“Chọn nhầm đối thủ? Không, không quan tâm ai chống lại bổn toạ. Chỉ có điều, ngươi quá chướng mắt, cho nên ngươi phải chết ở chỗ này.”
Tay áo Vương Bình tung bay, vẻ mặt lạnh lùng, cho dù Tiên Chủ triệu hoán ra dị thú kinh khủng, bộ dáng vẫn như cũ không chút sợ hãi.
Hôm nay Vương Bình, thông qua chiến đấu vừa rồi, coi như là hiểu được Thiên đạo chân ý đại viên mãn bản thân rốt cuộc ở tầng cấp nào.
Hiện giờ hắn có thể đánh chính diện với Chuẩn Tiên, nếu dùng tăng thêm thiên phú, hắn tuyệt đối còn mạnh hơn so với Chuẩn Tiên bình thường.
Có lẽ, cũng chỉ có Chuẩn Tiên tương tự như người xuyên không tiền bối - các chủ của Cửu Tinh Các, Lãnh Nguyệt mới có thể chịu thiệt thòi lớn.
“Tiểu tử, ngươi nhiều lần xem thường bổn tọa, thật sự là quá cuồng vọng. Đã như vậy, bổn tọa kia liền xé nát hoàn toàn thân thể của ngươi, đốt cháy ngàn vạn năm linh hồn của ngươi.”
Tiên Chủ nổi giận, khống chế Tiên Nguyên Dị Thú giết tới Vương Bình.
Đối với việc này, Vương Bình hừ lạnh một tiếng, trực tiếp mở ra hiệu quả của thiên phú thiên phú vàng kim - Đa trọng tấu và thiên phú bảy màu – Phi Tiêu Bạo Phá, sau đó đánh ra Hỗn Độn Đế Quyền.
Không thể không nói, vận may Vương Bình vô cùng không tồi, lần này lại kích động hiệu quả bạo kích chín lần!
Khi Vương Bình trực tiếp kích hoạt hiệu quả công kích sát thương gấp chín lần, sức sát thương Hỗn Độn Đế Quyền của Vương Bình đã tăng vọt đến một mức độ cực kỳ đáng sợ.
Sức mạnh ấy đủ để dễ dàng giết chết một Chuẩn Tiên Hắc Ám.
Cảnh tượng này khiến chúng đế kinh hãi, cho dù không trực tiếp đối diện với một quyền này, nhưng trong lòng vẫn nổi lên ám ảnh về cái chết đến gần, toàn thân họ phát lạnh, cảm thấy mình giống như hạt bụi nhỏ bé khi đối diện với sức mạnh này.
Ngay cả những Chuẩn Tiên có mặt ở đây cũng đều biến sắc, lộ ra vẻ kinh hãi, bọn họ không ngờ rằng Vương Bình lại còn cất giấu sức mạnh kinh khủng, có thể bạo phát ra lực lượng uy hiếp được đến tính mạng bọn họ như thế.
Trong lúc nhất thời, tất cả Chuẩn Tiên đều không chút do dự tránh xa chỗ này, sợ bị ảnh hưởng đến.
Về phần Tiên Chủ bị Vương Bình nhắm vào cũng khiếp sợ không kém, nhưng hắn đã bị giữ chặt, không cách nào tránh được quyền này, chỉ đành phải lựa chọn chống lại.
Vì thế Tiên Chủ cắn răng, trực tiếp điều khiển tiên thú vạn nguyên đón lấy đòn công kích này.
Mà bản thân hắn lại chọn gấp rút lùi về sau.
Hiển nhiên, tại thời khắc mấu chốt này, Tiên Chủ đưa ra lựa chọn chính xác nhất, để cho tiên thú thay hắn gánh chịu Hỗn Độn Đế Quyền.
“Bùm!”
Ngay lập tức, tiên thú vạn nguyên đụng độ Hỗn Độn Đế Quyền, cả hai tạo ra va chạm kinh hoàng làm rung chuyển cả vũ trụ.
Kết quả là, Hỗn Độn Đế Quyền đã dễ dàng tiêu diệt tiên thú vạn nguyên.
Tuy nhiên, khi tiên thú vạn nguyên bị nổ tung, nó bất ngờ phát nổ, chặn được Hỗn Độn Đế Quyền.
Mà lực lượng đáng sợ này va chạm nổ tung đã tạo thành dư chấn, trực tiếp quét sạch mấy trăm nghìn tinh vực xung quanh, tiêu diệt sạch sẽ các tinh vực không còn dư lại gì.
Còn các tu sĩ trong những tinh vực này tất nhiên cũng chết sạch. Ngay cả Đại Đế cũng không thoát khỏi tai ương, bị ảnh hưởng mà chết.
Chỉ có tinh vực sau lưng Vương Bình bởi vì có Vương Bình bảo vệ, mới thoát được kiếp nạn.
Cảnh tượng đáng sợ này khiến tất cả các tu sĩ mạnh mẽ dưới Chuẩn Tiên đều phải khiếp sợ.
Là cường giả, khi chiến đấu bọn họ cũng từng gây ảnh hưởng đến rất nhiều sinh linh vô tội, nhưng giống như lúc này, bọn họ trở thành mục tiêu bị ảnh hưởng, đây là lần đầu các tu sĩ được trải nghiệm.
Quan trọng nhất là bọn họ không thể nào tránh được, trong trận chiến cấp bậc Chuẩn Tiên này, bọn họ cảm thấy toàn bộ vũ trụ không còn an toàn.
Trừ phi bọn họ trốn đến biên giới đại vũ trụ xa xôi hay tiểu vũ trụ, mới có thể giữ được tính mạng của mình.
Vì lẽ này, rất nhiều Chí Tôn cùng Chuẩn Đế không thể không lựa chọn xuất thế, cũng không có hứng thú xem chiến đấu mà bắt đầu bỏ chạy giữ mạng.
“Tiên Chủ, xem ra ngươi còn có chút bản lĩnh, chí ít ở phương diện chạy trốn, những Chuẩn Tiên khác đều không bằng ngươi.”
Lúc này, Vương Bình không thèm để ý tới tình huống của những tu sĩ khác mà là nhìn Tiên Chủ đang kinh hãi bắt đầu châm chọc.
“Ngươi!”
Sau khi bị Vương Bình chế nhạo, khuôn mặt Tiên Chủ trở nên xanh mét, nhưng hắn đã mất đi sự tự tin trước đó, trong lòng chỉ còn lại nỗi sợ hãi, hắn cực kỳ sợ hãi Vương Bình.
Lúc đầu, Vương Bình bộc phát ra sức chiến cấp Chuẩn Tiên, hắn không hề sợ hãi chút nào.
Dẫu sao thì hắn tin vào sức chiến đấu của mình, tin rằng mình sẽ giết được Vương Bình.
Là Chuẩn Tiên, việc hắn tự tin vào bản thân, có niềm tin mình là bất khả chiến bại là điều rất bình thường.
Thế nhưng, quyền vừa rồi của Vương Bình đã trực tiếp đánh tan tất cả niềm tin mình là bất khả chiến bại của hắn.
Hắn là Chuẩn Tiên lại suýt chút đã bị giết một Đại Đế như Vương Bình một quyền đánh chết.
Nỗi ám ảnh về cái chết khiến hắn cảm thấy ớn lạnh trong lòng.
Từ khi hắn xuất thế đến giờ không phải là chưa từng trải qua loại cảm giác này, hắn đã gặp qua không ít tình huống cửu tử nhất sinh, nhưng giống như hôm nay, suýt chút nữa bị người ta giết trong vài giây, đây vẫn là lần đầu tiên.
Cho nên, hắn thật sự đánh vỡ phòng ngự, đạo tâm cũng đã hơi bất ổn.
“Ngươi cái gì mà ngươi? Làm sao? Ngươi không dám động thủ với bổn tọa nữa?”
Vương Bình nhìn chằm chằm vào Tiên Chủ, chế giễu nói.
“Nếu ngươi không dám động thủ với bổn tọa, vậy bổn tọa sẽ chủ động tới đánh chết ngươi, để kẻ hủ bại đáng buồn ngươi hoàn toàn biến mất.”
Nói xong, Vương Bình một tay chắp sau lưng, giẫm lên tinh không từng bước một đi về phía Tiên Chủ, mỗi một bước đều dịch chuyển qua một khoảng cách lớn, mang theo một cỗ khí thế vô địch thiên hạ.
Vương Bình của hiện tại, càng mạnh càng tốt.