Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 137 - Chương 137. Giết Yêu Hoàng. (2)

Chương 137. Giết Yêu Hoàng. (2)
Chương 137. Giết Yêu Hoàng. (2)

Tam Nhãn Ma Hoàng nhìn về hướng Trần Dao, cười lạnh nói.

“Càng đừng nói, Trấn Ma Quật này ngoài bổn hoàng ra, còn có một hoàng giả nữa.”

Lời của Tam Nhãn Ma Hoàng khiến toàn bộ những yêu ma khác âm thầm kinh ngạc.

Nhưng, rất nhanh, bọn chúng đã cười lạnh.

Đúng rồi, Tỏa Ma Đại trận do Đạo Thánh bày trận thì có thể làm gì, bọn chúng còn có hai yêu ma hoàng, Tỏa Ma Đại trận há lại có thể vây khốn.

Nhân loại chủ động mở phong ấn của Trấn Ma Quật, hoàn toàn là hành động tự tìm đường chết.

“Trận chiến này, ta không phải chủ lực.” Trần Dao lạnh lùng nhìn Tam Nhãn Ma Hoàng, bình tĩnh nói: “Giết ngươi, còn có người khác”

Lời này vừa nói ra, chúng yêu ma hơi kinh hãi.

Mà Tam Nhãn Ma Hoàng dường như cảm nhận được gì đó, ba con mắt đều hơi hơi co rụt, nhìn về phía nào đó.

Ở bên kia, Vương Bình y khuyết phiêu phiêu, cầm linh kiếm trong tay, đạp không mà đến, khí tức quanh thân bạo phát ra ngoài.

“Ngươi là ai? Vì sao bổn tọa không cảm nhận được khí tức Đạo Thánh trên người ngươi, nhưng lực lượng của ngươi lại mạnh mẽ như vậy.”

Tam Nhãn Ma Hoàng nhìn chằm chằm Vương Bình, kinh nghi bất định.

“Ngươi không cần biết bổn tọa là ai. Ngươi chỉ cần biết, bổn tọa là người sẽ giết ngươi, vậy là đủ rồi.”

Vương Bình lãnh đạm nói.

Dứt lời, một đôi cánh lửa đỏ xuất hiện sau lưng Vương Bình, bùng cháy làm không khí vặn vẹo.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Vương Bình xuất hiện trước Tam Nhãn Ma Hoàng, đột nhiên chém ra kiếm khí ẩn chứa sáu thành kiếm ý đỉnh phong.

“Không tốt!”

Tam Nhãn Ma Hoàng cực kỳ hoảng sợ, bộc phát ra sức mạnh cùng va chạm với Vương Bình, hình thành vụ nổ kinh khủng.

Ngay sau đó, toàn thân Tam Nhãn Ma Vương bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi giữa không trung, bị thương nặng.

Về những yêu ma mạnh mẽ còn lại, sau khi hai người va chạm với nhau, đều bị dư âm vụ nổ đó nghiền thành bột, không còn tồn tại.

Dù sao, những yêu ma đó cũng không có Tỏa Ma Đại trận bảo vệ, đối mặt với dư âm của trận chiến giữa hai tồn tại mạnh hơn chúng rất nhiều, hoàn toàn không thể đỡ được.

“Tỏa Ma Đại trận, trấn áp!”

Nhìn thấy trận chiến đấu nổ ra, Trần Dao quát khẽ một tiếng, điều khiển Tỏa Ma Đại trận, ngưng kết ra lượng lớn xiềng xích có chứa lực lượng tỏa ma, bắn nhanh về phía yêu ma Tam Nhãn, muốn phối hợp với Vương Bình dùng tốc độ nhanh nhất đánh chết Tam Nhãn Ma Hoàng.

“Ngưu Ma, cứu ta!”

Sắc mặt Tam Nhãn Ma Hoàng tái mét, hắn khàn giọng quát.

Cũng chính trong nháy mắt hắn gào lên, lại một luồng khí tức kinh khủng xông ra khỏi Trấn Ma Quật, xuất hiện trong Tỏa Ma Đại trận.

Toàn thân hắn ngăm đen, thân cao chín thước, hình dáng như trâu.

Trong nháy mắt xuất hiện, hắn bộc phát ra lực lượng kinh khủng, cứng rắn đánh nổ kiếm khí của Vương Bình, ngăn nó lại.

Mà Tam Nhãn Ma Hoàng cũng nhân cơ hội này, đánh tan Khốn Ma Tỏa, xuất hiện bên cạnh Ngưu Ma, sắc mặt khó coi.

Sự mạnh mẽ của Vương Bình ngoài dự liệu của hắn.

Nếu không phải Ngưu Ma cứu hắn, vừa rồi hắn thật sự nguy hiểm.

“Ngưu Ma, thay ta ngăn hắn lại, ta tới phá Tỏa Ma trận.”

Tam Nhãn Ma Hoàng trầm giọng nói.

“Ngươi không làm được.” Ngưu Ma nhìn chằm chằm Vương Bình, trầm giọng nói: “Ngươi tới chặn hắn, ta phá trận, như vậy nhanh hơn.”

“Được!” Tam Nhãn Ma Hoàng xoắn xuýt một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.

Hiện tại, cũng không phải là lúc nên xoắn xuýt, Tỏa Ma Đại trận sẽ làm sức mạnh của bọn chúng suy yếu, thời gian càng lâu thì càng nguy hiểm.

Nếu không có các cường giả khác, hắn trái lại không lo lắng gặp chuyện không may, nhưng mà bậc cường giả như Vương Bình này tồn tại, cực kì bất lợi cho bọn chúng.

“Rống!”

Lúc này, Ngưu Ma rít gào một tiếng, bộc phát lực lượng yêu ma kinh khủng, hung hăng đánh về vách ngăn Tỏa Ma Đại trận ngưng tụ ra.

Lúc này, Trần Dao biến sắc, vội vàng khống chế Tỏa Ma Đại trận đối kháng với yêu ma.

Tam Nhãn Ma Hoàng thì không có gì, nhưng quỷ dị Ngưu Ma này, tuyệt đối không thể để hắn chạy thoát.

“Rống!”

Bên kia, Tam Nhãn Ma Hoàng biết được Vương Bình mạnh mẽ, cũng rít gào một tiếng, trực tiếp dùng hết sức.

Yêu ma khí huyết sắc ngưng tụ quanh thân hắn, độc nhãn kia cũng sáng rực huyết sắc.

Ngay sau đó, một cột sáng huyết sắc bộc phát từ trong độc nhãn, hung hăng giết về phía Vương Bình.

Sắc mặt Vương Bình như thường, hắn giơ cao linh kiếm.

Sau lưng hắn, ba kiếm trận lập tức xuất hiện, ngưng tụ kiếm khí kinh người, sau đó hợp làm một, hung hăng đâm về phía cột sáng huyết sắc.

Theo sự va chạm của hai người, kiếm khí hỏa diễm xé rách cột sáng huyết sắc, dần dần chém tới hướng Tam Nhãn Ma Hoàng.

“Đáng chết, hệ thống sức mạnh của nhân loại này mặc dù không phải hệ thống đạo sĩ chuyên khắc yêu ma, nhưng hỏa diễm và kiếm khí hắn ngưng tụ ra, càng khắc chế ta hơn cả đạo sĩ.”

Tam Nhãn Ma Hoàng vô cùng uất ức.

Hắn cảm thấy, nếu luận về cường độ lực lượng thuần túy, hắn và Vương Bình sàn sàn như nhau, thậm chí hắn còn mạnh hơn một chút.

Nhưng hỏa diễm và kiếm ý của Vương Bình lại làm cho hắn cảm thấy khó giải quyết.

Cộng thêm, bị Tỏa Ma Đại trận làm suy yếu lực lượng, hắn thật sự không phải là đối thủ của Vương Bình.

“Nếu như đó là thủ đoạn mạnh nhất của ngươi, vậy thì đi tìm chết đi.”

Vương Bình lãnh đạm nói.

Dứt lời, tay phải Vương Bình cầm kiếm, tay trái bấm một linh quyết.

Trong phút chốc, linh nguyên trạng thái lỏng của Vương Bình cuộn trào ra mãnh liệt, ngưng tụ một con hỏa long khổng lồ từ hỏa diễm màu đỏ thẫm ra ngoài.

Đó là bí pháp được ghi lại trong quyển thượng của Xích Diễm công - Xích Diễm Chi Long.

Theo sự xuất hiện của Hỏa Long, nhiệt độ cả khoảng không gian tăng lên kịch liệt, cho dù có trận pháp ngăn trở, cũng làm cho chúng đạo sĩ cảm thấy cả người khô nóng, khó chịu vô cùng.

Tất cả bọn họ nhìn thấy một màn này đều hoảng loạn, khiếp sợ trong lòng.

Nếu không có Tỏa Ma Đại trận, bọn họ thật sự đã chết, ngay cả mảnh vụn cũng không còn.

Đồng thời, nếu không có Tỏa Ma Đại trận, nếu như lực lượng kinh khủng này hạ xuống, Thái sơn cũng bị san bằng.

Hết chương 137.
Bình Luận (0)
Comment