Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 149 - Chương 149. Huyết Ma Đại Trận. (3)

Chương 149. Huyết Ma đại trận. (3)
Chương 149. Huyết Ma đại trận. (3)

Nếu không, hắn hoàn toàn không cần phải làm ra loại chuyện đó khi sắp tọa hóa, Nếu thời gian tuổi thọ vẫn còn dài, mưu đồ tính kế các cường giả, tỷ lệ thành công càng cao, đột phá cũng dễ dàng.

​”Thời gian, có thể ăn mòn vạn vật.”

Vương Bình tự lẩm bẩm với chính mình.

“Còn lại chín lần mô phỏng miễn phí. Có thể tiếp tục mô phỏng thêm một lần nữa, sau đó cũng nên cân nhắc việc đến quần đảo Thất tinh để thu hoạch linh thạch trung cao phẩm. Chỉ có như vậy, ta mới có thể thực hiện mô phỏng trả phí, thực sự tăng lên thực lực của mình.”

Ngay sau đó, Vương Bình sốc lại tinh thần, tập trung nghĩ chính sự.

Nếu còn tiếp tục ở lại đại lục Huyền Quy, hắn có thể sẽ không có cách nào sử dụng được mô phỏng trả phí. Nếu không thể tăng lên thực lực, lại có thêm một nhiệm vụ đoàn thể mới xuất hiện, thì càng nguy hiểm hơn.

Đây là việc mà Vương Bình không thể chịu đựng được.

“Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng miễn phí.”

Vương Bình nói trong lòng.

“Máy giả lập nhân sinh khởi động, số lần mô phỏng miễn phí còn lại của ký chủ là tám lần.”

Âm thanh của hệ thống vang lên, màn hình xuất hiện, chữ cũng dần hiện ra.

‘Ngày thứ nhất, ngươi đã lựa chọn xuống núi, đến nhà của họ Diệp ở thôn Bạch Mộc, tìm thấy Diệp Thần, ngươi thông qua phương thức giao dịch, trao đổi chiếc nhẫn trên tay của Diệp Thần. Diệp gia vui mừng khôn xiết đối với việc có thể dùng một chiếc nhẫn đổi được những bí tịch và rất nhiều linh thạch, nghĩ rằng họ đã kiếm được một món hời, cho rằng từ nay Diệp gia sẽ lên như diều gặp gió, có hy vọng trở thành một đại gia tộc ở Đại Hạ.’

‘Sau khi ngươi có được chiếc nhẫn, bắt đầu sử dụng linh hồn lực để thăm dò. Sau đó, ngươi phát hiện ra thể linh hồn của ông lão trôi nổi ở bên trong. Hắn thở dài một tiếng, thật không ngờ đến hiện tại lại có một tu sĩ mạnh mẽ như ngươi xuất hiện ở đại lục Huyền Quy nay, cũng không ngờ được rằng mình lại rơi vào tay ngươi, muốn thử hợp tác với ngươi.’

‘Hắn hi vọng ngươi có thể giúp hắn tìm được một ít bảo dược giúp hắn khôi phục linh hồn lực, hắn sẽ trả thù lao hậu hĩnh cho ngươi.’

‘Về điều này, sau khi ngươi cân nhắc, dò hỏi ông lão rằng thời kỳ tu vi cao nhất của hắn là gì, tại sao hắn lại rơi vào tình trạng như hiện giờ. Ông lão kể với ngươi về những gì đã xảy ra.’

‘Thì ra, hắn cũng là tu sĩ của mảnh đất đại lục Huyền Quy, hai ngàn năm trước cũng là một thế hệ nhân kiệt, đạt tới Linh Hải cảnh, vừa mới bắt đầu tìm cách ra khơi. Hắn cùng với một người bạn cùng nhau ra khơi, người bạn đó chết nơi biển lớn, nhưng hắn dựa vào một món linh khí mà may mắn sống sót, trở về đại lục Huyền Quy.’

‘Sau khi đã điều trị tốt vết thương, hắn bắt đầu tìm kiếm cách khác để ra khơi, không muốn bị mắc kẹt đến chết ở đại lục Huyền Quy. Cuối cùng, hắn vô tình phát hiện ra một tấm bia lớn ở trong dãy núi Tử Dương, truyền tống rời khỏi đại lục Huyền Quy, đến quần đảo’Lạc Tinh’.’

‘Ngươi nghe lời của ông lão nói, âm thầm nghi hoặc, rõ ràng là quần đảo Thất Tinh, tại sao lại thành quần đảo Lạc Tinh rồi. Sau đó, ngươi nghĩ tới lão già là nhân vật của hai ngàn năm trước, đoán chừng’quần đảo Thất Tinh’ trước đây không được gọi là quần đảo Thất Tinh, nhưng sau khi Thất Tinh cung xuất hiện, mới được đổi thành quần đảo Thất Tinh.’

‘Ông lão tiếp tục giải thích, hắn lang bạt ở quần đảo Lạc Tinh vài năm, sau khi tu vi đạt đến Uẩn Linh cảnh, bèn đi đến Đông Hoang.’

‘Sau cùng, hắn tạo được một chút tên tuổi ở Đông Hoang, trở thành tu sĩ Huyền Đan cảnh mạnh mẽ. Thế nhưng, trong đời thứ hai, hắn cuối cùng bị một cường giả thực lực mạnh mẽ theo dõi. Người này gọi hắn là’Hậu duệ tội huyết’, lập tức ra tay với hắn, giết chết hắn.’

‘Nếu hắn không có đủ cơ duyên, thì đã sớm bị giết chết rồi. Sau khi may mắn chạy thoát thân, hắn hiểu ra rằng Đông Hoang quá nguy hiểm, lựa chọn trở về đại lục Huyền Quy chờ đợi thời cơ. Sở dĩ hắn có thể tồn tại lâu như vậy, chính là bởi vì chiếc nhẫn này là bảo vật có thể nuôi dưỡng linh hồn, nếu không linh hồn của hắn sớm đã tiêu tán ở nhân gian rồi.’

‘Nghe xong lời tường thuật của ông lão, lòng ngươi trầm xuống. Ngươi biết rất rõ, cổ thú ở trong biển sâu gọi con người trên lục địa Huyền Quy là hậu duệ tội huyết, hơn nữa người ta cũng đã phân tích rằng trong Nhân tộc cũng sẽ có xưng hô này. Trước đây ngươi có ký ức về “quần đảo Thất Tinh”, ngươi cảm thấy yên tâm, nhưng quả thật vẫn không thể thoát khỏi nó.’

‘Các tu sĩ ở Đông Hoang càng mạnh mẽ hơn, cũng biết nhiều bí mật cổ xưa hơn, họ biết về’Hậu duệ tội huyết’. Vì lý do này, những người đó giống như cổ thú dưới biển sâu, vô cùng căm ghét bọn họ, sẽ không chút do dự mà giết chết bọn họ.’

‘Ngươi hỏi ông lão vì sao tu sĩ bên ngoài lại thù địch với người của đại lục Huyền Quy như vậy, vì sao gọi chúng ta là’Hậu duệ tội huyết’.’

‘Ông lão lắc đầu, ra vẻ cũng không hiểu rõ, chừng đó năm hắn vẫn luôn suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể thông suốt. Đây đoán chừng là một câu chuyện lịch sử đã bị quên lãng, cũng chỉ những đại nhân vật lớn mới biết về nó.’

‘Ngươi cảm thấy thất vọng, vô cùng bất an, cảm thấy rằng nếu trong tương lai bản thân muốn đến Đông Hoang, nhất định phải suy nghĩ cẩn thận, nếu không nhất định sẽ rất nguy hiểm, không cẩn thận một chút cũng sẽ vẫn lạc.’

‘Sau đó, ngươi hiếu kỳ hỏi ông lão trong nhẫn, vì sao muốn nói với ngươi sự thật, không sợ ngươi biết rõ tình hình sẽ giết người sao?’

‘Ông lão trong nhẫn lắc đầu, biểu cảm không còn sự lựa chọn nào khác. Đôi bên từ lúc bắt đầu đã không tồn tại khả năng nói chuyện công bằng rồi, chi bằng nói thật, sống chết do trời định, miễn cho sau này không phối hợp sẽ bị giày vò. Đồng thời, những lời này hắn đã đè nén trong lòng quá nhiều năm rồi, hắn muốn giải tỏa một chút, chỉ là trước đây không ai có tư cách nghe hắn nói một cách tường tận.’

Hết chương 149.
Bình Luận (0)
Comment