‘Trong lòng ngươi vô cùng cảm kích Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân. Bởi vì nếu như ngươi và lão tổ tộc Hải Viên giao chiến, rất có khả năng sẽ bại lộ lai lịch của bản thân. Một khi lộ ra nội tình, ngươi sẽ bị rất nhiều tu sĩ Siêu Phàm đại cảnh, thậm chí là cường giả Huyền Đan cảnh điên cuồng truy sát.’
‘Có điều trong lòng ngươi lại vô cùng than thở, Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân sớm muộn gì cũng sẽ toạ hoá, mà trước khi toạ hoá sẽ lâm vào điên dại.’
‘Sau khi sự kiện lão tổ tộc Hải Viên đến tấn công kết thúc, ngươi chợt nhớ ra rằng thời điểm này trên đại lục Huyền Quy đã xuất hiện ma nhân Mạc Phàm, vậy nên lựa chọn quay về một chuyến.’
‘Sau khi về đến đại lục Huyền Quy, ngươi đích thân đánh gục và tiêu diệu ma nhân Mạc Phàm. Sau đó ngươi tiêu huỷ ma công, đề phòng Diệp Thần tu luyện nó.’
‘Tiếp theo đó, ngươi đi vào sâu bên trong Hắc Phong sâm lâm, dùng trận bàn phong ấn đã chuẩn bị trong những năm qua triệt để phong ấn khu vực xung quanh Ma quật, đề phòng lại có người lầm đường lạc lối đến nỗi đoạ ma, hại chết toàn bộ người trên Huyền Quy lục địa.’
‘Đương nhiên ngươi rất rõ, thật ra không có Diệp Thần, mấy trăm năm sau sẽ không xảy ra chuyện gì lớn, cũng bởi vì biến số Diệp Thần này mới dẫn đến những tình huống đó phát sinh.’
‘Sau khi hoàn thành những việc này, ngươi lại nhớ đến cấm dịa của hoàng thất Đại Hạ, ngươi đến Hoàng thành Đại Hạ, sau khi ôn lại chuyện cũ cùng Hạ Uyển, cuối cùng vẫn lựa chọn không bước vào trong.’
‘Sau đó, ngươi để lại một vài truyền thừa tại Kiếm Linh tông, rồi lựa chọn mang Diệp Thần và Bạch Thiên Hồng cùng rời khỏi đại lục Huyền Quy. Ngươi muốn đưa Bạch Thiên Hồng nhìn thấy bầu trời rộng lớn hơn. Đồng thời ngươi cũng không muốn Diệp Thần ở đại lục Huyền Quy tiếp tục gây họa cho nơi đây.’
‘Sau khi đưa Diệp Thần đến quần đảo Thất Tinh, ngươi cho hắn rất nhiều linh thạch, để hắn tự do, không muốn hắn đi theo bên cạnh ngươi. Diệp Thần vô cùng cảm kích ngươi, bày tỏ một ngày nào đó nhất định sẽ báo đáp ân nhân là ngươi. Lòng ngươi thầm nghĩ, bày tỏ ta không dám làm ân nhân của ngươi, duyên phận của chúng ta đã hết, sau này ngươi đừng đến tìm ta nữa.’
‘Diệp Thần vô cùng xấu hổ và khó hiểu, không biết tại sao ngươi lại sợ hắn đến vậy. Kế tiếp, sau khi Diệp Thần ghi nhớ ân tình của ngươi, dự định sau này nhất định sẽ báo đáp ngươi, hắn lựa chọn rời đi, một mình lang bạc.’
‘Sau khi Diệp Thần rời đi, ngươi cũng lựa chọn rời khỏi đảo Thất Tinh đi tới đảo Thánh Tâm. Bởi vì ngươi biết rõ, chỉ đi tới đó ngươi mới có thể có thêm khả năng tiến thêm một bước sau khi đột phá Uẩn Linh cảnh. Đồng thời ngươi vẫn luôn nghiên cứu hệ thống cao võ, hi vọng hệ thống cao võ đã đạt đến bình cảnh có đột phá.’
‘Chỉ tiếc rằng nghiên cứu của ngươi trong những năm qua không có tác dụng gì nhiều, phát triểu con đường phía trước thật sự không dễ dàng, khai thác hệ thống mới cũng khó như vậy. Dù cho là Hoang Thiên Đế trong kí ức của ngươi cũng phải qua khó khăn trắc trở mới dựa trên nền tảng của người trước tạo lập ra một hệ thống mới. Với ngộ tính và nền tảng của ngươi hiện tại, muốn làm được việc này có thể nói là khó hơn lên trời.’
‘Sau khi ngươi đến đảo Thánh Tâm, vẫn luôn dẫn Bạch Thiên Hồng yên lặng tu luyện, hoàn toàn không tham dự vào tranh chấp của các thế lực khác, có cảm giác giống cao nhân ẩn thế.’
‘Ba mươi năm sau, dưới tình huống tu hành vững chắc và không ảnh hưởng đến căn cơ, ngươi cắn thuốc, làm tu vi của ngươi có tiến bộ, đạt đến cấp độ Linh Thai cảnh đại viên mãn.’
‘Tu vi của ngươi tiến bộ rất nhiều, nhưng ngươi vẫn chưa hài lòng với nó. Bạch Thiên Hồng sau khi được ngươi đưa ra khỏi đại lục Huyền Quy mới thật sự bắt đầu toả sáng. Chỉ trong vòng ba mươi năm, tu vi của hắn đã đạt cảnh giới Linh Hải cảnh đại viên mãn khiến người khác kinh ngạc.’
‘Bạch Thiên Hồng vô cùng tôn kính ngươi, tuy rằng ngươi không nhận hắn làm đồ đệ nhưng trong lòng hắn đã nhận ngươi làm sư phụ, địa vị còn cao hơn cả Thái Thượng đại trưởng lão của Kiếm Linh tông.’
‘Tiếp theo Bạch Thiên Hồng chào từ giã ngươi, hi vọng có thể đi tìm linh vật lục phẩm để đột phá cảnh giới. Ngươi nói rằng không cần phiền phức như vậy, ngươi đã sớm chuẩn bị rồi. Nhưng Bạch Thiên Hồng lại nói rằng hắn cần phải rèn luyện một phen, không muốn chuyện gì cũng ỷ lại ngươi.’
‘Ngươi cảm thấy rất hài lòng, cuối cùng đồng ý với Bạch Thiên Hồng, cho phép hắn tự đi tìm linh vật lục phẩm để đột phá. Nhưng ngươi nhớ lại bản thân để có được linh vật lục phẩm đã khó khăn như nào, bèn lấy ra một trận bàn giao cho Bạch Thiên Hồng. Trận bàn này là một sát trận mạnh mẽ có thể bạo phát một đòn của Linh Thai cảnh, vô cùng trân quý. Nhưng với thân phân luyện đan sư thất phẩm ở trên đảo Thánh Tâm, lấy được thứ này cũng chẳng khó gì.’
‘Bạch Thiên Hồng rất cảm kích, sau khi trịnh trọng hành lễ với ngươi đã rời đi. Về phần ngươi, ngươi tiếp tục bằng nhiều cách khác nhau thu thập nguyên liệu luyện chế đan dược thất phẩm Tịch Hồn đan, để có thể nhanh chóng luyện chế ra Tịch Hồn đan, đột phá đến Uẩn Linh cảnh.’
‘Mười năm sau, ngươi cuối cùng cũng thu thập đủ tất cả nguyên liệu quý giá, bắt đầu luyện chế Tịch Hồn đan. Ngươi thành công luyện chế được Tịch Hồn đan, cũng từ đó may mắn đột phá đến Uẩn Linh cảnh.’
‘Ngươi biết tu vi của mình đã đạt đến đỉnh cao rồi, nếu không có cơ duyên thì chỉ sợ đời này khó có thể tiến bộ thêm bước nữa. Vì thế nên ngươi tiếp tục nỗ lực tu hành. Đồng thời cũng đặt trọng tâm vào luyện đan và cảm ngộ kiếm ý, ngươi cũng bắt đầu chuẩn bị tài nguyên tu hành cho đời thứ hai của mình, mogn có thể trưởng thành đến Uẩn Linh cảnh lần nữa, sống thêm vài trăm năm.’
‘Lại mười năm nữa trôi qua, sau khi Bạch Thiên Hồng rời đi vẫn chưa hề quay trở lại, ngươi lo lắng hắn có thể đã ngã xuống, nên bắt đầu nhờ người tìm kiếm tung tích của hắn.’