‘Ngày thứ nhất, ngươi lựa chọn ẩn giấu khí tức, lại đổi chỗ lần nữa, tránh né truy sát. Ngươi đã thành công trốn thoát được sự truy sát của đám người Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân, bắt đầu mượn Truyền Tống trận của quần đảo Thất Tinh truyền tống đến hòn đảo khác.’
‘Ngươi đã đến đảo Thánh Tâm, bắt đầu cố gắng tu hành. Sau bảy mươi năm, ngươi thành công đột phá đến Uẩn Linh cảnh, tìm được hội đấu giá của hai thế lực lớn của đảo Thánh Tâm Bích Nguyệt tông, ngươi đã giao Huyền khí - Thiên Hải Côn cho bọn họ bán đấu giá.’
‘Hành vi bán Huyền khí của ngươi đã làm kinh động tới người phụ trách hội đấu giá Bích Nguyệt. Dù sao, Huyền khí vô cùng quý giá, cho dù là trên đảo Thánh Tâm cũng không phải mỗi cường giả Huyền Đan cảnh đều có thể có một Huyền khí. Vì vậy, đây hoàn toàn là bảo vật trăm năm khó gặp một lần, chắc chắn có thể trở thành vật phẩm áp chót.’
‘Người phụ trách hội đấu giá hỏi ngươi có muốn tiến hành bán đấu giá không, ngươi đã đưa ra đáp án. Cuối cùng, hội đấu giá bắt đầu làm nóng trước, chuyện bán đấu giá Huyền khí cũng là kinh động cả đảo Thánh Tâm, tất cả thế lực đều đã bị kinh động.’
‘Trong lòng cường giả Bán Bộ Huyền Đan cảnh, thậm chí là cường giả Huyền Đan cảnh đều nóng như lửa, muốn có được Huyền khí này.’
‘Trong lòng ngươi vô cùng mong chờ, không biết Huyền khí này có thể bán được giá thế nào. Buổi đấu giá tiến hành thuận lợi, ngươi cũng được mở mang kiến thức về sự ngang tàng của hội đấu giá Bích Nguyệt. Bảo dược lục phẩm và bảo dược thất phẩm lúc trước khó gặp lại không hề hiếm lạ ở đây. Cũng chỉ có bảo dược thất phẩm loại dưỡng hồn hiếm thấy là không tồn tại.’
‘Ngươi cũng đã tham gia đấu giá, đấu giá một số bảo dược. Đến cuối cùng, Huyền khí của ngươi cũng bắt đầu được đấu giá, được cường giả Huyền Đan cảnh trên đảo Thánh Tâm và thế lực khác tranh giành, cuối cùng đã bán ra một cái giá trên trời, được Thái thượng trưởng lão của Hám Địa tông mua được với giá năm mươi vạn linh thạch thượng phẩm.’
‘Trong lòng ngươi chấn động đến cực điểm. Dù sao năm mươi vạn linh thạch thượng phẩm, đây là linh thạch thượng phẩm đấy, không phải linh thạch trung phẩm, đổi thành linh thạch trung phẩm thì tương đương với năm nghìn vạn linh thạch trung phẩm!’
‘Chấn động qua đi, trong lòng ngươi vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Tiếp đó, sau khi có được linh thạch mình nên có, ngươi định nhanh chóng rời khỏi hiện trường, không muốn bị người ta chú ý tới. Thế nhưng, ngươi tính sai rồi, ngươi rời khỏi thành Bích Nguyệt không lâu đã có cường giả Huyền Đan cảnh thần bí xuất hiện, trực tiếp đánh chết ngươi, cướp linh giới trữ vật của ngươi đi.’
‘Huyền Đan cảnh vừa định rời đi, ngươi đã sống lại, hắn vô cùng kinh ngạc, định bắt sống ngươi, ép hỏi ra nhiều bí mật hơn. Nhưng ngươi biết kết cục, nên đã lựa chọn tự bạo.’
‘Vì cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc.’
“Lần này lại là ai ra tay độc ác?”
Vương Bình híp mắt lại, trong lòng nặng nề.
Mặc dù hắn biết, cho dù là lấy Huyền khí ra để đấu giá cũng rất có thể bị nhắm vào, nhưng không ngờ vừa rời khỏi hội đấu giá đã chết rồi.
Vương Bình đều đang nghĩ có phải Bích Nguyệt cung ra tay không.
Nhưng mà khả năng này không lớn lắm.
Nếu như Bích Nguyệt cung ra tay, một khi bị lộ, vậy thì danh tiếng của bọn họ sẽ bị hủy.
“Hình như cũng chưa chắc, nếu như là loại thế lực lớn kia, đối với thế lực không hề quan tâm tới Huyền khí, tất nhiên không cần thiết phải làm to chuyện, phá hoại quy củ vì Huyền khí. Nhưng nếu như là Bích Nguyệt cung, thì đúng là có khả năng. Bởi vì người mạnh nhất của Bích Nguyệt cung này cũng chỉ mới Huyền Đan cảnh thôi. Năm mươi vạn linh thạch thượng phẩm đối với bọn họ cũng là một con số rất lớn.”
Vương Bình lẩm bẩm tự nói.
“Ài, xem ra ta vẫn là đánh giá thấp giá trị của Huyền khí rồi.”
Vương Bình lắc đầu, thở dài.
Không ngờ, một Huyền khí tộc Hải Viên có lại khiến cường giả Huyền Đan cảnh điên cuồng như vậy.
Hắn coi như càng hiểu được chuyện tộc Hải Viên đến chết đều không nói ra chí bảo bị mất là Huyền khí rồi.
Nếu không sợ rằng ngày nào cũng có cường giả Huyền Đan cảnh ở chỗ khác chạy tới cửa.
Cho dù Huyền khí của tộc Hải Viên bọn họ đã bị mất, nhưng con người đều có tâm lý ăn may.
Nếu ngươi đã có Huyền khí, vậy có phải còn che giấu đồ tốt khác không.
Một khi hình thành cục diện như vậy, tộc Hải Viên sẽ không được yên ổn, thậm chí rất có thể sẽ hoàn toàn diệt tộc.
Lúc Vương Bình suy nghĩ, tầm nhìn của hắn cũng lại xảy ra thay đổi.
Trong tầm nhìn, Vương Bình nhanh chóng rời đi, nhưng rất nhanh đã bị cường giả Huyền Đan cảnh nhắm vào, trực tiếp đánh chết một lần.
Sau đó chính là sống lại, tự bạo.
“Không đúng, ta có bí pháp che giấu khí tức, theo ý nghĩ của ta, rời khỏi hội đấu giá của Bích Nguyệt cung, thì sẽ không để lộ ra chút khí tức nào. Lúc rời đi lại càng không thể nào Huyền Đan cảnh khác tự động chú ý. Thế nhưng, ta vẫn bị người nhắm vào, rồi đuổi theo.”
“Điều này chứng tỏ, từng đầu đến cuối đối phương đã nhìn chằm chằm ta. Như vậy đối phương chắc chắn là người của Bích Nguyệt cung. Cho dù không phải, thì chắc chắn cũng không thoát khỏi có liên quan.”
Vương Bình nhìn cường giả Huyền Đan cảnh che giấu thân phận này, hắn đột nhiên lấy lại tinh thần, đồng tử chợt co rút.
Đúng rồi, cường giả Huyền Đan cảnh đều kiêu ngạo, giết người còn cần che giấu thân phận à?
Cường giả Huyền Đan cảnh che lấp giết hắn lần trước chính là coi thường giấu đầu lòi đuôi.
Đối với bọn họ, giết một tu sĩ Siêu Phàm cảnh, giết rồi cũng chỉ là giết, chẳng khác gì đập chết giun dế.
Cũng chỉ có kẻ một khi để lộ thân phận sẽ dẫn tới phiền phức lớn này mới sẽ giấu đầu lòi đuôi.
“ĐM đen thật.”
Vương Bình nghiến răng nghiến lợi.
Xem ra đối với những thế lực này, quy củ gì đó đều là đồ bỏ đi, một khi lợi ích vượt qua cấp độ nào đó, bọn họ sẽ chẳng quản quy củ gì.