Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 1293 - Chương 1293 - Trở Về Từ Trong Hỗn Độn! Luân Hồn Tiên Đế Và Thế Hệ Thứ Nhất (2)

Chương 1293 - Trở về từ trong hỗn độn! Luân Hồn Tiên Đế và thế hệ thứ nhất (2)
Chương 1293 - Trở về từ trong hỗn độn! Luân Hồn Tiên Đế và thế hệ thứ nhất (2)

Chỉ là, hắn vừa định tự bạo, Vương Bình đã lập tức xuất hiện ở ngay trước mặt hắn, một bàn tay ấn lên khuôn mặt của hắn.

Giờ phút này, vẻ mặt của Vương Bình không còn sự là bình tĩnh giống lúc trước nữa, mà là mặt không có cảm xúc, vô cùng lạnh băng.

Điều này khiến vẻ mặt của Chuẩn Tiên Đế huyết sắc trở nên cứng nhắc, hắn phát hiện sức mạnh của bản thân lại bị tan ra, không thể tự bạo, cơ thể cũng không thể động đậy.

“Ngươi muốn chết, không dễ dàng như vậy.”

Vương Bình lạnh nhạt nói ra câu này, rồi trực tiếp sử dụng đạo pháp Hỗn Độn.

Trong phút chốc, nhục thân của Chuẩn Tiên Đế huyết sắc bị gieo cấm chế, làm ra dáng vẻ quỳ xuống, linh hồn của hắn thì bị hỗn độn bao phủ, bị nghiền nát không thương tiếc, rồi lại tàn nhẫn hồi phục.

Chết, không chết được.

Sống, không sống được.

Nghênh đón Chuẩn Tiên Đế huyết sắc là phong ấn và giày vò của năm tháng vô tận.

Sau đó, Vương Bình tiện tay vung ra, ném Chuẩn Tiên Đế huyết sắc đến trung tâm của giới hải, sinh linh của vô số thế giới, mặc kệ là tu vi gì đều có thể nhìn thấy bóng dáng của Chuẩn Tiên Đế huyết sắc như kỳ tích, cũng hiểu tội nghiệt hắn phạm phải.

Sau khi giải quyết Chuẩn Tiên Đế huyết sắc, hai tay Vương Bình chắp lại, khí Hỗn Độn tràn ngập giới hải bắt đầu cuồn cuộn.

Những thế giới bị hủy diệt kia, hồi phục từ trong hỗn độn.

Những sinh linh bị hủy diệt kia, hồi sinh từ trong hỗn độn.

Tất cả mọi thứ đều trở lại dáng vẻ ban đầu.

Sau khi Vương Bình làm xong tất cả những điều này, thế giới huyền huyễn này đã hoàn toàn khôi phục trật tự và yên bình.

Tai họa ngầm còn lại chỉ có bản thể quỷ dị bị Luân Hồi Tiên Đế kéo vào trong luân hồi.

Ánh mắt Vương Bình xa xăm, có hỗn độn lượn lờ, giống như nhìn thấy cảnh tượng trong luân hồi, khiến hắn không tự chủ được híp mắt lại.

Nhưng mà Vương Bình không nói gì nhiều, chỉ bước ra một bước, biến mất trong giới hải.

Sau khi Vương Bình rời đi, toàn bộ sinh linh của thế giới huyền huyễn này đều bắt đầu ca tụng Vương Bình, không tự chủ được quỳ bái về phía Vương Bình, kính Vương Bình là Hỗn Độn Thiên Đế.

Thiên đế ngang bằng với thiên đạo.

Đường Luân Hồi, Sinh Tử giới, Vương Bình đã đến nơi này.

Người giữ cầu giống như đã chờ Vương Bình từ lâu, ngồi trước bàn đá, kính rượu với Vương Bình, cười nói: “Chúc mừng đạo hữu bước ra một bước kia, nhận được sinh sinh mạng mới. Đạo hữu trở thành tiên đế là chuyện trong tầm tay. ”

“May mắn thôi.”

Vương Bình giơ chén rượu lên, nhìn rượu tiên trước mặt, sau khi uống cạn sạch, lắc đầu nói.

Hắn đã thành công kích hoạt hiệu quả của thiên phú Bốn Chữ Số - Trái tim không sợ hãi, không sợ, không hãi, kỳ ảo.

Nhưng mà điều này vẫn chưa đủ, hắn vẫn bị đánh chết rồi.

Chỉ là thiên phú Bốn Chữ Số - Trái tim không sợ hãi không hổ là vượt qua cấp bậc thiên phú, là thiên phú có thể so sánh với thiên phú Ba Chữ Số, sự nâng cao của nó không chỉ về mặt sức chiến đấu, còn nâng cao về mặt cảm ngộ đạo pháp.

Trạng thái kỳ ảo kia khiến lực cảm ngộ đạo pháp của hắn tăng lên đến cực điểm.

Vì vậy trước khi chết, hắn đã thành công ngộ ra Hỗn Độn đại đạo, ngộ ra Hỗn Độn Tiên Đế Kinh, trở thành tồn tại ngang với Tiên Đế.

Hỗn Độn Tiên Đế Kinh có thể hóa vạn pháp, hóa vạn vật thành hỗn độn, cũng có thể khiến hắn trở về từ trong hỗn độn.

Sau khi hắn trở về từ trong hỗn độn, Hỗn Độn Tiên Thể cũng coi như đã viên mãn thật sự rồi.

Trong mô phỏng lúc trước, Chuẩn Tiên Đế Diệp Thương tiến hành hiến tế cho hắn, chỉ là đạt đến lĩnh vực ngụy viên mãn, không phải viên mãn thật sự.

Nhưng mà điều này cũng bình thường, Diệp Thương chỉ là Hỗn Độn Thể viên mãn, mặc dù hắn là Chuẩn Tiên Đế, nhưng cũng không thể khiến Hỗn Độn Thiên Thể đạt tới đánh giá cấp bậc Ba Chữ Số, coi như là vô cùng mạnh mẽ trong số các thiên phú và đạo cụ thể chất Ba Chữ Số viên mãn được.

Vì vậy, sau khi hắn phá rồi lập lại, trở về từ trong hỗn độn, nhận được sinh mạng mới từ trong hỗn độn, Hỗn Độn Tiên Thể mới đạt đến lĩnh vực viên mãn chân chính.

Cho nên hắn mới có thể mạnh mẽ như vậy.

Bốn Chuẩn Tiên Đế được Hắc Ám nâng cao sức mạnh, còn thiêu đốt căn nguyên, ở trước mặt hắn lại yếu ớt như giun dế, hắn còn không đặc biệt ra tay, đã có thể tùy ý tiêu diệt bọn họ.

Mặc dù hắn không phải Tiên Đế, không có Tiên Đế Đạo Quả, nhưng thể phách, thần hồn, pháp lực đều đã đạt đến lĩnh vực gần Tiên Đế, đồng thời đã có sức chiến đấu ngang với cấp bậc Tiên Đế.

“Đạo hữu, ngươi là cố ý thả một phần sức mạnh của quỷ dị ra, hơn nữa còn can thiệp vào tương lai ta nhìn thấy đúng chứ?”

Vương Bình nhìn người giữ cầu trước mặt, lại hỏi.

Lúc vừa rồi, Vương Bình đã biết người giữ cầu trước mắt không còn là người giữ cầu nữa, là là ý chí của Luân Hồi Tiên Đế.

Cho nên, người giữ cầu mới dám xưng hô tồn tại đã ngang hàng Tiên Đế như hắn là đạo hữu.

Nếu không, một Chuẩn Tiên Đế ở trước mặt nhân vật cấp bậc Tiên Đế chắc chắn không dám xưng hô đạo hữu với nhau.

Trừ khi hai bên có quan hệ rất sâu, hai chữ đạo hữu, chỉ khi có địa vị và cảnh giới tương đồng mới có thể xưng hô.

“Có thể nói như vậy.”

Người giữ cầu, nói chính xác hơn là ý chí của Luân Hồi Tiên Đế gật đầu, thừa nhận điều này.

“Nhưng mà có một số chuyện bây giờ chắc ngươi cũng có thể nhìn ra rồi.” Ý chí của Luân Hồi Tiên Đế thở dài, nói: “Quỷ dị này rất mạnh, hơn nữa còn đang tiếp tục mạnh lên, ta muốn trấn áp hắn trong luân hồi là rất khó.”

“Cho nên ngươi cần trợ thủ, hy vọng ta có thể phá rồi lập lại, trở thành tồn tại ngang với Tiên Đế, giúp ngươi cùng nhau đánh gục quỷ dị?”

Vương Bình khẽ gật đầu, hỏi.

“Phải mà cũng không phải.” Luân Hồi Tiên Đế gật đầu, lại lắc đầu, ánh mắt sâu xa nói: “Những điều ta làm, là ý chí của cá nhân ta, cũng là ý chí của vị kia.”

“Vị kia.” Vương Bình im lặng chốc lát, rồi chậm rãi hỏi: “Tiền bối của ta, người Trần Vương cung kia sao?”

Bình Luận (0)
Comment