn bộ thượng giới tất cả sinh mệnh cổ tinh bắt đầu đổ xuống mưa máu.
Đại Đế, ở thượng giới vẫn tương đối đặc thù, một khi có Đại Đế ngã xuống, thì sẽ có dị tượng như vậy xuất hiện, xem như là chia buồn của Thiên đạo.
Cái này cũng là để chúng sinh thượng giới rõ ràng, có Đại Đế ngã xuống.
Trong lúc nhất thời, thượng giới, mười đại vũ trụ sinh linh vô tận, không cần biết là tu vi yếu ớt, hay là cường giả tự phong, toàn bộ đều vô cùng chấn động.
Đại Đế ngã xuống, là đại sự, bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện.
Đến mức những lão quái vật quan chiến kia, dù cho là Đại Đế cảnh, tất cả đều rơi vào im lặng, dùng ánh mắt khó mà tin nổi nhìn kẻ chân đạp tinh không, bóng dáng hăng hái kia, khó có thể hoàn hồn.
Tu vi Chuẩn Đế đại viên mãn, chỉ một cú đã đánh tan một Đại Đế mạnh, đây là loại phong cách gì vậy.
Loại sức chiến đấu kinh khủng này, cho dù có ở thời đại sáng chói nhất thượng giới, có lẽ tại thời đại chư tiên cùng tồn tại, cũng chẳng ai có thể làm được.
Nhất thời, tâm trạng của các Đại Đế trở nên phức tạp, họ rất muốn ra tay diệt trừ Vương Bình khi mà hắn vẫn chưa trở thành đế.
Nếu Vương Bình không chết, tương lai bọn họ sẽ thật sự vô vọng tiên duyên.
Nhưng bọn họ lại sợ mình thất thủ.
Một khi thất thủ, đắc tội với Vương Bình, chắc chắn sau này bọn họ sẽ chết, không còn một đường sống nào.
Đừng nói chi là, bọn họ cũng chưa rõ Các Chủ Lãnh Nguyệt Cửu Tinh các có lại ra tay cứu Vương Bình, rồi giết bọn họ không.
“Còn tranh tiên duyên gì đó. Một Chuẩn Đế vô địch, một người nghi là thành tiên Các chủ Cửu Tinh Các, ở trước mặt nhân vật này, tiên duyên nào có phần chúng ta.”
Cuối cùng, một số lão quái vật mất hết ý chí, đạo tâm cũng bị ảnh hưởng.
Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, gây kích thích rất lớn cho bọn họ, khiến cả người bọn họ trở nên vô cùng chán nản.
Nếu chỉ đơn thuần là đối mặt với Đại Đế cùng cảnh, trong khi thực lực của bọn họ yếu hơn rất nhiều, dù là thế nhưng khi đối mặt với Đỉnh Tiêm Đại Đế, thậm chí là nhân vật cấp Đế Quân, bọn họ còn dám nghĩ hết cách để mưu đoạt tiên duyên.
Nhưng đối mặt với quái vật như Vương Bình và Các chủ Cửu Tinh Các như vậy, bọn họ thật sự không có dũng khí để cạnh tranh.
Tiên duyên, ai muốn tranh thì tranh đi đi, dù sao bọn họ cũng không tranh giành, chỉ cầu mong có thể yên ổn cả đời, bảo vệ thế lực của nhà mình trong thời loạn thế sau này.
“Tên này thật khiếp người.”
Ánh mắt của Chuẩn Tiên Tiên lóe lên, đồng thời hắn còn nở nụ cười.
Còn về Chuẩn Tiên Cố gia, dù họ rất muốn ra tay giết chết Vương Bình, nhưng họ cũng kiêng kỵ với thái độ của Các Chủ Lãnh Nguyệt Cửu Tinh các và Chuẩn Tiên Tiên phủ, thế nên cuối cùng họ chỉ có thể im lặng theo dõi diễn biến.
Vương Bình cũng không quan tâm đến ý nghĩ của lão quái vật ở thượng giới.
Lúc này, hắn cũng đang khôi phục lại tinh thần, trong lòng hơi buồn bực.
Hắn thật sự không có ý định giết chết Đại Đế.
Thi thể của một Đại Đế đáng giá đến dường nào, huống hồ chi những món đồ tốt của Phong Tâm Đại Đế đều nằm trong thế giới cơ thể của chính hắn, nên chắc chắn là Vương Bình đã đánh vỡ cả bên trong thế giới cơ thể của hắn.
Kết quả là đến Vương Bình cũng không kiếm được bất kỳ lợi ích nào.
“Thiên phú bảy màu - Phi Tiêu Bạo Phá, ngươi thật sự làm hỏng đại sự của ta rồi.”
Vương Bình siết chặt quả đấm, càng nghĩ càng buồn rầu.
Phong Tâm Đại Đế là một Đại Đế tương đối mạnh, mặc dù hắn là tán tu, cũng không có xây dựng bất kỳ thế lực nào, nhưng tài sản của hắn chắc chắn rất kinh người, ít nhất là hắn có chục tỷ thần nguyên cực phẩm.