Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 139 - Chương 139. Lại Lần Nữa Ra Biển!

Chương 139. Lại lần nữa ra biển!
Chương 139. Lại lần nữa ra biển!

Vương Bình lau đi vết máu dưới khóe môi, lắc đầu nói.

“Ting, quỷ dị đã chết, nhiệm vụ đoàn thể đã hoàn thành, phần thưởng đã được phân phối riêng, các thành viên của group có nhận phần thưởng tương ứng của họ trên trang phần thưởng group.”

“Ting, nhiệm vụ đoàn thể đã hoàn thành, các thành viên trong group có thể mặc niệm’trở về’ trong lòng, sau đó trở về thế giới mình ở. Nếu trong vòng hai mươi bốn giờ không trở về, hệ thống sẽ cưỡng chế đưa trở về thế giới cũ.”

Nghe thấy giọng nói vang lên trong đầu mình, Vương Bình cười nhẹ, hoàn toàn thả lỏng.

Trần Dao cũng nghe thấy âm thanh thông báo của hệ thống, nàng thở phào một hơi, nhanh chóng giải trừ Tỏa Ma Đại Trận, nửa quỳ trên mặt đất, thở hổn hển.

Mặc dù kiệt quệ về thể xác lẫn tinh thần nhưng Trần Dao vẫn vô cùng vui vẻ.

Dù sao thì cũng không cần phải chết.

Mặc dù sau này vẫn sẽ có những yêu hoàng khác ra đời, nhưng đó đều là chuyện của tương lai, hiện tại nàng có thể thảnh thơi, thế là đủ rồi.

Ba người Thái Vĩnh Long, Trương Tuấn và Trương Hổ cũng vô cùng mừng rỡ, vội vàng chạy về phía bên này.

“Thật sự thành công rồi.” Những đạo sĩ còn giữ được tỉnh táo cũng không khỏi kích động trong lòng.

Giết hai yêu ma hoàng cùng một lúc và tiêu diệt hoàn toàn một Trấn Ma Quật là một chiến công lớn.

Với chiến công này, chỉ cần con người còn tồn tại, tên tuổi của họ vẫn sẽ mãi lưu truyền trong lịch sử.

Hơn nữa, nếu chiến tích này được truyền ra ngoài, đám yêu ma kia chắc chắn sẽ không dám hành động liều lĩnh và sẽ ngoan ngoãn ẩn nấp.

“Trần Dao, nhiệm vụ đã hoàn thành, ta trở về trước. Về phần đạo thuật linh tinh gì đó, ngươi tự xử lý phần còn lại rồi nói sau.”

Vương Bình nhìn về phía Trần Dao, nói.

“Ừm, ta biết rồi.” Trần Dao gật đầu, mở miệng nói.

Vương Bình khẽ vuốt cằm, sau khi liếc nhìn đám người Thái Vĩnh Long, bóng dáng trực tiếp biến thành một điểm sáng rồi biến mất.

Tiếp tục ở lại thế giới này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, chi bằng nhanh chóng quay trở về thế giới mà mình đang ở.

So với thế giới này, Vương Bình vẫn thích thế giới huyền huyễn mà hắn đang sống hơn.

Bởi vì chỉ có ở đó mới có thể tiếp tục mạnh lên một cách nhanh chóng.

Chỉ có nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, hắn mới có thể đối phó với những mối nguy hiểm lớn hơn trong tương lai.

Lần này cũng giống như nhiệm vụ đoàn thể lần trước.

Nếu không phải bốn tháng trước, hắn đột phá đến Linh Hải cảnh, thậm chí đạt được Xích Diễm công, linh kiếm và sáu thành kiếm ý đỉnh phong thì nhiệm vụ đoàn thể này cũng không thể hoàn thành dễ dàng như vậy.

Đến lúc đó, có mô phỏng mười lần cũng không thể nào làm được.

Dù hắn cũng đã mạnh đến mức này rồi, vậy mà vẫn phải trải qua năm lần mô phỏng miễn phí.

Sau khi trở về, Vương Bình mới thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm một mình: “Quả nhiên, trong mô phỏng, cần phải to gan hơn nữa, ta phải tìm ra tất cả các cách để có thể trở nên mạnh mẽ hơn một cách nhanh chóng, dùng hết sức để mạnh lên mới được. Cứ sống tạm như thế này, cũng không đủ cơ hội để ta nâng cấp sức mạnh được, từng bước sau này của ta đều gian khó. Một khi tốc độ tăng cấp của ta chậm lại, có thể sẽ phải bỏ mạng trong một nhiệm vụ đoàn thể nào đó trong tương lai.”

Máy giả lập nhân sinh không chỉ dùng để đến tu luyện qua loa rồi nhận thưởng.

Trong tất cả các cuộc phiêu lưu, biết được cơ hội ở đâu, làm thế nào để nắm bắt cơ hội nhờ vào lợi thế biết trước tương lai cũng là một cách dùng.

“Đương nhiên, vẫn là câu nói kia, điều kiện tiên quyết là ta không làm mới ra một thiên phú mạnh mẽ. Nếu như làm mới ra một thiên phú mạnh mẽ, có lẽ sẽ có một con đường phát triển khác phù hợp hơn.”

Vương Bình lại yên lặng bổ sung một câu.

Ngay lập tức, Vương Bình mở group chat.

Trong group chat đang vô cùng náo nhiệt.

Vì hoàn thành được nhiệm vụ, mọi người đều có tâm trạng đặc biệt tốt nên đều đang online cả.

Trương Hổ (5): “Hì, quá trình nhiệm vụ lần này là thế này. Thành thật mà nói, Vương ca đúng là yyds, ta lại nằm thắng một lần nữa và được thêm một vạn điểm tích lũy group, thật là thoải mái.”

*yyds: là chữ viết tắt của tiếng Trung 永远的神 (yǒnɡyuǎn de shén) có nghĩa đen là “Mãi mãi là Thần”.

Thái Vĩnh Long (1): “Vãi, một vạn điểm tích lũy group đúng là đáng ghen tị. Ta chỉ được có ba trăm. Thôi được, cũng vì lần này ta đánh quá nát, chỉ một chút như vậy cũng là chuyện bình thường. Đúng là khóc không ra nước mắt mà.”

Trương Tuấn (70): “Ta cũng ba trăm, cảm thấy cũng được hòa vốn rồi.”

Trần Dao (71): “.”

Trương Hổ (5): “Em gái Trần Dao lần này đã giành được bao nhiêu điểm tích lũy group? Chắc chắn là rất nhiều. Ngươi đã trở thành Đạo Thánh, đóng góp cũng nhiều hơn ta. Thật là ghen tị. jpg.”

Trần Dao (71): “Không nhiều, cũng được năm vạn điểm tích lũy group.”

Thái Vĩnh Long (1): “Đệt, năm vạn, ta thảm quá.”

Phương Vân (3): “Cừ thật, lần này phần thưởng nhiệm vụ đoàn thể đúng là rất nhiều, nhưng xét về độ khó của nhiệm vụ thì quả thật là đáng giá.”

Diệp Tiểu Phàm (75): “Chậc, có nhiều Siêu Phàm Cảnh như vậy. Vương ca đã đạt tới Linh Hải cảnh rồi mà vẫn phải vất vả như thế, cũng quá khó rồi. May mà ta không đi.”

Tần Thiên (77): “Đúng đó. Nói thật, nếu có nhiều phần thưởng hòa vốn hơn, có thể ta cũng muốn tham gia vào góp vui, nhưng ít như vậy, ta mới không muốn mạo hiểm đâu. Vương ca rất mạnh, lại còn có bàn tay vàng đỉnh như vậy, mà vẫn gặp khó khăn nữa kìa.”

Phương Vân (3): “Hai người các ngươi thôi đi, chỉ e là dù cho có thưởng đủ, với biểu hiện trước đây của các ngươi, ta thấy các ngươi vẫn sẽ tuyệt đối không đi.”

Ngô Quân (20): “Nhân tiện, tại sao Vương ca không online vậy? Ta tò mò không biết hắn được bao nhiêu điểm tích lũy group.”

Những lời này vừa được nói ra, trong group càng thêm sôi nổi, mọi người đồn đoán về thu hoạch của Vương Bình.

Khi Vương Bình nhìn thấy điều này, đôi mắt hắn lóe lên, lặng lẽ mở phần thưởng group trong phong bì màu đỏ của mình.

Sau đó, hắn kinh ngạc khi nhìn thấy phần thưởng mình nhận được là ba mươi vạn điểm tích lũy group cho nhiệm vụ đoàn thể này.

Hết chương 139.
Bình Luận (0)
Comment