Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 23 - Chương 23. Kiếm Khách Trẻ Tuổi - Bạch Thiên Hồng

Chương 23. Kiếm khách trẻ tuổi - Bạch Thiên Hồng
Chương 23. Kiếm khách trẻ tuổi - Bạch Thiên Hồng

‘Sau khi ngươi nghe xong lời của bọn lính đánh thuê, vô cùng giật mình, đồng thời cũng biết tại sao vào ngày 1 tháng 8 năm 487 lịch Đại Hạ lại đột nhiên bùng phát thú triều. Nhất định là đã có cường giả xâm nhập vào Hắc Phong sâm lâm, trộm đi con non của Ngân Nguyệt Lang, dẫn đến Ngân Nguyệt Lang nổi giận.’

‘Ngươi tranh thủ thời gian ăn xong, trực tiếp về nhà thu dọn đồ đạc, định trốn khỏi trấn Hắc Phong, cách trấn Hắc Phong càng xa càng tốt. Nếu không, nhất định sẽ bị yêu thú ăn tươi.’

“Là chuyện như thế sao…”

Nhìn dòng chữ trên màn hình, lúc này Vương Bình mới chợt hiểu ra.

Hắn đã tự hỏi tại sao lại đột nhiên bùng phát thú triều trong Hắc Phong sâm lâm, hóa ra là con non của yêu thú thất giai khả năng đã bị người ta đánh cắp.

Một con yêu thú lục giai cũng đã tương đương với người Tiên Thiên cảnh tầng bảy trở lên.

Yêu thú thất giai, tương đương với Linh Nguyên cảnh trên cả Tiên Thiên cảnh, khó có thể tưởng tượng nó là tồn tại kinh khủng dường nào.

“Nhưng mà, tiến độ tu luyện của ta trong lần mô phỏng này cũng tăng lên quá nhiều. Bảy năm sau, tu vi đã trực tiếp đạt đến Luyện Tạng kỳ. Xem ra, thiên phú màu trắng căn cốt bất phàm này này tăng lên tư chất rất khá. Ít nhất cũng khá hơn so với người bình thường.”

Vương Bình lại nghĩ tới vấn đề tu vi, không khỏi cười khẽ một tiếng.

Ngay sau đó, Vương Bình tiếp tục tập trung tinh thần nhìn vào màn hình.

Theo ánh mắt chăm chú của Vương Bình, các chữ trên màn hình mới tiếp tục hiện ra. Máy giả lập, vô cùng nhân tính hoá.

‘Ngươi mang đồ đạc của mình, chạy trốn khỏi trấn Hắc Phong. Lần này, ngươi vô cùng cẩn thận, cộng thêm đã có tu vi Luyện Tạng kỳ, cuối cùng không bị sơn phỉ bắt được giết chết.’

‘Ngày 10 tháng 7 năm 487 lịch Đại Hạ, ngươi đã chạy trốn đến thôn Bạch Mộc cách trấn Hắc Phong hai nghìn dặm. Ngươi phát hiện người trong thôn Bạch Mộc chỉ vỏn vẹn có hai ngàn người, trong thôn có hai gia tộc lớn, phân biệt là Diệp gia và Triệu gia. Người mạnh nhất của hai gia tộc này cũng đang đạt tới Luyện Tạng kỳ, điều này khiến ngươi cảm thấy vô cùng an tâm. Ngươi cho rằng, với tu vi hiện tại của ngươi, dù là Diệp gia hay Triệu gia ra tay, ngươi cũng có thể thong dong trốn thoát.’

‘Tuy nhiên, nguyên nhân là vì ngươi đã đọc quá nhiều tiểu thuyết trên mạng, ngươi hết sức kiêng kỵ với Diệp gia. Dù sao, họ Diệp, họ lớn của nhân vật chính, thực sự không thể trêu vào.’

‘Những ngày tiếp theo, ngươi không bại lộ tu vi, mua một cửa hàng bánh bao hấp ở thôn Bạch Mộc, tiếp tục bán bánh bao, che giấu bản thân, muốn sống tạm tu luyện. Vì bánh bao hấp của ngươi rất ngon, đại tiểu thư Diệp Tiểu Nhu của Diệp gia thường đến mua bánh bao hấp của ngươi, hai người dần dần quen biết.’

‘Ngày 7 tháng 8 năm 487 lịch Đại Hạ, ngươi cũng biết được về tin tức bùng nổ yêu thú triều trong Hắc Phong sâm lâm từ miệng Tiểu Nhu. Vào ngày 1 tháng 8 đã bùng phát thú triều ở Hắc Phong sâm lâm, lan đến rất nhiều ngôi làng và thị trấn lân cận, thương vong vượt quá mấy trăm ngàn người. Cuối cùng, yêu thú triều dưới sự lãnh đạo của Ngân Nguyệt Lang, đã tấn công thành Thanh Phong.’

‘Các võ giả của thành Thanh Phong đã bảo vệ thành cho đến chết, nhưng cuối cùng vẫn không chống lại được thú triều, suýt nữa nữa phá thành, một triệu người chết trong miệng yêu thú. Trong lúc nguy cấp, một kiếm khách trẻ tuổi đã ra mặt, giết chết Ngân Nguyệt Lang, đẩy lui thú triều, thực sự là khí phách tuyệt luân.’

‘Ngươi nghe thấy tin tức này, vô cùng ngạc nhiên. Một kiếm khách trẻ tuổi có thể giết chết yêu thú thất giai Ngân Nguyệt Lang, thực sự là không bình thường. Vì tò mò, ngươi đã dò hỏi chuyện về kiếm khách trẻ tuổi. Diệp Tiểu Nhu rất ngưỡng mộ kiếm khách trẻ tuổi, vì vậy đã nói cho ngươi.’

‘Hóa ra, đối phương là Bạch Thiên Hồng, kiếm khách kỳ tài trăm năm khó gặp ở Đại Hạ, chỉ vẻn vẹn hai mươi lăm tuổi, tu vi đã đạt tới bán bộ Linh Nguyên cảnh, càng lĩnh ngộ kiếm ý trong truyền thuyết, lúc này mới có thể đánh đổi bằng trọng thương, giết chết con Ngân Nguyệt Lang đang yếu ớt sau khi sinh.’

‘Sau khi nghe xong sự tích về Bạch Thiên Hồng, ngươi không nhịn được cảm thán, cảm thấy giữa người với người chênh lệch thật lớn. Về điều này, Diệp Tiểu Nhu vô cùng đồng ý. Năm nay nàng mới mười tám tuổi, chỉ luyện tới tu vi Thối Cốt cảnh, tương lai chết no cũng chỉ ở Hậu Thiên cảnh, trong khi Bạch Thiên Hồng mới hai mươi lăm mà đã trở thành cao thủ rồi. ‘

‘Ngày 8 tháng 10 năm 487 lịch Đại Hạ, Diệp Tiểu Nhu bị tập kích, ngươi tình cờ gặp phải, lựa chọn ra tay, đẩy lùi kẻ địch, tu vi của ngươi cũng vì thế mà bại lộ. Diệp Tiểu Nhu cũng sinh ra cảm tình với ngươi, dẫn ngươi đến Diệp gia làm khách. Ngươi khéo léo từ chối, nhưng không thể chịu nổi sự nhiệt tình của Diệp Tiểu Nhu, vì vậy chỉ có thể đi.’

‘Người của Diệp gia sau khi biết được thực lực của ngươi, vô cùng giật mình. Dù sao, ba mươi ba tuổi mà có thể tu luyện đến Luyện Tạng kỳ, bọn họ cảm thấy thiên phú của ngươi hết sức kinh người. Đồng thời, Diệp gia cũng phát hiện ra rằng Diệp Tiểu Nhu âm thầm có tình cảm với ngươi, đều muốn gả Diệp Tiểu Nhu cho ngươi.’

‘Về vấn đề này, ngươi đã từ chối vì cách biệt tuổi tác giữa hai người quá lớn. Tuy nhiên, Diệp Tiểu Nhu tỏ vẻ không để ý, ông Diệp cũng nói rằng tuổi tác không phải là vấn đề, muốn cột ngươi vào chiến thuyền của Diệp gia.’

‘Cuối cùng, ngươi vẫn đồng ý, thành công thành hôn với Diệp Tiểu Nhu.’

‘Triệu gia vô cùng khó chịu đối với sự xuất hiện của ngươi, cảm thấy ngươi sớm muộn gì cũng trở thành mối hoạ lớn của Triệu gia, muốn diệt trừ ngươi.’

‘Ngày 4 tháng 3 năm 488 lịch Đại Hạ, tu vi của ngươi thành công đột phá đến Luyện Tạng cảnh trung kỳ. Đồng thời, Diệp Tiểu Nhu cũng mang thai, có thể coi là song hỷ lâm môn, người Diệp gia vô cùng vui mừng.’

‘Ngày 1 tháng 6 năm 488 lịch Đại Hạ, Triệu gia đã chi rất nhiều tiền để mời một võ giả Luyện Tạng cảnh đỉnh phong, phát động tập kích Diệp gia vào ban đêm. Một đêm này, hai gia tộc huyết chiến, Diệp Tiểu Nhu chết, ngươi gần như phát điên, điên cuồng chiến đấu đẫm máu.’

Bình Luận (0)
Comment