Nhưng ai có thể ngờ rằng, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, Vương Bình đã trực tiếp tăng từ Chuẩn Đế đại viên mãn lên tới cấp độ Chân Tiên chứ.
Tốc độ biến cường như thế này, cho dù là đặt ở Chư Thiên Nhạc Viên, cũng là mở treo cấp bậc đó!
“Muốn chạy? Ngươi chạy được không?”
Vương Bình nhận ra được động tác của Mộc Tây Thành, cười lạnh một tiếng, lại lần nữa bùng nổ ra sức mạnh kinh khủng, đánh về phía Mộc Tây Thành.
Theo một quyền Vương Bình vừa đấm ra, sắc mặt Mộc Tây Thành đại biến, bóng ma của cái chết quanh quẩn trong lòng.
Hắn biết rõ, nếu còn cố gắng đón đỡ đòn đánh này, chắc chắn sẽ phải chết.
Vì vậy, hắn theo bản năng mở phong ấn xung quanh mình ra, muốn đỡ đòn đánh này, sau đó đập chết Vương Bình.
Chỉ là, hắn vừa mới mở phong ấn ra, cảnh tượng xuất hiện lại khiến cho người ta chấn động.
Một cọng xích màu đen không biết xuất hiện từ nơi nào trực tiếp trói Mộc Tây Thành lại, sau đó bóp nghẹt hắn, không để sót lại bất cứ thứ gì.
Thấy cảnh này, dù có là Vương Bình cũng hơi biến sắc, hơi kinh sợ.
Phải biết, Mộc Tây Thành trước đây vừa mới phá vỡ phong ấn.
Là cường giả tinh nhuệ năm chữ số, sức mạnh của Mộc Tây Thành thật sự vượt xa Chân Tiên bình thường.
Nhưng dù có là như vậy, hắn vẫn bị giết chỉ trong một thời gian ngắn.
Cọng xích đen này thực sự quá kinh khủng.
“Chẳng trách chủ group chat đời thứ hai không dám đặt chân đến thế giới này. Nếu hắn đến, chỉ e cũng phải rơi vào kết cục này. Đối mặt với những quy tắc như vậy, dù cho có áp chế tu vi cũng chưa chắc đã giữ được an toàn.”
Lập tức, Vương Bình thu lại nỗi lòng, yên lặng thu hồi khí tức Chân Tiên, cảm thán một tiếng.
“Đúng rồi, còn những kim tệ mà tên này đã phát nổ thì sao?”
Lúc này, Vương Bình cũng nhớ tới chuyện Mộc Tây Thành phát nổ kim tệ, vội vã đi kiểm tra.
Cuối cùng, Vương Bình không thể nào tìm được bất kì một món đạo cụ Huyễn Thú Triệu Hoán năm chữ số nào của Mộc Tây Thành hết.
“Lỗ vốn chết rồi!”
Vương Bình thấy cảnh này thì vô cùng buồn bực.
Hắn không muốn dùng Búp Bê Nguyền Rủa để đối phó với Mộc Tây Thành, không chỉ vì không nỡ, mà còn là vì hắn muốn dựa vào chính sức lực của mình để giết chết Mộc Tây Thành, để xem có thể chiếm được thứ gì tốt hay không.
Kết quả là hắn làm cho Mộc Tây Thành vận dụng sức mạnh của chính mình, dẫn đến hắn bị xiềng xích màu đen kia cắn giết...
Nếu có thể bạo kim tệ, kết cục này cũng không xấu. Nhưng kim tệ gì cũng không hề tuôn ra, vậy thì chính là thiệt thòi lớn rồi.
Phải biết rằng chuyện vui sướng nhất khi đánh BOSS chính là bạo kim tệ đó.
“Thôi bỏ đi bỏ đi, đợi đến khi ta vào được Thiên Tháp, cái gì mà đạo cụ nhập môn năm, sáu chữ số, ta mới không thèm để vào mắt.”
Vương Bình xoa mi tâm, chỉ có thể lầm bầm, an ủi chính mình.
Sau đó, Vương Bình thu lại nỗi lòng, nhìn về phía nơi nào đó.
Ở bên kia, Lãnh Nguyệt đạp không khí mà đến, nhìn hắn một cách chăm chú.
“Lãnh Nguyệt tiền bối, ta đã hoàn thành lời hứa rồi, ngươi đã tự do.”
Vương Bình nhìn về phía Lãnh Nguyệt, trên mặt mang theo nụ cười, mở miệng nói.
“Hừm, ta quả thực tự do, hiện tại ta cuối cùng cũng có thể liên thông đến Chư Thiên Nhạc Viên, đi tới chỗ đó.”
Lãnh Nguyệt mang ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Vương Bình, gật gật đầu.
“Như vậy, bây giờ ngươi định sẽ đến Chư Thiên Nhạc Viên hay là đợi sau khi thành tiên mới đi?”
Vương Bình hiếu kỳ hỏi thăm.
“Tiếp tục ở lại thế giới này cũng chẳng còn ý nghĩa gì, ta định sẽ về Chư Thiên Nhạc Viên. Nơi đó thích hợp với ta hơn, có thể giúp ta càng trưởng thành nhanh hơn.”
Giọng nói Lãnh Nguyệt lành lạnh, nói ra quyết định của chính mình.
“Ha ha, vậy sau này chúng ta gặp lại ở Chư Thiên Nhạc Viên đi, có lẽ sẽ có một ngày, chúng ta có thể cùng nhau xông tháp.”
Vương Bình cười nói tiếp, cũng không ngăn cản ý muốn của Lãnh Nguyệt, cũng chưa từng nói có thể để cho hắn thành tiên.
Dù sao thì nếu ở trong thế giới hiện thực, trừ phi là tiên thụ cổ, bằng không Lãnh Nguyệt không có cách nào có thể nhanh chóng thành tiên.
Vương Bình có thể không chờ được đến hơn 20 vạn năm sau.
Lãnh Nguyệt, cũng không thể chờ.
Đương nhiên, Vương Bình có thể thử chủ động mở Tiên môn, thế nhưng Vương Bình cũng không định làm như thế.
Mặc dù là mở Tiên môn, để cho Lãnh Nguyệt cắn nuốt tà tiên bị phong ấn thì cũng phải bế quan nhiều năm mới có thể đột phá.
Mà Lãnh Nguyệt còn muốn đuổi kịp tiến độ của hắn, đến Chư Thiên Nhạc Viên càng thích hợp hơn.
Vương Bình đúng là rất xem trọng Lãnh Nguyệt.
Đương nhiên, Vương Bình cảm thấy Lãnh Nguyệt cũng là người vô cùng người kiêu ngạo, trừ phi là hợp tác giống như trong mô phỏng nhân sinh mô, nếu không cũng không thể đồng ý để hắn”Cho ăn”.
“Có lẽ vậy.”
Lãnh Nguyệt sâu sắc nhìn Vương Bình một lúc rồi trực tiếp mở thông đạo tới Chư Thiên Nhạc Viên, chuẩn bị bước vào trong đó.
“Chờ đã.”
Cũng chính vào lúc này, Vương Bình đột ngột mở miệng.
“Hả?”
Bước chân của Lãnh Nguyệt dừng lại, hơi nghi hoặc một chút, không rõ Vương Bình còn có chuyện gì muốn nói.
“Tiên khí bản mệnh của ngươi nếu không có lợi ích gì cho ngươi thì có thể đưa cho ta.’
Khóe miệng Vương Bình hơi nhếch lên, đùa giỡn nói.
Lãnh Nguyệt khuôn mặt co rút, hiếm thấy hơi không nói nên lời.
Tiên khí bản mệnh là thứ có thể nói cho liền cho sao?
Mặc dù nói, Tiên khí bản mệnh đặt ở Chư Thiên Nhạc Viên, cũng chỉ có thể cầm đạo cụ bình cấp không tới năm chữ số, nhưng vật này vẫn không thể dễ dàng mang tặng cho người khác được.
“Tiên khí bản mệnh, ta không thể tặng cho người khác được. Chẳng qua, vật này cứ cho là lễ vật chúc mừng ngươi thành tiên đi.”
Lập tức, Lãnh Nguyệt thở dài, trực tiếp lấy ra một cái Tiên khí, quăng cho Vương Bình.
Sau đó, hắn mang bộ dạng giống như chỉ lo Vương Bình tiếp tục lừa hắn lấy đi thứ gì đó, vội vã bước vào trong thông đạo, cứ thế biến mất không nhìn thấy nữa.