Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 135 - Chương 135. Ra Tay! (3)

Chương 135. Ra tay! (3)
Chương 135. Ra tay! (3)

“Nếu đã tìm được cách phá cục rồi, vậy thì bắt đầu hành động thôi, tuyệt đối không thể có bất cứ sai sót nào.”

Vương Bình thở phào nhẹ nhõm, sau khi bình tĩnh lại, trầm giọng nói.

Câu này vừa ra, trong lòng mọi người chợt nghiêm túc.

Nhưng mà mấy người Thái Vĩnh Long lại đưa mắt nhìn nhau, hơi bất đắc dĩ.

Được rồi, bọn họ không giúp được gì, chỉ là khán giả đơn thuần thôi.

“Trần Dao sướng rồi. Một tháng sau đã có thể trở thành sức chiến đấu Linh Hải cảnh mạnh mẽ rồi.”

Trương Hổ rất hâm mộ nói.

Trương Tuấn lặng lẽ nhìn qua.

Thái Vĩnh Long càng hâm mộ hơn, gương mặt hơi co giật.

Hệ thống tăng điểm, đúng là không nói lý lẽ.

Trần Dao giống như Vương Bình, đúng là hack, từng người trong thời gian ngắn như vậy đã phát triển đến sức chiến đấu Linh Hải cảnh, khiến hắn khó chịu nổi đả kích.

“Nhưng mà cũng may Trần Dao là hệ thống tăng điểm, có thể nhanh chóng mạnh lên. Nếu không nhiệm vụ đoàn thể lần này sợ là không thể hoàn thành, tất cả đều phải chết.”

Sau đó, Thái Vĩnh Long lại cảm thán.

Trương Hổ và Trương Tuấn đều không nói gì.

“Ta đi tìm viện trưởng. Các ngươi ở lại đây trước đi.”

Vương Bình liếc nhìn mấy người, không nói gì nhiều, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Sau này Trần Dao có thể giúp đỡ hắn, nhưng bây giờ không được.

Bây giờ bốn người đều chỉ là sức chiến đấu Linh Nguyên cảnh, về chuyện đối phó phó viện trưởng, thật sự không có tác dụng gì.

“Người xuyên không, hoặc nói là chúa cứu thế, đúng là phiền phức.”

Trong phòng làm việc của viện trưởng, hắn uống trà, híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt không ngừng lóe lên.

Người xuyên không, là kẻ thù một mất một còn của tộc quỷ dị bọn họ.

Ban đầu hắn còn muốn coi tử địch trẻ trâu Trần Dao thành quân cờ, bây giờ xem ra phải thay đổi kế hoạch rồi, phải nghĩ cách mau chóng giết hết tất cả bọn họ mới được.

Đương nhiên, vẫn phải làm dưới tiền đề không làm lộ bản thân.

Một khi bị lộ, nghênh đón hắn sẽ là sự truy sát không ngừng nghỉ của đám người chúa cứu thế.

Đến lúc đó, hắn chỉ có hai kết quả.

Đó chính là chết.

Hoặc là trước lúc đó, tiêu hủy toàn bộ sinh mệnh của thế giới này để sống sót.

Lúc này viện trưởng đột nhiên cảm nhận được một khí tức tới gần, trong lòng rét lạnh, thu tâm tư lại, ngồi ngay ngắn.

Rất nhanh, Vương Bình đã đẩy cửa của phòng làm việc ra, đi vào trong.

“Vương Bình đạo hữu, không biết ngươi đến tìm ta là có chuyện gì?”

Viện trưởng nhìn Vương Bình bằng khuôn mặt ôn hòa, mỉm cười hỏi.

Mặc dù hắn muốn giết chết Vương Bình, nhưng hắn cũng rất kiêng dè Vương Bình.

Mặc dù tên này chỉ thể hiện ra khí tức yêu ma vương cao cấp, nhưng viện trưởng rất rõ Vương Bình không hề đơn giản như vậy.

Nếu đơn giản như vậy, thì cũng không thể nào lúc mới đến, lại không bị hắn cảm nhận ra.

“Viện trưởng, ta đến đây là muốn nghe câu trả lời của các ngươi.”

Sau khi tiện tay đóng cửa lại, Vương Bình bước về phía viện trưởng, mỉm cười nói.

“Về điều này à, giờ mới qua bao lâu, có phải đạo hữu nôn nóng quá rồi không?”

Viện trưởng cười khổ hỏi.

“Được rồi, ta cũng chỉ muốn nhanh chóng giúp Trần Dao giải quyết phiền phức.”

Vương Bình lắc đầu, tiếp tục đi về phía viện trưởng.

“Mà viện trưởng, ông đại đạo sư kia đâu, ta muốn nói vài chuyện với hắn.”

“Tiền bối có chuyện đi rồi.”

Viện trưởng giải thích.

“Như vậy à, ta vốn còn muốn nói chuyện đạo thuật với tiền bối. Ta rất có hứng thú đối với đạo thuật của thế giới các ngươi.”

Vương Bình hơi tiếc nuối, nói.

“Ha ha, đạo thuật à. Mặc dù ta chỉ là đạo trưởng, nhưng trình độ về mặt đạo thuật cũng không yếu, ta có thể giảng cho đạo hữu.”

Viện trưởng sửng sốt, sau đó cười ha ha, nhiệt tình nói.

Thế nhưng hắn còn chưa dứt lời, trong tay Vương Bình đã đột nhiên xuất hiện một linh kiếm đỏ thẫm như lửa.

Cùng lúc này, Linh Nguyên thể lỏng màu đỏ thẫm dâng trào mãnh liệt trong người cũng bộc phát ra ngoài, bám lên linh kiếm.

Sau đó, ánh mắt Vương Bình sắc bén, sáu thành kiếm ý đỉnh phong bộc phát, thình lình bộc phát, một kiếm khí hỏa diễm màu đỏ thẫm mạnh mẽ chém về phía viện trưởng!

Một kiếm này quá nhanh, quá mạnh, cộng thêm khoảng cách giữa hai người quá gần, lúc viện trưởng phản ứng lại thì đã muộn rồi!

Sắc mặt viện trưởng thay đổi, điên cuồng điều động năng lượng của bản thân, muốn sử dụng đạo thuật tiến hành phòng ngự.

Viện trưởng vội vàng phòng ngự nhưng căn bản không có tác dụng, dễ dàng bị một kiếm cực mạnh của Vương Bình xé nát, cùng với đó là cả người cũng bị chém thành hai nửa.

Kiếm khí đáng sợ đó, sau khi chém đầu Viện trưởng, vẫn không có chiều hướng suy giảm như cũ, lao vút lên trời, gây chấn động đến cực hạn.

Cảm nhận được luồng kiếm khí đáng sợ này, các đạo sĩ hay yêu ma ẩn nấp trong kinh thành đều lộ ra nét mặt kinh hãi.

Luồng lực lượng này quá mạnh mẽ, vượt xa yêu ma vương, đạt đến mức độ không thể tin được.

“Chết rồi à?”

Vương Bình nheo mắt nhìn viện trưởng đã bị hắn cắt làm đôi.

Lập tức, hắn duỗi ra lòng bàn tay, một luồng linh hỏa màu đỏ thẫm đáng sợ ngưng tụ lại và đốt viện trưởng thành tro bụi.

Khi Vương Bình đã làm xong tất cả, một bóng dáng cũng xuất hiện, nhìn chằm chằm vào Vương Bình với nét mặt kinh hoàng và phẫn nộ, hắn hỏi: “Vương Bình, ngươi có ý gì? Tại sao ngươi muốn giết viện trưởng?”

“Bởi vì hắn là kẻ địch ẩn nập trong nhân loại.”

Vương Bình bình tĩnh nói.

“Ý của ngươi là gì?”

Nét mặt của đại đạo sư dao động.

“Không có gì. Ta không có bằng chứng để giải thích bất cứ điều gì, và ta cũng không muốn lãng phí thời gian để giải thích bất cứ điều gì.”

Vương Bình cầm thanh kiếm và chỉ vào đại đạo sư, độ sắc bén của nó khiến đại đạo sư ớn lạnh sống lưng.

Thực lực của Vương Bình quá kinh khủng, hắn đã đạt đến tầng Đạo Thánh Yêu Hoàng.

Hơn nữa đó không chỉ là Đạo Thánh Yêu Hoàng bình thường.

Thực lực như vậy đủ để áp đảo toàn bộ thế giới.

“Triệu tập cao tầng nhân loại cùng tất cả cường giả đại đạo sư, bằng không nhân loại sẽ diệt vong.”

Vương Bình nhìn chằm chằm đại đạo sư, nhàn nhạt nói.

Hết chương 135.
Bình Luận (0)
Comment