Vương Bình chậm rãi nói.
“Quỷ dị, suy cho cùng là quỷ dị, khó dây dưa quá rồi.”
Luân Hồi Tiên Đế im lặng một lát, thở dài nói.
“Quả thật khó dây dưa. Muốn giết chết quỷ dị này, thì nhất định phải hoàn toàn loại bỏ hắn hoàn toàn. Nhưng mà rất khó làm được điều này. Bởi vì hắn có rất nhiều đường lui, có không ít thế giới đều có hóa thân Hắc Ám của hắn.”
Vương Bình gật đầu, nói.
“Bình thường, quả thật cũng chỉ có Hai Chữ Số mới có thể giết chết hắn.”
“Ngươi nói như vậy, hình như có lòng tin hoàn toàn đánh gục hắn?”
Luân Hồi Tiên Đế tò mò hỏi.
“Chỉ có thể nói, ta cố gắng thử xem.”
Vương Bình khẽ lắc đầu.
Chỉ nói riêng về sức chiến đấu, Vương Bình rất mạnh, khó gặp đối thủ trong Ba Chữ Số.
Nhưng cho dù hắn mạnh hơn nữa, cũng rất khó giết chết quỷ dị này.
Nhưng mà, Vương Bình mạnh mẽ không chỉ ở sức chiến đấu của bản thân, át chủ bài mạnh nhất của hắn vẫn là thiên phú bản mệnh của hắn.
Sau đó, Vương Bình không nói gì nhiều, trực tiếp lấy ra đạo cụ đặc biệt Ba Chữ Số cực phẩm - Vạn giới tàn lụi.
“Đây là?”
Luân Hồi Tiên Đế nhìn quả cầu màu đen trong tay của Vương Bình, bỗng dưng thấy hơi hết hồn, khiến hắn vô cùng khó chịu.
“Đạo cụ đặc biệt Ba Chữ Số cực phẩm dùng một lần, có hiệu quả khiến chư thiên vạn giới tàn lụi, đả thương Hai Chữ Số.”
Vương Bình thản nhiên nói ra câu nói này.
“Phụt!”
Nghe lời nói của Vương Bình, cho dù là Luân Hồi Tiên Đế cũng không thể bình tĩnh nữa, hắn kinh ngạc nhìn đạo cụ trong tay của Vương Bình, bị hù dọa thật rồi.
Dù sao, tuy hắn là Tiên Đế, ở trong Chư Thiên Nhạc Viên cũng là đánh giá Ba Chữ Số truyền kỳ, nhưng tình huống của hắn đặc biệt, rất ít khi vào Chư Thiên Nhạc Viên.
Vì vậy, hắn có thể nói là Ba Chữ Số nghèo nhất.
Bây giờ, Vương Bình vừa trở thành Tiên Đế, lại lật tay móc ra một đạo cụ đặc biệt Ba Chữ Số cực phẩm có thể khiến chư thiên vạn giới tàn lụi, đả thương Hai Chữ Số, quả thật là quá chấn động.
“Ngươi không phải là muốn dùng đạo cụ nguy hiểm này để đối phó với quỷ dị chứ? Nếu ngươi dùng thứ này đối phó với quỷ dị, có lẽ quỷ dị sẽ chết, nhưng chúng ta cũng ngã xuống.”
Vẻ mặt của Luân Hồi Tiên Đế hơi vặn vẹo, chỉ sợ Vương Bình bồng bột, sử dụng đạo cụ nguy hiểm này khiến mọi người chết chung.
“Đừng lo lắng, ta có đạo cụ phục sinh, có thể sống lại.”
Khóe miệng Vương Bình hơi cong lên, đùa dai nói.
“.” Nghe thấy câu này, sắc mặt Luân Hồi Tiên Đế trực tiếp đen xì, cảm thấy Vương Bình hơi lừa bịp.
“Nói đùa thôi, đừng để ý quá.” Vương Bình cũng không có ý nói đùa tiếp nữa, cười nói: “Ta lấy thứ này ra không phải sử dụng sức phá hoại của nó để xử lý quỷ dị, mà là mượn năng lượng và quy tắc chứa đựng bên trong nó để hiến tế.”
“Có ý gì?”
Luân Hồi Tiên Đế hơi ngạc nhiên.
“Tình huống bình thường không thể giải quyết quỷ dị. Nhưng mà nếu như dùng sức mạnh khổng lồ này để làm nhiên liệu khởi động năng lực thiên phú của ta, vậy thì chưa chắc rồi.”
Ánh mắt Vương Bình lóe sáng, chậm rãi nói.
Mặc kệ là sử dụng năng lực sáng tạo, sáng tạo ra thiên phú hay đạo cụ vượt khuôn mẫu sử dụng một lần để tiêu diệt quỷ dị, hoặc là trực tiếp sử dụng năng lực đảo lộn nhân quả, đều có hy vọng giết chết quỷ dị khó dây dưa này.
“Nhiên liệu?”
Luân Hồi Tiên Đế hơi kinh ngạc.
Vương Bình này ác quá rồi, vậy mà coi đạo cụ Ba Chữ Số cực phẩm dùng một lần quý giá như vậy, mạnh mẽ như vậy thành nhiên liệu để sử dụng.
Đương nhiên, điều khiến Luân Hồi Tiên Đế càng tò mò hơn là rốt cuộc Vương Bình muốn làm gì.
“Thiên phú của ngươi, chắc cũng thăng cấp rồi nhỉ?”
Luân Hồi Tiên Đế suy nghĩ lát, rồi hỏi.
“Đúng là thăng cấp rồi, biến thành năng lực thiên phú bản chất nhất.” Vương Bình cũng không có ý giấu giếm, bây giờ hắn cũng không cần phải giấu giếm, ngoài Hai Chữ Số, thì không có ai làm gì được hắn nữa rồi.
“Như vậy à.”
Luân Hồi Tiên Đế thán phục.
Ngoài người Trái Đất nguyên sơ ra, người khác tiến vào Chư Thiên Nhạc Viên không có tư cách thức tỉnh năng lực thiên phú.
Ngoài ra, cho dù là giao dịch thiên phú cũng là giữa người Trái Đất nguyên sơ với nhau mới có thể tiến hành giao dịch thiên phú, người đến từ chư thiên vạn giới không có tư cách có được thiên phú.
Cho dù là đoạt xác của người Trái Đất nguyên sơ cũng không có tác dụng, không thể có được thiên phú.
Cuối cùng cho dù là hậu duệ cũng nhất định phải là con cháu giữa hai người Trái Đất nguyên sơ sinh ra mới có thể thức tỉnh thiên phú, hỗn huyết cũng không được.
Những điều này vẫn luôn là một câu đố của Chư Thiên Nhạc Viên.
Vì vậy, những cường giả của chư thiên vạn giới như bọn họ lúc cùng cấp bậc, rất nhiều lúc đều là yếu thế hơn so với những người Trái Đất nguyên sơ kia.
Đương nhiên, năng lực thiên phú bình thường thì Luân Hồi Tiên Đế cũng không để vào mắt, một số đạo cụ quý giá không hề thua kém gì một số thiên phú cùng cấp, thậm chí còn mạnh mẽ hơn.
Cũng chỉ có loại thiên phú biến thái này của Vương Bình mới có thể khiến Luân Hồi Tiên Đế thán phục, thậm chí là có hơi hâm mộ chút xíu.
“Được rồi, ta chuẩn bị ra tay rồi, sau khi ra tay, ta sẽ khiến những người hiến tế kia của ngươi sống lại.”
Vương Bình khẽ lắc đầu, không thảo luận thêm về chủ đề kia, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Nghe vậy, mắt của Luân Hồi Tiên Đế trợn to, trong mắt hiện lên gợn sóng, rõ ràng vô cùng không bình tĩnh.
Cách nhiều năm như vậy, cuối cùng hắn đã có thể cứu sống những người hiến tế kia rồi sao?
Mặc dù có hơi khác so với tưởng tượng của hắn, không phải vị kia phục sinh giúp hắn, mà là Vương Bình phục sinh giúp hắn, khiến hắn vô cùng kinh ngạc và bất ngờ. Nhưng mà những điều này đều không quan trọng, chỉ cần những sinh linh kia có thể sống lại là được rồi.
“Xin nhờ ngươi.”
Luân Hồi Tiên Đế nhẹ giọng nói ra câu này, rồi bắt đầu hộ pháp cho Vương Bình.
Vương Bình khẽ gật đầu, rồi bắt đầu sử dụng năng lực thiên phú của đảo lộn nhân quả.