Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 184 - Chương 184. Hệ Thống Song Tu. (4)

Chương 184. Hệ thống song tu. (4)
Chương 184. Hệ thống song tu. (4)

Ánh mắt Vương Bình trở nên kỳ quái.

Khá lắm, Vương Thụ Tề thân là người bình thường, da thịt lại có thể chống cự lực cắn của hung thú con báo. Lực phòng ngự như vậy có phải quá biến thái rồi hay không.

Trong lúc nhất thời, lòng hiếu kỳ của Vương Bình rục rịch ngóc đầu dậy. Hắn trực tiếp mở miệng nói ra: “Vương Thụ Tề, đừng phản kháng, ta muốn thử xem hạn mức cao nhất lực phòng ngự của người.”

Lời này, làm cho Vương Thụ Tề sững sờ.

Kế tiếp, Vương Thụ Tề rất phối hợp và không chống cự, để cho Vương Bình thí nghiệm hạn mức lực phòng ngự cao nhất của hắn.

Đương nhiên, nếu hắn muốn phản kháng cũng không có chút tác dụng nào.

Rất nhanh, Vương Bình đã lộ ra vẻ mặt kinh hãi.

Bởi vì hắn phát hiện ra mình vận dụng lực lượng Hậu Thiên cảnh, càng không có cách nào phá vỡ da thịt của Vương Thụ Tề, muốn đập vỡ xương cốt bên trong cũng không được.

Kế tiếp, Vương Bình quyết tâm, trực tiếp sử dụng lực lượng Tiên Thiên cảnh.

Khi Vương Bình vận dụng lực lượng Tiên Thiên cảnh, da thịt của Vương Thụ Tề cũng nứt ra một khe hở, có máu chảy ra.

“Được lắm, bàn tay vàng này của ngươi thật không đơn giản.”

Vương Bình tấm tắc lấy làm lạ.

Tiên Thiên cảnh đã không kém rồi, hai cường giả Tiên Thiên cảnh dốc hết sức chiến đấu, huỷ diệt một con phố là chuyện thường.

Song, mặc dù sức mạnh to lớn như vậy, mới miễn cưỡng phá hỏng lớp da của Vương Thụ Tề, rất không hợp lẽ thường.

Biết rằng, hiện tại Vương Thụ Tề còn không có một chút sức mạnh gì, hắn chỉ là một người bình thường.

Nếu sau đó hắn bắt đầu tu hành mà đạt tới cấp độ Võ Thánh, vậy thì độ biến thái của sức phòng ngự sẽ đạt tới cỡ nào, đúng là chuyện không thể tưởng tượng ra.

Vương Bình cũng rất hoài nghi mình đột phá đến Linh Thai cảnh có thể phá hoại phòng ngự của hắn không.

Quả nhiên, bất cứ là bàn tay vàng nào đều không thể xem thường.

Bàn tay vàng này cường hoá sức phòng ngự, vừa nghe xong, dường như không có gì ghê gớm, thế nhưng khi thí nghiệm cường độ chân chính của nó, thì lại nghịch thiên như vậy.

Ví dụ như bàn tay vàng của Lưu Mai có thể điều chỉnh giá trị nhan sắc, ban đầu cũng cho rằng không cần dùng đến, thế nhưng ở nhiệm vụ lần này lại phát huy hiệu quả kinh ngạc.

Nói đến chuyện này, Vương Bình lại nhớ tới hai bàn tay vàng của Trương Hổ và Ngô Quân.

Trương Hổ chỉ nói tới cái tên Kỵ sĩ gia hộ, cũng không nói năng lực cụ thể của hắn.

Nhưng có khả năng được kiếm thần của thế giới trực tiếp coi trọng, lại thu lấy làm đệ tử, còn động một tí là cho quyển trục cấm chú, năng lực tuyệt đối không đơn giản.

Thế nhưng, cân nhắc đến biểu hiện của Trương Hổ, năng lực của bàn tay vàng này có xác suất lớn có tính trưởng thành.

Còn Ngô Quân, hắn cũng rất thú vị.

Bàn tay vàng của hắn, đám người cũ đều biết, dường như rất rác rưởi, mà lại rất khó mở miệng.

Vương Bình vẫn tò mò bàn tay vàng của hắn là gì, mà lại làm cho Ngô Quân biểu hiện ra phản ứng xấu hổ như vậy.

Đương nhiên, Ngô Quân không nói, Vương Bình cũng sẽ không truy hỏi.

Trừ phi, giống như lần này, tới thế giới nhiệm vụ cần dựa vào thử nghiệm bàn tay vàng của mọi người để hoàn thành nhiệm vụ, hắn mới có thể truy hỏi.

“Vương Thụ Tề, tương lai ngươi có hi vọng đấy.”

Lập tức, Vương Bình phục hồi lại tinh thần, vỗ vai Vương Thụ Tề, thở dài nói.

“Ặc.” Vương Thụ Tề mặt mũi tràn đầy ngơ ngác, không biết bàn tay vàng của chính mình mạnh như thế nào.

Tuy nhiên, Vương Bình không nói rõ ý, hắn cũng không hỏi tới.

Kế tiếp, Vương Bình nhàn rỗi không có việc để làm, nên trực tiếp mở ra group chat.

Lúc này trong group chat đã nổ rồi.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Tần Thiên trở về thế giới của chính mình, thuận tiện nói về tình tiết của nhiệm vụ lần này một lần.

Trương Hổ (5): “Đệt, sao nhiệm vụ lần này lại dễ dàng như vậy? Ta đều hối hận vì không đi rồi.”

Phong Vân (3): “Lại còn có thành nhiệm vụ không cần thực lực cũng có thể hoàn, ta kinh ngạc đến ngơ người rồi.”

Ngô Quân (20): “Không ngờ tới Vương ca cũng có một ngày nằm thắng nha. Σ(⊙▽⊙”

Thái Vĩnh Long (1): “Vương ca tính là nằm thắng sao? Không tính. Suy cho cùng, nếu không có báo trước tương lai, không ai biết lại đơn giản như vậy. Đến lúc đó, nhất định vẫn sẽ đánh cược một ván, có thể sẽ debut, có thể sẽ không, nhưng xác suất lớn chắc là không. Cho dù có thật sự debut được mà không biết năng lực của quỷ dị, một khi bị nó mê hoặc lại nói ra thân phận của người xuyên không, thì quỷ dị rất có thể sẽ không nhập vào cơ thể Lưu Mai nữa.”

Trần Dao (71): “Thái Vĩnh Long nói rất có lý.”

Trương Tuấn (70): “Có sao nói vậy, quả thực là như vậy, không thể bởi vì nhiệm vụ hoàn thành đơn giản mà lập tức xẹm nhẹ tác dụng của Vương ca. Không có bàn tay vàng của Vương ca, ai có thể hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể một cách bình tĩnh như vậy.”

Lưu Mai (15): “Đúng vậy, Vương ca mãi mãi là đội trưởng của chúng ta. Không có Vương ca, cho dù nhiệm vụ là gì, cũng sẽ không dễ dàng!”

Vương Bình (66): “Nghe thấy mọi người ca ngợi ta như vậy, thì ta vui vẻ rồi. Lại nói, các ngươi thu được bao nhiêu điểm thưởng rồi?”

Tần Thiên (77): “Ta thu được năm nghìn điểm tích lũy, đã tê dại.”

Trương Tuấn (70): “Thật á, ta mới thu được một nghìn điểm tích lũy, chắc là ngươi đã đánh chết Vương ca mấy lần để đổi lấy năm nghìn điểm tích lũy rồi!”

Phương Vân (3): “Hì hì, nghe mấy câu nói này là ta muốn cười, Vương ca cũng không nghĩ tới có ngày mình bị đồng đội đánh chết chứ.”

Thái Vĩnh Long (1): “Quả thực hơi buồn cười. Nhưng ta càng ghen tị với Tần Thiên có bàn tay vàng biến thái như vậy, nhanh như thế đã Trúc Cơ rồi, hơn nữa một thân bom nổ!”

Diệp Tiểu Phàm (75): “Mmp, không nói nữa, lão tử ghen tỵ chết rồi.”

Tần Thiên (77)@ Trương Tuấn (70): “Ngươi ghen tỵ cái rắm, ta ít nhất còn giúp dự đoán tương lai được một ít, vậy mà ngươi đến thế giới kia, mỗi ngày đều phóng túng, có được một ngàn điểm tích lũy ta cũng đã khiếp sợ rồi. Hệ thống ba ba quá hào phòng rồi!”

Hết chương 184.
Bình Luận (0)
Comment