Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 1290 - Chương 1290 - Trận Chiến Sinh Tử! Trái Tim Không Sợ Hãi (3)

Chương 1290 - Trận chiến sinh tử! Trái tim không sợ hãi (3)
Chương 1290 - Trận chiến sinh tử! Trái tim không sợ hãi (3)

Bốn Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế cùng ra tay, vô số thế giới có dấu hiệu bị hủy diệt, con sông thời gian cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu xuất hiện sóng to gió lớn, vùng thời không này trở nên vô cùng hỗn loạn.

Nếu như có Tiên Vương cự đầu xuất hiện ở đây, dấu vết tồn tại của bản thân đều sẽ bị bóp méo, chôn vùi.

Giờ phút này, cho dù là Vương Bình cũng cảm nhận được cảm giác nguy hiểm chí mạng, hắn cảm nhận được khí tức của tử vong.

Số lần Vương Bình suýt suýt chết không tính là ít.

Nhưng mà, đó không tính là nguy cơ sinh tử chân chính, bởi vì máy giả lập nhân sinh đều sẽ nhắc nhở hắn, để hắn thoát được một kiếp.

Đồng thời, sau lưng hắn có người bảo vệ, tử kiếp chân chính sẽ không đến.

Nhưng lần này thì khác, lần này không ai giúp hắn, sẽ không có ai giúp hắn, hắn cần đối mặt với tử kiếp, cũng là lần đầu tiên hắn đối mặt với tử kiếp.

“Ta là Thiên Diễn, ta là Hỗn Độn, ta là vô địch, cho dù một chọi bốn, ta cũng không sợ!”

Vương Bình rống lên, xua tan hết tất cả ám ảnh tử vong ở trong lòng ra ngoài, không muốn phải bỏ chạy thảm hại như trong mô phỏng nhân sinh.

Vương Bình thể hiện ra uy áp Chuẩn Tiên Đế, khí Hỗn Độn lượn lờ, xao động giới hải, trấn áp hỗn loạn của con sông thời gian.

Hai tay hắn cùng đánh ra, khí Hỗn Độn vô tận bùng nổ, cuốn theo đạo pháp mạnh mẽ của hắn đối mặt chống lại bốn Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế, va chạm vào đạo pháp của bọn họ.

Đạo pháp va chạm khiến tất cả đều vặn vẹo, giống như quá khứ, hiện tại, tương lai đều trở nên không còn ý nghĩa, biến thành trống rỗng, con sông thời gian xuất hiện chỗ trống.

Nhưng mà không phải tất cả con sông thời gian của thế giới này đều xuất hiện chỗ trống, bị hủy diệt.

Nhân quả như vậy cho dù là Chuẩn Tiên Đế cũng khó có thể chịu đựng.

Thứ bị hủy diệt là tất cả mọi thứ của thời gian này.

Sự hỗn loạn của con sông thời gian làm xuất hiện khoảng trống, Tiên Vương cự đầu cũng không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, người đời sẽ không biết nơi này xảy ra đại chiến Chuẩn Tiên Đế.

Chỉ có Chuẩn Tiên Đế trước đây, hoặc là Chuẩn Tiên Đế có thể sinh ra trong tương lai mới có thể nhìn thấy chuyện xảy ra ở đây.

Nhưng mà cho dù là bọn họ thì cũng chỉ có thể nhìn thấy, không dám can thiệp.

Mặc dù Chuẩn Tiên Đế mạnh mẽ, nhưng mà dính líu tới con sông thời gian, thì đều không thể hành động thiếu suy nghĩ, vì sẽ gánh vác nhân quả lớn khó có thể tiếp nhận.

Đại chiến khủng bố vẫn tiếp tục.

Chuẩn Tiên Đế huyết sắc muốn nhúng tay vào quá khứ, xóa sổ Vương Bình yếu ớt, bị Vương Bình chặn lại, cưỡng chế đánh nổ một cánh tay của hắn.

Nhưng mà, Chuẩn Tiên Đế huyết sắc không hề để ý, nháy mắt đã khôi phục như ban đầu, lạnh lùng cười đánh ngược lại, trực tiếp mở một lỗ to trên người Vương Bình.

Ba Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế khác đều không hề có võ đức, phát động công kích khủng bố.

Vương Bình rống giận, nháy mắt khôi phục thân thể, đại chiến với bọn họ, thân thể ngày một nổ tung ra.

Mặc dù Vương Bình có Hỗn Độn Tiên Thể, cũng là đi Hỗn Độn đại đạo, sinh mệnh lực chắc chắn là ngoan cường nhất trong số Chuẩn Tiên Đế, nhưng mà cho dù sinh mệnh lực dồi dào nhất cũng có lúc suy yếu, không lên đến đỉnh phong, không có ai là vĩnh viễn không chết.

Mặc dù từ lúc bắt đầu Vương Bình đã sử dụng át chủ bài cắt ngang bốn Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế lột xác, khiến cho tình hình không tệ như trong mô phỏng nhân sinh, miễn cưỡng có đường đánh trả, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng đánh trả thôi.

Tiếp tục như vậy, Vương Bình vẫn sẽ chết khỏi cần nghi ngờ, không hề có đường sống.

“Ta nhất định phải chạy trốn rồi, chiến đấu anh dũng một mình không có đường sống.”

“Ngươi đã là Chuẩn Tiên Đế, cho dù đến Chư Thiên Nhạc Viên cũng có hy vọng trở thành phá cách giả Bốn Chữ Số, tương lai cũng có thể trở thành tồn tại Ba Chữ Số. Đến lúc đó ngươi có thể cúi nhìn chư thiên, chỉ tay năm ngón, cần gì vì một số giun dế mà quên cả sống chết chứ.”

Một ma âm vang lên trong đầu của Vương Bình.

“Vương Bình, đừng vùng vẫy nữa, nếu ngươi chết, thì tất cả đều kết thúc rồi.”

Tiếng nói của Alpha hình như cũng vang lên, vô cùng sốt ruột.

“Một đám hèn nhát, đừng hòng làm loạn đạo tâm của ta!”

Trong lòng Vương Bình dao động trong nháy mắt, nhưng rất nhanh hắn đã tỉnh táo lại, rống giận.

Nhưng mà chỉ cần xuất hiện dao động trong nháy mắt, vậy thì lỗ hổng này sẽ bị phóng to lên vô hạn.

Đây là nhân tính, cũng là năng lực của quỷ dị.

Con người đều có tính hai mặt, tươi sáng vĩ đại và đen tối cùng tồn tại là chuyện vô cùng bình thường.

Còn Vương Bình bị dẫn dụ từ bỏ tất cả, làm một kẻ vong ân bội nghĩa, chạy thoát thân một mình, chính là mặt đen tối.

Mặt này đang dần dần bị phóng đại, mãi cho đến khi cắn nuốt Vương Bình.

“Ha ha, hắn xong đời rồi.”

Cảm nhận được sự biến đổi nhỏ của Vương Bình, một Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế lạnh lùng cười.

“Phát triển tất yếu thôi. Ở trước mặt chủ nhân chúng ta, sự vùng vẫy của hắn chỉ là uổng công.”

Chuẩn Tiên Đế huyết sắc lạnh lùng cười.

“Cho dù hắn muốn chạy trốn cũng không thể nào chạy thoát. Từ lúc bắt đầu khai chiến, bất cứ đường lui nào của hắn đều bị phong tỏa lâu rồi. Tương lai hắn nhìn thấy đều là chủ nhân chúng ta cố ý dẫn dắt. Lúc hắn thật sự muốn chạy trốn, thì sẽ để lộ sơ hở to lớn.”

Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế thứ ba nói.

“Ha ha, đến lúc đó chính là lúc chúng ta giết chết hắn, xé xác ăn thịt hắn.”

Lại một Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế lạnh lùng cười, trong mắt có sát ý và tham lam.

Nếu như có thể cắn nuốt một Chuẩn Tiên Đế có Hỗn Độn Tiên Thể viên mãn, thì sẽ có được lợi ích to lớn.

Lúc bốn Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế giao lưu, đã bộc phát ra sức mạnh càng khủng bố hơn, muốn hoàn toàn tiêu diệt Vương Bình.

“Phụt!”

Đối mặt với công kích càng khủng bố hơn của bốn Hắc Ám Chuẩn Tiên Đế, Vương Bình có đạo tâm thiếu hụt khó có thể chịu đựng, thân thể lại nổ tung ra, bị trọng thương, tốc độ khôi phục cũng đã chậm lại.

Bình Luận (0)
Comment