‘Hành vi của ngươi khiến tất cả mọi người đều phẫn nộ đến cực hạn, căm hận ngươi đến cực hạn.’
‘Ngươi vẫn không lay động, định ép ra tồn tại thần bí kia. Cuối cùng nhân loại thần bí kia vẫn là không ngồi yên được nữa, lựa chọn ra tay, đánh chết tất cả yêu ma mạnh mẽ chạy ra từ trong Trấn Ma Quật, thậm chí còn đại chiến cùng với yêu ma hoàng Linh Hải cảnh.’
‘Sau khi thấy nhân loại thần bí đại chiến với yêu ma hoàng suy yếu, mọi người vừa mừng rỡ vừa nghi ngờ. Bởi vì bọn họ cũng đã nghĩ đến một vấn đề, nếu như nhân loại thần bí mạnh mẽ như vậy, tại sao còn cần đàm phán với yêu ma. Có hắn ở đây, có yêu ma vương gì dám càn rỡ. Bỗng chốc, người thông minh đều ngửi được mùi âm mưu.’
‘Ngươi cũng nhân cơ hội này, phát động đánh lén với hắn. Ngươi đại chiến với hắn, ra tay bằng một đòn toàn lực. Hắn vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, bị một đòn của ngươi làm thương nặng, vận dụng thủ đoạn quỷ dị để tẩu thoát.’
‘Trong lòng người nặng trĩu vì điều này, để đối phương chạy thoát, về sau muốn tìm ra thì khó khăn rồi. Trong phút chốc, ngươi vô cùng khát vọng bí pháp, hoặc là linh khí có thể phong tỏa thiên địa, hoặc là bí pháp truy tung. Nếu không cho dù là zombie quỷ dị, hay là tên này đều không thể nào chạy thoát khỏi tay của ngươi.’
‘Lúc này, thấy ngươi đột nhiên xuất hiện, lại thi triển ra thực lựng mạnh mẽ như vậy, yêu ma hoàng cũng cảm thấy da đầu tê dại, muốn bỏ chạy. Ngươi lạnh lùng ngự kiếm, đánh chết nó.’
‘Cuối cùng, thiên lại thái bình lần nữa. Nhưng mà sự ảnh hưởng của trận chiến này lại vẫn chưa kết thúc. Trong lòng tất cả các đạo sĩ mạnh mẽ cao tầng nhân loại đều hoảng sợ, không ngờ ngươi mạnh mẽ như vậy, bọn họ lại từng suy nghĩ đến chuyện bán đứng ngươi. Bỗng chốc, tất cả mọi người đều thề thốt tuyệt đối không thể để ngươi biết chuyện này.’
‘Sau đó, ngươi để bên nhân loại truy tìm dấu vết của hắn, muốn đánh chết hắn. Thế nhưng lại không hề có thu hoạch gì.’
‘Ngày thứ một trăm, giống như trong ký ức của ngươi, một Trấn Ma Quật đột nhiên xảy ra bạo động, có yêu ma mạnh mẽ xuất thế. Trong lòng ngươi cảnh giác, đoán sở dĩ Trấn Ma Quật này bạo động chắc là có liên quan tới tên kia. Ngươi đoán được đại khái mục đích của đối phương. Lúc trước tên này đối phó với yêu ma hoàng, dáng vẻ như không muốn để nhân loại diệt vong. Bây giờ lại chủ động thả yêu ma hoàng ra, chính là để lợi dụng yêu ma hoàng đối phó ngươi.’
‘Có thể nói lúc trước ngươi tính kế hắn như vậy, bây giờ rõ ràng hắn cũng tính kế ngươi như vậy. Dễ thấy được đối phương đã có suy nghĩ không màng tới sống chết của nhân loại nữa.’
‘Ngươi vô cùng đau đầu về điều này. Kẻ địch ở chỗ tối, ngươi ở chỗ sáng, tình hình không ổn lắm. Nhưng mà ngươi lại không thể không ra tay. Bởi vì nếu như ngươi khoanh tay đứng nhìn, yêu ma hoàng đủ để hủy diệt toàn nhân loại.’
‘Cuối cùng ngươi vẫn lựa chọn ra tay, chiến một trận với yêu ma hoàng. Thế nhưng lần này ngươi không đánh chết yêu ma hoàng, sau khi thể hiện ra thực lực đủ mạnh mẽ, cảnh cáo yêu ma hoàng đừng tùy tiện làm liều. Đồng thời cũng nhắc nhở nó bị trúng kế rồi.’
‘Cuối cùng, yêu ma hoàng và ngươi đã hòa giải, nó bày tỏ sẽ không tùy tiện cắn nuốt nhân loại.’
‘Sau đó, bên nhân loại phái ra trọng binh trấn thủ ở bên ngoài ba Trấn Ma Quật còn lại, hơn nữa còn lợi dụng từng tầng đại trận bảo vệ nó, đề phòng bị người thần bí tiếp tục phá phong ấn ra.’
‘Nhưng mà tất cả những điều này đều là uổng công. Một trong số Trấn Ma Quật kia cuối cùng vẫn bị phá ra rồi. Yêu ma kinh khủng hiện thế. Mà yêu ma hoàng này không có ý hòa giải với nhân loại, cắn nuốt nhân loại không hề kiêng dè.’
‘Mà một yêu ma hoàng khác thấy vậy cũng xé hủy hiệp nghị, cùng giết về phía ngươi, muốn đánh chết ngươi, cắn nuốt tất cả của ngươi để trở nên mạnh mẽ hơn.’
‘Ngươi không thể trốn tránh, chỉ có thể nghênh chiến, một đánh hai. Cuối cùng người thần bí kia lại hiện thân lần nữa, đánh lén ngươi lúc đại chiến đang kịch liệt, khiến ngươi bị thương nghiêm trọng. Cuối cùng ngươi bị hai đại yêu ma hoàng phanh thây.’
‘Vì cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc.’
“Vẫn là chết rồi.”
Vương Bình hơi cau mày, trong lòng nặng nề.
Người thần bí này, đúng là phiền phức.
Nếu không thể tiêu diệt hắn trong một đòn, vậy chính là hậu hoạn vô cùng, giống như con rắn độc vậy, chắc chắn sẽ chờ lúc ngươi yếu đuối rồi đến cắn ngươi một cái.
“Thế nào?”
Thấy Vương Bình cau mày, mặc dù trong lòng mọi người đã có đáp án, nhưng bọn họ vẫn không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Kết cục tử vong.”
Vương Bình lắc đầu, nói.
“Quả nhiên là như vậy.”
Mọi người đều cười khổ.
Sau đó Vương Bình cũng không có ý lề mề, nói ra nội dung mô phỏng.
“Kẻ địch ở chỗ tối, chúng ta ở chỗ sáng, đúng là khiến người ta đau đầu.”
Thái Vĩnh Long thở dài.
“Người thần bí có sức chiến đấu Linh Hải cảnh, cộng thêm yêu ma hoàng trong Trấn Ma Quật, nói thật có hơi khó chống đỡ.”
Trương Hổ cười khổ.
“Đều tại chúng ta không giúp được gì. Nếu như ta cũng có sức chiến đấu Linh Hải cảnh, thì có thể san sẻ áp lực cho ngươi rồi.”
Vẻ mặt Trần Dao không cam lòng.
“Sức chiến đấu Linh Hải cảnh đâu dễ dàng như vậy.”
Trương Tuấn thở dài.
“Không cần ủ rũ như vậy.”
Vương Bình lắc đầu, vẫn bình tĩnh.
“Qua lần mô phỏng này, ta đã đoán được đại khái mục đích của người thần bí kia.”
“Mục đích gì?”
Trong lòng mọi người đều chợt rung lên, nhìn qua.
“Tên kia chắc chính là mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta, cũng chính là quỷ dị nhập vào người nhân loại.”
Vương Bình híp mắt, chậm rãi nói.
“Sở dĩ hắn không muốn nhân loại bị tiêu diệt, không thể nào là vì nhập vào nhân loại mà coi bản thân là nhân loại, chắc là vì giá trị tồn tại của nhân loại càng có ý nghĩa hơn so với bị tiêu diệt. Nhưng nhân loại yếu ớt như vậy, tồn tại trên đời có thể có giá trị gì với hắn?”
“Ơ.”
Bốn người Thái Vĩnh Long, Trương Hổ, Trương Tuấn và Trần Dao đều cau mày, bắt đầu trầm ngâm suy ngẫm.