Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 1262 - Chương 1262 - Cái Chết Của Đạo Nhất! Thiên Phú Bốn Chữ Số Đầu Tiên!

Chương 1262 - Cái chết của Đạo Nhất! Thiên phú Bốn Chữ Số đầu tiên!
Chương 1262 - Cái chết của Đạo Nhất! Thiên phú Bốn Chữ Số đầu tiên!

Mặc dù hắn không cảm thấy Vương Bình có thể nhận được nhiều đạo cụ trong thời gian ngắn, nhưng mà hắn vẫn đã tính toán trường hợp xấu nhất.

Đạo cụ phá mở lồng phòng hộ, đạo cụ làm suy yếu phục hồi, đạo cụ miễn trừ phục sinh, hắn đã cố gắng hết khả năng chuẩn bị ổn thỏa tất cả rồi.

Vì vậy, hắn nắm chắc đến tám chín phần sẽ giết chết Vương Bình.

Cho nên, hắn trực tiếp đến đây, muốn một mẻ bắt gọn Vương Bình và Alpha.

Đúng lúc Đạo Nhất tưởng rằng bản thân sắp giết chết Vương Bình, thì dị biến xuất hiện.

Trên người Vương Bình lại xuất hiện một màn chắn phòng ngự nữa.

Màn chắn phòng ngự này chính là đạo cụ đặc biệt Năm Chữ Số trung cấp - Lục Mang quang trận cướp được từ trên người của người chơi đeo bờm thỏ trên đầu.

Sau khi Lục Mang quang trận xuất hiện, công kích cầm trường kiếm của Đạo Nhất và công kích của năm lưỡi dao năng lượng hình vòng cung kia đều bị chặn lại rồi.

Sau đó, hiệu quả đặc biệt của đạo cụ đặc biệt Năm Chữ Số trung cấp - Lục Mang quang trận được kích hoạt, Lục Mang quan trận biến thành Lục Mang khốn trận, giam cầm ngược lại Đạo Nhất.

“Cái gì!?”

Đạo Nhất không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, sắc mặt thay đổi.

Đạo cụ có thể chống lại công kích của hắn, còn trói ngược lại hắn này, ít nhất cũng phải là cấp bậc Năm Chữ Số cực phẩm nhỉ.

Nếu như không phải, vậy thì là đạo cụ đặc biệt dùng một lần Năm Chữ Số.

Vương Bình mới đến Chư Thiên Nhạc Viên bao lâu, tại sao lại có đạo cụ đặc biệt như vậy?

Ngoài ra, đạo cụ lồng chắn phòng ngự lúc đó cũng là cấp bậc Năm Chữ Số trở lên.

Nhưng mà đạo cụ trước đó chắc là mồi nhử, cũng tức là, hắn có thể dự đoán có đạo cụ phá phòng.

“Đạo Nhất, ngươi làm việc quả thật rất thận trọng, cũng đủ tàn nhẫn, đáng tiếc ngươi trêu chọc phải người đeo hack như ta. Cho nên, hôm nay ngươi đã định trước phải chết ở đây.”

Vẻ mặt Vương Bình lạnh lùng nói ra câu này, đồng thời lại có một đạo cụ xuất hiện trong bầu trời.

Đạo cụ này cũng là cướp được từ chỗ của người chơi nữ đeo bờm thỏ trên đầu, có thể triệu hồi ra một con thỏ có năng lực đóng băng hỗ trợ chiến đấu.

Trong nháy mắt, một con thỏ khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, trong miệng bắt đầu ngưng tụ khí lạnh, ngắm chuẩn Đạo Nhất.

Cảnh này khiến cho đồng tử Đạo Nhất chợt co rút lại.

Mặc dù, trông khí tức của con thỏ trước mặt rất yếu, nhưng Đạo Nhất không dám cược, hắn sợ con thỏ này có năng lực đặc biệt.

Dù sao đây là thỏ do đạo cụ biến ra, sức mạnh mạnh yếu đều là thứ yếu, quan trọng nhất là năng lực.

Pháp tắc chiến đấu của Chư Thiên Nhạc Viên cho dù là kẻ địch dùng ra đạo cụ thế nào, đều phải đối xử nghiêm túc, nếu không thì có thể sẽ chết rất thê thảm.

“Chết tiệt!”

Ngay lập tức, Đạo Nhất cắn răng, trực tiếp sử dụng đạo cụ dùng để giữ mạng.

Một ánh sáng chợt lóe qua, sự giam cầm của Lục Mang quang trận trên người Đạo Nhất đã bị cưỡng chế phá ra.

Sau khi phá vỡ giam cầm của Lục Mang quang trận, Đạo Nhất đã luống cuống tránh khỏi năng lực đông lạnh của con thỏ đóng băng, để đảm bảo không có sơ hở, hắn còn sử dụng một đạo cụ có thể gia tăng tốc độ, biến thành bóng đen biến mất ngay tại chỗ.

Vì Đạo Nhất chạy trốn, Vương Bình đã bị khí lạnh làm ảnh hưởng, bị nhấn chìm bên trong.

Thấy vậy, Đạo Nhất không những không cười trên nỗi đau của người khác, vẻ mặt lại vô cùng u ám.

Bởi vì Đạo Nhất biết, hắn bị chơi rồi.

Nếu như năng lực đóng băng của con thỏ đóng băng này thật sự rất khủng bố, thì chắc chắn Vương Bình cũng sẽ nghĩ cách tránh ra.

Thế nhưng hắn lại miễn cưỡng ăn một đòn này, chứng tỏ con thỏ đóng băng này thật sự chỉ là làm dáng, giống như hắn cảm nhận được, là gà yếu, đồng thời cũng không có năng lực đóng băng phong ấn đặc biệt gì.

Đúng như dự đoán, sau khi chùm ánh sáng khí lạnh tan biến, Vương Bình không hề thương tổn gì xuất hiện trước mặt của Đạo Nhất.

“Chẹp chẹp chẹp, không hổ là tiền bối, đạo cụ trên người đúng là nhiều thật. Nhưng mà, ngươi còn bao nhiêu đạo cụ để tiêu hao nữa?”

Vương Bình nhìn về phía Đạo Nhất chạy xa, châm biếm hỏi.

“Hừ, câu này nên là ta hỏi ngươi mới đúng. Thật không ngờ tới, ngươi mới đến Chư Thiên Nhạc Viên không bao lâu đã có nhiều đạo cụ mạnh mẽ như vậy. Nhưng mà, đây chắc cũng là toàn bộ át chủ bài của ngươi rồi nhỉ.”

Đạo Nhất hừ lạnh.

“Tiếp theo, ta không cần lãng phí đạo cụ vội vàng giết ngươi, chỉ cần đợi năng lực thiên phú làm mới, rút thẻ lần nữa là được rồi. Chỉ cần ta rút được một tấm thẻ tốt, thì có thể mời hậu bối tốt như ngươi chịu chết rồi.”

Dừng một lát, Đạo Nhất tràn đầy sát ý nói.

Hành động tiếp theo của hắn rất có thể khiến Vương Bình đoán được kế hoạch tác chiến của hắn, cho nên hắn cũng không cần giấu giếm, còn không bằng quang minh chính đại nói ra, gia tăng áp lực cho Vương Bình, khiến hắn ra sức thể hiện một số cảm xúc luống cuống.

“Ha ha, mời ta chịu chết, ngươi còn chưa được.”

Vương Bình lạnh lùng cười, sau lưng xuất hiện một đôi cánh giống như sao trời.

Đôi cánh này vừa xuất hiện, con ngươi Đạo Nhất đã hơi ngưng tụ, càng lùi về phía sau, chỉ sợ đạo cụ mới này của Vương Bình có năng lực kỳ dị gì.

Đồng thời trong lòng Đạo Nhất cũng đang thầm mắng Vương Bình, không hiểu tại sao hắn lại có nhiều đạo cụ phẩm cấp rất cao như vậy.

“Xem dọa ngươi kìa, đúng là chán thật.”

Vương Bình phì cười, cảm nhận sức mạnh của cơ thể đang dần khôi phục, sức mạnh giam cầm đang dần dần yếu đi, hắn bắt đầu kích phát sức mạnh, muốn phá giam cầm ra.

Cùng lúc này, Vương Bình cũng sử dụng đạo cụ đặc biệt quỷ vũ biến thân lột được từ chỗ người chơi mặt quỷ kia.

Mặc dù phẩm cấp của thứ này không cao, nhưng có thể tăng chút sức mạnh thì tăng chút, bây giờ Vương Bình sẽ không chê.

Ngoài ra, tăng sức mạnh đều là thứ yếu, tạo ra áp lực tâm lý cho Đạo Nhất mới là quan trọng nhất.

Bình Luận (0)
Comment