“Còn về tại sao giúp nhân loại thế giới các ngươi thoát khỏi cục diện khó khăn, tạm thời chưa nghĩ kỹ, đợi ta nghĩ kỹ rồi nói với các hạ sau. Nhưng nói chung cũng là giết yêu ma.”
Dừng lại, Vương Bình lại nói tiếp: “Còn về thực lực của chúng ta à, bọn họ tương đương với đạo trưởng thế giới này của các ngươi. Còn ta, giết yêu ma vương thế giới này của các ngươi không thành vấn đề.”
Dứt lời, Vương Bình còn cố ý lộ ra chút khí tức.
Trong nháy mắt, cả phòng đều trở nên nặng nề.
Cho dù là viện trưởng có tu vi cách đại đạo sư không xa cũng co rút đồng tử, vẻ mặt kinh ngạc.
Còn ông lão vẫn luôn vô cùng im thin thít kia cũng co rút đồng tử, nhìn chằm chằm Vương Bình.
Nhưng mà khí tức này đến nhanh, đi cũng nhanh, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu, giống như lúc trước chưa từng xảy chuyện gì vậy.
Thế nhưng, mặc dù khí tức đã biến mất, nhưng mọi người có mặt ở hiện trường lại đều rất không bình tĩnh.
“Khí tức này đúng là mạnh thật. Nhưng mà đây chắc vẫn là kết quả của ẩn giấu nhỉ, nếu không Linh Hải cảnh không thể nào chỉ có trình độ này.”
Trong lòng Thái Vĩnh Long chẹp miệng.
Trong lòng mấy người Trần Dao cũng có cùng suy nghĩ.
Sau đó, cảm giác an toàn trong lòng mấy người càng nồng đậm hơn.
Vương Bình mạnh mẽ như vậy, làm đồng đội đúng là cảm giác an toàn tăng vọt.
“!!!”
Lúc này, viện trưởng chấn động, nhìn chằm chằm Vương Bình, vô cùng kinh ngạc.
“Yêu ma vương cao đẳng, không, hình như còn mạnh hơn chút.”
Ông lão nhìn Vương Bình chăm chú, khẽ nói.
“Ha ha.”
Nhìn phản ứng của hai người, Vương Bình uống một hơi hết nước trà trong cốc, chỉ khẽ cười một tiếng.
Vừa rồi hắn chỉ lộ ra chút khí thức thôi, không hề lộ ra thực lực chân chính.
Dù sao, một khi để lộ toàn bộ sức mạnh, sợ sẽ dọa sợ quỷ dị.
Đến lúc đó thì không thể dụ rắn ra khỏi hang, sẽ lại tạo thành bi kịch lần nữa, có lẽ phải lãng phí nhiều lần mô phỏng hơn.
“Nếu ngươi đồng ý ra tay quả thật có thể giúp được nhân loại chúng ta thoát khỏi cục diện khó khăn, cho đến bây giờ, cho dù là nhân loại, hay là yêu ma vương đều chưa có tồn tại như vậy.”
Ông lão không còn bình tĩnh, nở nụ cười, vẻ mặt vui mừng nhìn chằm chằm Vương Bình, cảm thán.
Chẳng trách lúc trước hắn không thể cảm nhận được khí tức của Vương Bình.
Hắn chỉ là đại đạo sư trung kỳ, tương đương với yêu ma vương trung đẳng, kém thực lực của Vương Bình rất nhiều, nếu Vương Bình cố ý ẩn giấu, hắn quả thật không thể cảm nhận được.
“Cho đến bây giờ à.”
Vương Bình híp mắt, nhớ lại nội dung trong máy giả lập.
Yêu ma vương cao đẳng trong lời ông lão chắc là tương đương với Bán Bộ Siêu Phàm cảnh cao nhất.
Khí tức hắn thể hiện ra lúc trước chính là tương đương với Bán Bộ Siêu Phàm cảnh cao nhất.
Những yêu ma kinh khủng sức chiến đấu đạt đến Linh Hải cảnh còn chưa xuất thế trong Trấn Ma Quật kia chắc đã vượt qua yêu ma vương và đại đạo sư cấp bậc này rồi.
Sở dĩ Trần Dao không biết phẩm cấp này là vì quyền hạn của nàng quá thấp.
“Nếu như cao tầng nhân loại và những cường giả đỉnh cấp của nhân loại như các ngươi đồng ý phối hợp với ta trong thời gian tiếp theo, thì ta có thể trấn giết những yêu ma vương kia giúp các ngươi, để những yêu ma kia không dám tùy ý làm bậy nữa.”
Sau đó, Vương Bình nhìn về phía viện trưởng và ông lão, chậm rãi nói.
Vừa dứt lời, trong lòng hai người đều khẽ động, tâm trạng khó yên.
Rất nhanh, cuộc trò chuyện đã kết thúc, viện trưởng và ông lão đều bày tỏ cần bàn bạc với cao tầng nhân loại và cường giả khác, mới có thể đưa ra đáp án.
Bên Vương Bình thì lại trở về phòng của Trần Dao.
Đương nhiên, học viện sẽ sắp xếp chỗ ở khác cho bọn họ.
“Vương Bình, lúc trước ngươi hỏi những điều kia là có mục đích gì?”
Sau khi trở về phòng, Trương Hổ không nhịn được, hỏi ra.
“Cường giả đỉnh cấp của nhân loại và yêu ma chênh lệch nhiều như vậy, hơn nữa cường giả còn phân tán ra, nhân loại lại chưa bị tiêu diệt, ngươi cảm thấy là vì nguyên nhân gì?”
Vương Bình hỏi ngược lại.
“Ơ, nếu ta có đầu óc này, thì cũng không tới mức bỏ học cấp ba trước khi xuyên không rồi.” Trương Hổ cười khổ nói.
“Kỵ sĩ các ngươi tu luyện sẽ không trở nên thông minh sao?”
Ánh mắt Vương Bình kỳ quái, hỏi.
Tu vi của hắn càng cao, đầu óc càng nhạy bén hơn.
Nói cho cùng, tu luyện chính là quá trình lột xác sinh mệnh, tốc độ tư duy cũng sẽ tăng lên gấp bội.
“Không.” Mặt Trương Hổ co giật.
“Ý của ngươi là hoặc phía nhân loại còn có át chủ bài gì chấn nhiếp yêu ma, chỉ là không tin chúng ta, cho nên không nói. Hoặc chính là bên nhân loại và yêu ma đã có giao dịch?”
Thái Vĩnh Long hơi suy ngẫm, rồi nói.
“Nếu không với tình hình hiện giờ, nhân loại đã diệt vong từ lâu rồi. Số lượng cường giả chênh lệch nhiều như vậy, chỉ cần yêu ma vương không phải kẻ ngu ngốc, thì đều có thể từng bước xâm chiếm tiêu diệt nhân loại. Càng đừng nói dưới tình huống nội bộ nhân loại đã có vấn đề, nhân loại chưa diệt vong mới là một chuyện kỳ quái.
“Ừ.” Vương Bình gật đầu tán thành, chậm rãi nói: “Đương nhiên, còn một khả năng, đó chính là kẻ nào đó đang âm thầm hành động, hắn không hy vọng nhân loại bị tiêu diệt, như vậy không có lợi đối với hắn.”
Vừa dứt lời, trong lòng mọi người chợt sợ hãi.
“Có loại khả năng thế này không?” Lúc này, sắc mặt Trần Dao nặng nề, chậm rãi nói: “Sở dĩ các yêu ma không diệt nhân loại, là để nuôi nhốt nhân loại, coi nhân loại thành huyết thực.”
“Khá có lý.” Trương Hổ sờ cằm, hơi tán thành.
“Có khả năng này, nhưng khả năng không lớn.”
Vương Bình lắc đầu, nói:
“Nếu như yêu ma muốn nuôi nhốt nhân loại, coi nhân loại thành huyết thực có thể phát triển duy trì lâu dài, vậy bọn chúng nên giết hết tất cả đạo sĩ nhân loại, để nhân loại hoàn toàn mất năng lực phản kháng. Thế nhưng bọn chúng không hề làm như vậy.”
“Có thể là không làm được, cũng có thể là giữa yêu ma cũng không hòa thuận, không tin tưởng lẫn nhau, thậm chí đang cảnh giác đối phương.”