Thái Vĩnh Long (1): “Khụ khụ khụ, ta cũng là nhân vật sát biên. Lần này, ta cũng không đi. Nếu thực lực không tăng lên được, luôn cảm thấy sẽ luôn trở thành người vô dụng.”
Lưu Mai (15): “Vẫn là câu nói đó, ta đi chắc chắn cũng là cản trở, sẽ không đi.”
Diệp Tiểu Phàm (75): “Được lắm, Thái ca và Trương ca đều không đi, sợ là không đủ người.”
Ngô Quân (20) : “Ta có cảm giác lần này sẽ phải rút người.”
Trần Dao (71): “Chuyện bên ta tương đối nhiều, hơn nữa yêu ma hoàng có thể xuất thế bất cứ lúc nào, chắc là không thể rời đi.”
Phương Vân (3): “Được rồi, xem ra thật sự phải ngẫu nhiên rút người. Haiz, hy vọng, ta không bị rút trúng. Ta vô dụng như vậy đi cũng chỉ kéo chân sau.”
Tần Thiên (77): “...”
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong group đều hơi áp lực.
Biết được hai lần nhiệm vụ đoàn thể nguy hiểm mức nào, cho dù có đại lão có thể dự đoán tương lai như Vương Bình, vẫn có nguy cơ cả đoàn bị diệt như cũ, thành viên group ở đây, ngoại trừ Trương Tuấn sắp điên ở thế giới zombie ra, những người còn lại thật sự đều nhát gan.
Cho dù là Thái Vĩnh Long cũng vậy.
Đương nhiên, còn một nguyên nhân khác, đó chính là thu hoạch không không tỷ lệ thuận với trả giá.
Không có thực lực, chỉ có thể mạo hiểm tính mạng ăn bảo hiểm thấp, thật sự là làm cho người ta không thể nhấc nổi dũng khí liều mạng.
Vương Bình nhìn người trong group phát biểu, cũng hơi nhướng mày.
Hắn hiểu hành vi nhát gan của những người này.
Dù sao hai lần làm nhiệm vụ đoàn thể lần trước, làm cho thành viên group nhận thức đầy đủ nhiệm vụ nguy hiểm cỡ nào, có thể hoàn thành nhiệm vụ cũng may mắn cỡ nào.
Họ sẽ không cho rằng mỗi lần họ đều may mắn như vậy.
Thật ra, cho dù là Vương Bình, nếu có thể không tham gia nhiệm vụ đoàn thể thì hắn cũng không muốn tham gia.
Dù sao, trước mắt đồ vật hắn muốn đều đã có được.
Bàn tay vàng đã được tối ưu hóa, Phục Sinh phù cũng đã mua được.
Muốn tiếp tục gom đủ điểm tích lũy để mua Phục Sinh phù thứ hai hoặc tối ưu hóa máy giả lập nhân sinh thì điểm tích lũy cần có quá khổng lồ, không phải một hai nhiệm vụ đoàn thể là có thể gom được.
Chỉ tiếc, hiện giờ hắn là chủ group đại lý nên hắn nhất định phải tham gia nhiệm vụ đoàn thể.
Đó là trách nhiệm và nghĩa vụ phát sinh sau khi đạt được quyền hạn và lợi ích.
Vương Bình: “Nếu ngoại trừ Trương Tuấn, tất cả mọi người đều không muốn tham gia nhiệm vụ đoàn thể, vậy thì áp dụng phương thức chọn ngẫu nhiên đi.”
Vương Bình cũng nổi lên, nói thẳng câu này.
Trong lúc nhất thời, người trong group đều hơi im lặng, yên lặng cầu nguyện mình không bị rút ra trở thành một trong hai người xui xẻo kia.
Chẳng bao lâu, group chat tự động rút ra.
“Ting, rút xong, chúc mừng thành viên group Lưu Mai (15) và thành viên group Tần Thiên (77) tham gia nhiệm vụ lần này.
Theo nhắc nhở hệ thống của group chat xuất hiện, cả nhóm lại náo nhiệt.
Lưu Mai (15): “Tại sao lại là ta.o(╥_╥)o!”
Tần Thiên (77): “Hôm nay cũng quá xui rồi!”
Phương Vân (3): “Thương hại Lưu tỷ tại đây. Còn nữa, Tần Thiên, e là ngươi làm màu quá nhiều nên mới gặp báo ứng. Hài hước.jpg.”
Diệp Tiểu Phàm (75): “Đồng cảm, luôn cảm thấy người này làm màu quá nhiều, sau này sẽ xui xẻo. Hiện tại xem ra, đích xác là như vậy.”
Trương Hổ (5): “Mặc niệm vì ngươi ba giây. Lại nói, ngươi cũng có thể thư giãn. Có lẽ lần này không có gì nguy hiểm, Vương ca có thể dễ dàng mang theo bay. Hài hước.jpg.”
Ngô Quân (20): “Group náo nhiệt thật. Chúc may mắn. Deyja cầu nguyện .jpg.”
Thái Vĩnh Long (1): “Ai, tâm tình thực sự phức tạp, thật ra ta rất muốn đi, nhưng thực lực thật sự không đủ.”
Trần Dao (71): “Ta có thể giúp nhưng mọi người cũng biết tình hình ở thế giới của ta, vì vậy chỉ có thể nói xin lỗi.”
Trương Tuấn (70): “Chúng ta đã biết trước, ngày này sớm hay muộn cũng sẽ đến... Thế nhưng, ta không sao cả, cùng lắm thì chết.”
Vương Bình (66): “Nếu đã như vậy, những người sẽ tham gia nhiệm vụ lần này là ta, Trương Tuấn, Lưu Mai, Tần Thiên và Vương Thụ Tề ở bản thổ.”
Nói xong, Vương Bình điền người tham gia nhiệm vụ, chuẩn bị tiến hành truyền tống.
Tuy nhiên, trước khi truyền đống, Vương Bình cũng đang suy nghĩ về việc có nên tiến hành một lần mô phỏng trả phí để tăng cường thực lực của mình hay không.
Cuối cùng, Vương Bình đã lựa chọn từ bỏ.
Trong nhiệm vụ đoàn thể lần trước, phải mất năm lần mô phỏng miễn phí mới miễn cưỡng qua ải.
Nhưng hiện tại, hắn chỉ còn có năm lần mô phỏng miễn phí, cho nên cũng không bảo đảm chắc chắn sẽ qua ải một cách hoàn mỹ.
Nếu làm một lần mô phỏng trả phí, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn.
So với mô phỏng trả phí tăng lên thực lực, số lần mô phỏng càng quý giá hơn.
Dù sao, đối mặt với loại đồ chơi quỷ dị này, thực lực rất quan trọng, nhưng tình báo mà máy giả lập nhân sinh mang đến càng thêm phần quan trọng.
Dù sao, mô phỏng trả phí trong các thế giới khác cũng có thể chọn phần thưởng.
Chưa kể, thực lực tăng lên kém quan trọng hơn át chủ bài của hắn.
Chỉ có tăng tu vi lên đến Linh Thai cảnh, mới có thể phát sinh biến đổi về chất, vượt qua tác dụng một đòn của cổ ngọc.
Ngay sau đó, Vương Bình biến mất trong Kiếm Linh tông.
Ánh sáng lóe lên, tầm nhìn của Vương Bình lại trở nên rõ ràng, hắn đã xuất hiện trong một ngõ nhỏ tối tăm.
Và trước mặt Vương Bình là Vương Thụ Tề.
Lúc này, Vương Thụ Tề trông hơi bẩn thỉu, cuộc sống của hắn thoạt nhìn rất khó khăn.
Ngay sau đó, một tia sáng khác xuất hiện, Lưu Mai có vẻ ngoài bình thường và Trương Tuấn mang vẻ mặt lạnh lùng cũng xuất hiện.
Ngoài ra, Tần Thiên mặc áo bào màu lam cũng xuất hiện trước mặt mọi người.
“Dùng phương thức này gặp mặt thật sự là làm cho người ta cảm thấy phức tạp.” Tần Thiên nhìn những người khác, cuối cùng nhìn về phía Vương Bình, thở dài nói.
“Xin lỗi, để mọi người gặp nhau ở đây. Tuy nhiên, vừa rồi ta còn đang làm việc phi pháp, cho nên chỉ có thể tới nơi này trong thời gian ngắn để tránh sự chú ý của mọi người.”