Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 232 - Chương 232. Bàn Tay Vàng Biến Thái Của Ngô Quân! Double Kill! (5)

Chương 232. Bàn tay vàng biến thái của Ngô Quân! Double kill! (5)
Chương 232. Bàn tay vàng biến thái của Ngô Quân! Double kill! (5)

Vương Bình (66): “Nói thật, điều này thì chưa chắc. Bởi vì ngươi vào giây ấy sử dụng năng lực đã triệu hoán được thiên thạch, giúp ngươi giết quỷ dị, nhưng nếu sử dụng năng lực sớm chút, có thể tạo nên kết quả tiêu cực, tăng khả năng tiêu cực nào đó đến mức cao nhất. Kết cục đó chính là các ngươi sẽ chết chùm.”

Ngô Nguyệt Minh (79): “Ta cho rằng Vương ca nói rất có lý. May mắn đúng là rất huyền học.”

Ngô Quân (20): “Được thôi. Nói cách khác, lần này chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ hoàn toàn là kết quả của ta bùng nổ may mắn. Chứ không phải chỉ cần sử dụng năng lực là sẽ gọi được thiên thạch. Mà chỉ là may mắn sử dụng năng lực vào đúng thời khắc đó, mới tăng khả năng thiên thạch đó đâm vào quỷ dị lên 100%.”

Vương Bình (66): “Đúng là như vậy. Cho nên không cần đặt chuyện ấy vào lòng. Cái chết của Thái Vĩnh Long và Phương Vân không liên quan đến ngươi. Ngược lại, ngươi còn đã báo thù được cho họ.”

Tâm trạng của Vương Bình cũng có hơi phức tạp.

Là người đến sau của group chat, hắn vẫn có cảm xúc rất sâu về cái chết của Thái Vĩnh Long và Phương Vân.

“Thái ca à, hi vọng kiếp sau ngươi đừng bị kéo vào group điên này nữa.”

Vương Bình thầm than trong lòng.

Trải qua nhiều lần mô phỏng, Vương Bình cũng biết, dù không có nhiệm vụ lần này, Thái Vĩnh Long cũng sẽ chết, chỉ có điều là từ chết trong tay quỷ dị thành chết trong miệng yêu thú trong Siêu Phàm cảnh mà thôi.

Chỉ có điều, trong thế giới huyền huyễn, hắn có thể thay đổi tương lai, để Thái Vĩnh Long tránh khỏi cái chết.

Nhưng những thế giới khác thì hắn không thể nhúng tay vào được.

Thậm chí như lời Trương Tuấn nói, lần này hắn đi, đến cả hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.

“Ta trước đây vì có máy giả lập nhân sinh nên trở nên hơi kiêu căng. Cho dù là có máy giả lập nhân sinh, nhưng khi đối phó với quỷ dị, cũng phải cẩn thận hơn nữa mới được. Bây giờ là quỷ dị giấc mơ thông qua group chat có được thông tin của ta. Vậy thì tương lai cũng có thể xuất hiện quỷ dị có thể biết trước tương lai. Lúc đó, nếu như ta hoàn toàn tin vào nội dung mô phỏng trong máy giả lập nhân sinh, e rằng khi chết cũng không biết tại sao mình chết.”

Vương Bình hít thở sâu một hơi, lẩm bẩm một mình.

Trương Hổ (5): “Ngô Quân, lần này các ngươi có được bao nhiêu phần thưởng? Có lẽ có thể mua được một tấm Phục Sinh phù bảo mệnh.”

Lúc này, Trương Hổ lại nhắn tin tiếp.

Ngô Quân (20): “Ta nhận được năm mươi vạn điểm tích lũy group.”

Trương Tuấn (70): “Một vạn điểm tích lũy group.”

Vương Thụ Tề (74): “Ta hai vạn điểm tích lũy group. Xem chừng lúc ta kéo thù hận là thời khắc quan trọng.”

Vương Bình (66): “Năm mươi vạn điểm tích lũy group sao? Quỷ dị lần này đúng là đáng tiền. Thế nhưng, suy nghĩ đến năng lực của ngươi và mức độ thương vong của thành viên group, cũng coi như đáng cái giá này. Ngô Quân, ngươi tích thêm chút điểm tích lũy ưu hóa bàn tay vàng đi, có lẽ tương lai thật sự có tác dụng lớn.”

Ngô Quân (20): “Ta biết.”

Trương Tuấn (70): “Vương ca, các ngươi ở bên đó sao rồi? Tìm thấy quỷ dị chưa?”

Vương Bình (66): “Tìm thấy rồi, cũng có cách qua ải rồi. Thế nhưng, thông qua chuyện của các ngươi, ta chợt cảm thấy chưa chắc đã có thể dễ dàng giết chết hắn.”

Vương Bình khẽ lắc đầu, nói chuyện của thế giới huyền huyễn ra, cũng nói ra suy đoán của mình về group chat của quỷ dị.

Nhất thời, mọi người đều rơi vào im lặng, trong lòng nặng trĩu.

Nếu thật sự như suy đoán của Vương Bình, có thứ group chat quỷ dị đó, vậy thông tin bị tiết lộ là điều chắc chắn.

Nói cách khác, lần này mấy người Vương Bình không chắc đã có thể an toàn mà hoàn thành nhiệm vụ.

Một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy điều chào đón mấy người Vương Bình có lẽ là cái chết.

Dù sao, chênh lệch lực lượng quả thực quá lớn.

Có thể nói, quỷ dị của hai thế giới này liên tiếp xuất hiện, làm cho các thành viên trong group chat người xuyên không đều nặng trĩu trong lòng, thậm chí còn có cảm giác ngộp thở.

Trước đây bọn họ rung động vì Lưu Mai có được một lợi ích lớn.

Sau đó, vì chuyện đồng thời xuất hiện quỷ dị nên rơi vào lo lắng, càng vì quỷ dị giấc mơ trong thế giới của Phương Vân làm cho khiếp sợ.

Bây giờ lại bị suy đoán của Vương Bình dọa sợ.

Có thể nói, lần trước bọn họ quá lạc quan, hành động coi quỷ dị là miếng bánh ngon quả thực là đi tìm đường chết.

Vương Bình (66): “Đương nhiên, tất cả đều chỉ là suy đoán của ta mà thôi. Điều chúng ta nên làm chung quy sẽ không thay đổi, chỉ có thể kiên trì xông về phía trước. Được rồi, lặn trước đã, hoàn thành nhiệm vụ theo kế hoạch sớm chút cũng có thể về nhà sớm hơn.”

Nói xong lời này, Vương Bình lặn rồi.

Trương Hổ, Tần Thiên, Trần Dao, Lâm Viên Viên cũng yên lặng offline.

Đối với chuyện này, đám người Ngô Quân cũng không ai còn tâm trạng để nói chuyện nữa, cũng offline luôn.

Trong chốc lát, group chat yên lặng lại.

Sự yên lặng như chết chóc.

Không ai có thời gian tiếc thương cái chết của hai tiền bối xuyên không Thái Vĩnh Long và Phương Vân, họ chỉ có thể cố hết toàn sức xông pha về phía trước.

Nếu không, điều chào đón họ sẽ là kết cục y như thế.

Nửa tháng sau, trong một Vương đô, Quang Minh Giáo hoàng truyền giáo ở trung tâm thành.

Xung quanh có các chiến sĩ của Quang Minh giáo hội bảo đảm trật tự, bảo vệ Quang Minh Giáo hoàng.

Ngoài ra, còn có pháp thần Quang Minh ẩn nấp, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị cấm chú phòng ngự.

Mà Vương Bình, Tần Thiên, Trần Dao, Lâm Viên Viên đều đang mai phục, yên lặng chờ đợi thời cơ.

Cũng chính vào lúc buổi diễn thuyết của Quang Minh Giáo hoàng đến khi cao trào, tất cả mọi người đều thoải mái thư giãn, ánh mắt của Vương Bình, Tần Thiên, Trần Dao lập tức sắc bén, tức khắc ra tay.

Huyễn trận đã được bố trí sẵn từ sớm ngay lập tức được khởi động, bao vây đám người của Quang Minh Giáo hoàng.

“Không ổn!” Sắc mặt của pháp thần Quang Minh thay đổi, vừa định sử dụng cấm chú, Vương Bình đã xuất hiện trước mặt hắn như quỷ mị, bùng nổ lực lượng và tốc độ mạnh nhất, trực tiếp đập hắn thành sương máu, giết chết hắn.

Hết chương 232.
Bình Luận (0)
Comment