Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 272 - Chương 272. Vạch Trần Bí Mật Vạn Năm! Đoạn Tội Hoàng Giả! (5)

Chương 272. Vạch trần bí mật vạn năm! Đoạn Tội Hoàng giả! (5)
Chương 272. Vạch trần bí mật vạn năm! Đoạn Tội Hoàng giả! (5)

‘Vì vậy, bên trong Thiên Hải quốc, cường giả đứng đầu bên ngoài là đại năng Âm Dương cảnh, cũng là lão tổ Thiên Hải quốc, và nhân vật mạnh mẽ như tông chủ, Thái thượng trưởng lão của các thế lực lớn, số lượng vẫn không nhiều lắm. Dưới tình huống như thế, Huyền Đan cảnh cũng có thể xưng là cường giả, địa vị tôn quý, đi lại bên ngoài cũng sẽ được người kính nể và tôn sùng.’

‘Sau khi ngươi yên lặng nhớ kỹ phân bố thế lực và số lượng cường giả bên ngoài của Thiên Hải quốc, bèn suy nghĩ kế hoạch tiếp theo. Ngươi muốn đột phá tới Huyền Đan cảnh, lại ngưng kết ra Huyền đan phẩm chất cao, ít nhất cũng cần bảo đan cấp bậc cửu phẩm hoặc bảo dược cửu phẩm quý giá, thậm chí là bảo dược thập phẩm.’

‘Đương nhiên, bảo dược cửu phẩm, ngươi tự thấy còn hơi hi vọng lấy về tay, về phần thập phẩm, lòng ngươi hoàn toàn không có vọng tưởng kia. Vì đây là thứ thế gian khó tìm, chỉ đại năng Sinh Tử cảnh và Niết Bàn cảnh trên Sinh Tử cảnh mới có tư cách sở hữu.’

‘Về phần kỳ vật thập phẩm, ngươi lại càng không dám nghĩ tới. Nghe đồn, thứ đồ tốt như vậy, cho dù là trong thánh địa cũng không nhiều.’

‘Mười năm tiếp theo, ngươi liên tục tìm kiếm các loại cơ duyên lại Thiên Hải quốc. Chỉ tiếc ngươi không thu hoạch được gì. Kỳ vât bát, cửu phẩm hiếm thấy, cũng không thấy nhiều ở Thiên Hải quốc. Bảo dược có thể gia tăng, trợ giúp nâng cao phẩm chất Huyền đan, thì càng quý hiếm.’

‘Trong mười năm này, ngươi vẫn cảm ngộ kiếm ý, thử lĩnh ngộ sự huyền diệu của kiếm ý. Chỉ tiếc, cho dù có đủ thiên phú, không có danh sư chỉ bảo, cuối cùng khó có thể bước qua một bước kia.’

‘Loại tình huống này, khiến ngươi vô cùng buồn bực. Ngươi biết rõ, ngươi có đủ thiên phú và thực lực, lý do lãng phí thời gian ở chỗ này, hoàn toàn vì ảnh hưởng của khí cơ Huyền Quy. Nếu không có ảnh hưởng của khí cơ Huyền Quy, ngươi có nhiều cách thức tìm kiếm cơ duyên, cũng không bị bó chân trói tay, hoàn toàn không dám lộ diện, sợ bị cường giả Huyền Đan cảnh của đại giáo xuất thế tại Thiên Hải quốc phát hiện ra.’

‘Trong tình hình như thế, ngươi nghe ngóng được tin tức, bí cảnh Tử Nguyệt của Thiên Hải quốc sắp mở ra. Nghe đồn bí cảnh Tử Nguyệt được cường giả Niết Bàn cảnh tạo ra, ba trăm năm mới mở ra một lần, trong đó có bí mật lớn. Tim ngươi đập thình thích, biết rõ nếu bỏ lỡ cơ duyên lần này, cơ hội ngưng kết Huyền đan phẩm chất cao sẽ càng xa vời.’

‘Chằng qua, ngươi biết rõ, thật sự muốn xông vào, ngươi sẽ vô cùng nguy hiểm, có hơn chín phần mười xác suất ngã xuống trong đó. Cuối cùng, ngươi hạ quyết tâm trong lòng, nếu tiếp tục lưỡng lự không chắc như vậy, đạo tâm không vững, cho dù có cơ duyên, tương lai nhất định kẹt chết ở Huyền Đan cảnh.’

‘Ngươi che giấu thân phận và khí tức, lựa chọn đi trước. Khi ngươi đi tới ngọn núi cách rừng rậm Tử Nguyệt rất xa, đã phát hiện có rất nhiều tu sĩ đã đến đây, một đám người thả ra khí tức mạnh mẽ. Trong đó, cường giả Huyền Đan cảnh cũng có thể tùy tiện thấy được. Số lượng đại năng Âm Dương cảnh cũng không ít. Lòng ngươi rét run, biết một khi bị bọn họ phát hiện, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.’

‘Vậy nên, ngươi tính toán đợi sau khi đám người kia đi vào, mới tiến vào bên trong.’

‘Chỉ tiếc, người tính không bằng trời tính. Ngươi còn chưa đợi được bọn đi vào, đã bị linh thức của lão tổ Thiên Hải quốc quét đến. Hắn cảm nhận được khí tức Huyền Quy trên người ngươi, bắt ngươi lại.’

‘Trong lòng ngươi kinh sợ, phát hiện không hề có khả năng chống cự. Ngươi biết hỏng việc rồi.’

‘Trong lúc ngươi đang vô cùng tuyệt vọng, gào rống mấy lời như chẳng lẽ ‘Hậu duệ tội huyết’ thật sự tội không thể tha sao,… vân vân, sau đó định tự bạo. Lúc này lão tổ Thiên Hải quốc bảo ngươi đừng hoảng sợ, hắn không có ý định làm hại ngươi. Ngươi vô cùng ngạc nhiên, không rõ lý do.’

“Lão tổ Thiên Hải quốc giải thích. Mặc dù rất nhiều đại giáo cũng thống hận ‘Hậu duệ tội huyết’, nhưng hắn không có cảm giác gì. Vì đó là đại sự vạn năm trước, không liên quan đến Thiên Khải quốc hắn, lúc đó hắn còn chưa ra đời, Thiên Hải quốc cũng còn chưa xuất hiện. Vậy nên, không có gì để căm hận. Cũng chỉ có những đại giáo truyền thừa lâu đời kia, mới cực kỳ căm thù ‘Hậu duệ tội huyết’ thậm chí không tiếc liên lụy người vô tội.’

‘Ngươi âm thầm kinh ngạc, biết bí mật của ‘Hậu duệ tội huyết’ cuối cùng sắp tiết lộ rồi. Không khỏi bắt đầu hỏi thăm ông lão về chuyện ‘Hậu duệ tội huyết’. Ông lão nhớ lại nội dung ghi trên sách cổ, trả lời ‘thắc mắc’ của ngươi. Bí mật vạn năm trước bị ông lão chậm rãi kể ra.’

‘Thì ra, cách đây vạn năm trước, Huyết Ma tộc ngoài Tử Linh giới đột nhiên xâm lược, giết chết quá nhiều tu sĩ của Tử Linh giới, cắn nuốt lực lượng, ngay cả một thánh địa cũng bị tiêu diệt. Chuyện này khiến cho cả Tử Linh giới chấn động.’

‘Để chống lại Huyết Ma tộc mạnh mẽ mà tàn nhẫn, toàn bộ thế lực của Tử Linh giới đều đoàn kết vùng lên, phần lớn tu sĩ Huyền Đan cảnh trở lên đều tham gia chiến đấu, phát sinh đại chiến cùng Huyết Ma tộc.’

‘Tại thời điểm quyết chiến cuối cùng, Huyết Ma tộc xuất động hàng loạt cường giả. Trong đó, Ma Hoàng của Huyết Ma tộc, đối đầu với người mạnh nhất Tử Linh giới khi đó, Đoạn Tội Hoàng giả. Trận chiến đó, đánh đến trời đất mịt mù.’

‘Nghe đồn, Đoạn Tội Hoàng giả và Ma Hoàng chiến đấu, lưỡng bại câu thương. Ở thời khắc cuối, Đoạn Tội Hoàng giả lại sợ chết, chạy khỏi chiến trường, trốn tới đại lục Huyền Quy.’

‘Sau khi Đoạn Tội Hoàng giả lâm trận bỏ chạy, lòng quân lung lay, rất nhiều tu sĩ Tử Linh giới suýt chút nữa bị diệt sạch. May mắn, có người lăng không xuất thế, bộc phát sức mạnh khủng khiếp, đánh lui Huyết Ma tộc. Nếu không, chỉ e Tử Linh giới đã biến thành lãnh địa Huyết Ma tộc từ lâu rồi, rất nhiều chủng tộc của Tử Linh giới cũng sẽ trở thành đồ ăn, nô lệ của bọn chúng.’

‘Nghe đồn, việc càng khiến người đời phẫn nộ chính là một đám người có liên quan với Đoạn Tội Hoàng giả cũng đều chạy trốn trên lưng Huyền Quy, rời xa vùng biển Đông Hoang, chính là vì trốn tránh tội lỗi, đề đề phòng bị tiêu diệt.’

Hết chương 272.
Bình Luận (0)
Comment